Đại Lão Huyền Học: Hành Trình Trả Nợ - Chương 288: Lão Tổ Tông hỏi tội

Cập nhật lúc: 2025-11-10 04:27:49
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trường Dân đạo nhân đau đến nên lời, càng thể giải thích.

 

Tương Ly nhẹ:

"Ồ, thì là như ..."

 

Nghe thấy âm cuối kéo dài của cô, tim mấy thắt .

 

Thấy vẻ mặt họ đổi đột ngột, Tương Ly lập tức cảm thấy vô vị:

"Cút , khó các ngươi, nhưng nhất đừng để thấy, bằng dám đảm bảo sẽ chuyện gì ."

 

Nghe , tên thanh niên nghĩ ngợi gì, chui đám đông, lảo đảo bỏ chạy. Vài bóng lén lút trong đám đông cũng theo đó mà tản .

 

Mọi lúc mới hiểu , thì đây căn bản là một màn kịch do Trường Dân đạo nhân thuê khác diễn. là một vở kịch lớn!

 

Họ suýt chút nữa tin . Nếu Tương Ly bản lợi hại, họ thật sự nghĩ Kiêu Dương Quán là kẻ lừa đảo.

 

"Lão Tổ Tông, xe đến !" Hạ Tân lúc chạy về.

 

Tương Ly vết thương mặt , lấy một lá phù, đưa cho :

"Dán lên mặt, nửa tiếng là khỏi thôi."

 

Hạ Tân ngay đây là Dược Phù, cảm kích nhận lấy:

"Cảm ơn Lão Tổ Tông."

 

Giây tiếp theo, Tương Ly vẻ mặt ghét bỏ :

"Lần đừng ngốc như , cần con bảo vệ ? Lần còn như thế, con cứ xa một chút, đừng để m.á.u văng ."

 

Tim Hạ Tân như đ.â.m một nhát, cảm thấy chút uất ức. Mặc dù khá ngốc, lúc đó tình thế cấp bách suy nghĩ nhiều, nhưng dù cũng thương, còn Lão Tổ Tông ghét bỏ...

 

Hạ Tân thấy uất ức. Mí mắt Tương Ly giật một cái, mặt , vẻ mặt chút tự nhiên:

"Được , đừng ủ rũ nữa, mau chuẩn xong, đưa lên xe, Thanh Vân Quan."

 

Hạ Tân ồ một tiếng, dán lá phù lên mặt, khi dán xong, cảm thấy vết thương hình như còn đau nữa.

 

Cậu gắng gượng lấy tinh thần, bước tới, kéo Trường Dân đạo nhân từ đất dậy, di chuyển lên xe.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-288-lao-to-tong-hoi-toi.html.]

 

Vừa đầu , thấy Tương Ly hồn nhiên bước ngoài, vẻ lên xe.

 

Hạ Tân kinh hô:

"Lão Tổ Tông, ... cứ mặc cái Thanh Vân Quan ?"

 

"Có gì..." Tương Ly còn hết câu, liếc mắt một cái, mới nhận đang mặc gì. Đồ ngủ hoạt hình.

 

Sắc mặt Tương Ly lập tức tối sầm. Vừa nãy cô mặc đồ ngủ hoạt hình, đây cãi với Trường Dân đạo nhân! Hình tượng Quan chủ của cô sụp đổ!

 

Tương Ly mắt tối sầm, giận dữ Hạ Tân, nghiến răng ken két:

"Sao nhắc sớm hơn?"

 

Hạ Tân rụt cổ :

"Con... con cũng mới thấy..."

 

Tương Ly tức đến nghẹn lời, vung tay chạy nhanh về đạo quán quần áo.

 

Cách biệt tám trăm năm, đầu tiên xuất hiện công chúng khi trở về, kết quả ăn mặc như thế ... Tương Ly hối hận đến xanh ruột, chỉ hận thể bế quan.

 

Hạ Tân nhét Trường Dân đạo nhân trong xe, trong xe chờ một lúc lâu, mới thấy Tương Ly lề mề lên xe, khuôn mặt nhỏ tối sầm, cả mặt rõ: “Ta đang tức giận, lạ chớ đến gần.”

 

Hạ Tân run lên một cái, nhưng vẫn lấy hết can đảm hỏi:

"Lão Tổ Tông, chúng thật sự Thanh Vân Quan ?"

 

Tương Ly ở ghế phụ lái, xoẹt một cái, lạnh lùng :

"Lời khó hiểu đến ?"

 

"...Không, khó hiểu!" Hạ Tân vội vàng xua tay, nắm lấy lưng ghế phía , hét với tài xế:

"Sư phụ, chúng Thanh Vân Quan đường Khê Sơn, cảm ơn!"

 

Nghe hét lên như thể chịu tang, tài xế đạp chân ga, chiếc xe vút một cái rời khỏi cổng Kiêu Dương Quán.

 

Tương Ly lúc mới đầu , mặt tối sầm, im lặng ở phía . Bầu khí trong xe dường như cũng lạnh .

 

 

Loading...