Đại Lão Huyền Học: Hành Trình Trả Nợ - Chương 279: Lão Tổ Tông giỏi dội nước lạnh

Cập nhật lúc: 2025-11-10 04:13:07
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Gió Đen như thấy gì, sững sờ chằm chằm điện thoại, nắm chặt quai túi xách, nước mắt từ từ rơi xuống.

 

Tài xế giật , hỏi: “Quý cô, cô khỏe ? Có cần bệnh viện ?”

 

“Không ...”

 

Gió Đen hồn, cất điện thoại, lau nước mắt: “Thưa bác tài, Sơn Thủy Uyển, cảm ơn.”

 

Tài xế lo lắng cô một cái, khởi động xe rời .

 

...

 

“Lão Tổ Tông, cô vẫn trả lời tin nhắn của con.” Hạ Tân màn hình điện thoại, hai phút trôi qua mà vẫn phản hồi từ Gió Đen.

 

Cậu chút lo lắng.

 

Tương Ly khoanh chân dậy, bình thản : “Không , cô chọn .”

 

Hạ Tân và Lâm Vũ Dung đồng loạt sang.

 

Hạ Tân kích động hỏi: “Chọn gì ?”

 

Tương Ly xoa cằm, cố ý trêu chọc: “Chọn gì ... tại cho con ?”

 

Hạ Tân nghẹn lời: “Lão Tổ Tông, nên tò mò như chứ.”

 

Tương Ly khẽ: “Ngày mai con sẽ . Đừng hỏi nữa, tiếp theo , còn ba nữa.”

 

Hạ Tân và Lâm Vũ Dung cùng treo lơ lửng, đầy bất mãn.

 

Một một quỷ, cùng dùng ánh mắt u oán Tương Ly.

 

Còn cô thì như thấy, chỉ nhàn nhạt thúc giục: “Nhanh lên.”

 

Hạ Tân giận mà dám , đành miễn cưỡng lật điện thoại , tin nhắn riêng tiếp theo.

 

Người đời , phần lớn đều cầu tài, cầu quyền, cầu tình.

 

Ba tin nhắn riêng tiếp theo, hoặc là cầu tài, hoặc là cầu tình, tất cả đều kèm theo bát tự.

 

Tương Ly lượt xem bói cho từng , đó bảo Hạ Tân trả lời.

 

Hạ Tân trả lời xong, điện thoại bỗng reo lên.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-279-lao-to-tong-gioi-doi-nuoc-lanh.html.]

“Hai con hổ, hai con hổ, chạy thật nhanh, chạy thật nhanh...”

 

Nghe tiếng nhạc chuông, lông mày Tương Ly khẽ giật.

 

Hạ Tân liếc màn hình: “Lão Tổ Tông, là điện thoại của Diêu công tử!”

 

Trước đó chỉ gọi thoại, giờ gọi điện. Có lẽ khỏi chỗ đó .

 

Hạ Tân vội vàng bắt máy: “Alo, Diêu công tử.”

 

Giọng Diêu Hiên Hàng truyền đến từ đầu dây bên , tuy còn mơ hồ nhưng chứa đầy kích động.

 

“Chúng ! Quán chủ, chúng thoát khỏi quỷ đả tường! Giờ sắp về tới khu vực thành phố !”

 

Hạ Tân mừng rỡ: “Chúc mừng, hai nhanh về nghỉ ngơi . Quán chủ .”

 

Diêu Hiên Hàng đặc biệt phấn khích: “Cảm ơn Quán chủ! Nếu hôm nay Quán chủ, e rằng kẹt trong quỷ đả tường cả đời !”

 

Tương Ly lạnh giọng: “Đừng vội mừng. Có cố ý hại . Giờ chỉ là tạm vượt qua một ải, khó khăn thật sự vẫn còn phía . Trước hết hãy tìm nơi nghỉ ngơi, ngày mai đến Kiêu Dương Quán.”

 

Giọng Diêu Hiên Hàng lập tức trầm xuống, mang chút ỉu xìu, phần ủy khuất: “Vâng, . Quán chủ, sáng mai chúng sẽ đến Kiêu Dương Quán.”

 

“Luôn chào đón.” Hạ Tân tiếp lời, an ủi vài câu khuyên mau nghỉ ngơi, đó mới cúp máy.

 

Diêu Hiên Hàng đặt điện thoại xuống, Thôi Văn Triết, cả hai cùng thở phào.

 

Không ngờ “cử chỉ thiện quốc tế” thật sự tác dụng giúp họ thoát khỏi quỷ đả tường.

 

Thôi Văn Triết vốn tưởng Tương Ly cố tình trêu chọc, giờ xem Quán chủ nhỏ quả thực bản lĩnh.

 

Anh thuyết phục.

 

...

 

“Lão Tổ Tông, bây giờ chắc còn chuyện gì nữa .” Hạ Tân đặt điện thoại xuống, thở phào: “Bốc thăm cũng xong, Diêu công tử bên , chúng thể nghỉ ngơi ?”

 

Tương Ly đồng hồ, thấy cũng muộn : “Được, con về phòng .”

 

“Vâng.”

 

Hạ Tân nịnh nọt bê bát mì gói, ngoan ngoãn khỏi phòng và khép cửa cho Tương Ly.

 

Tương Ly cầm điện thoại mà Hạ Tân đặt cạnh giường, nhưng nghỉ ngơi, mà mở danh bạ, tìm của Phó Thời Diên.

 

 

Loading...