Hạ Tân thấy đối phương hồi lâu trả lời, liền đoán rằng cô chắc chạy về .
Cậu thở dài: “Hai con họ thật quá đáng thương...”
Tương Ly nhắm mắt, giọng bình thản như đang chợp mắt: “Từ xưa đến nay đều , nhà dột còn gặp mưa đêm, họa vô đơn chí. Những chuyện như thế xảy thường xuyên, khổ nạn sẽ vì xui xẻo mà bỏ qua .”
Hạ Tân nghẹn lời, cảm thấy trái tim như siết chặt.
Một lúc , hỏi: “Bây giờ cô chắc về nhà , nữa ?”
“Tân.” Tương Ly đột nhiên mở mắt. Đôi mắt cô khác hẳn thường ngày, trong ánh chút lạnh lẽo, dường như thể thấu thứ. “Ta hỏi con một chuyện.”
Bị cô chằm chằm, Hạ Tân thoáng giật : “Chuyện gì , Lão Tổ Tông .”
“Lần nếu Gió Đen về, cô sẽ còn đứa con trai . nếu cô về, tương lai sẽ tái hôn và thêm con, là con trai. Nếu là con, con sẽ chọn thế nào?”
Câu hỏi của Tương Ly như một đòn giáng nặng nề, khiến Hạ Tân sững .
“...” Cậu nghẹn , nên gì.
Vài giây , Hạ Tân mở to mắt: “Vậy... đối với cô , đây là sự lựa chọn một trong hai ?”
Tương Ly gật đầu: “Lúc nãy định cho cô , nhưng đó nghĩ nên để cô tự quyết định. Thiên đạo vốn trọng sinh cơ, con gái cô cũng nên một tia hy vọng sống.”
Hạ Tân im lặng, trong lòng rối bời: “Nếu cô về cứu con gái thì sẽ thế nào?”
“Không thế nào cả. Cả đời bình yên, sóng gió.” Tương Ly chậm rãi: “Chỉ là sẽ khổ hơn một chút, chắc chắn cũng cắt giảm.”
Tim Hạ Tân thắt : “Còn nếu ?”
“Sẽ cắt giảm, còn nhận tiền bồi thường, tương lai cuộc sống sẽ hơn.” Tương Ly điềm nhiên đáp.
Hạ Tân im lặng hồi lâu, lòng càng thêm nặng nề. Cậu thật sự nên chọn thế nào.
Tương Ly trầm mặc một lúc : “Con cho cô , để cô tự chọn.”
Hạ Tân ngẩng đầu, nhớ chuyện gì đó: “Lão Tổ Tông, đó thế, bây giờ đổi ý?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-278-lao-to-tong-lua-chon-toi-hau.html.]
Tương Ly ngửa đầu trần nhà, giọng nhẹ : “Trước đó thấy cần thiết rõ. Nếu , chẳng khác nào bắt cô chọn. Dù chọn bên nào, cô cũng sẽ hối hận cả đời. Chi bằng , để cô nghĩ chỉ một con đường. Nếu cứu con gái, dù mất việc, cô cũng sẽ cảm thấy đáng.”
“ mà…”
Cô xoay : “Không tức là lừa cô , trái với quy tắc của Huyền Môn. Vẫn nên để cô tự quyết định.”
Hạ Tân sững Tương Ly.
Lâm Vũ Dung, vẫn luôn im lặng, khẽ : “Quán chủ, thật cho cô chọn lẽ còn hơn.”
Tương Ly mỉm nhạt: “Trừ khi cô mãi mãi thể chọn, một khi , nghĩ cô trách ?”
Lâm Vũ Dung cúi mắt, im lặng.
Tương Ly thản nhiên : “Cho nên, xem bói dễ. Dù kết quả , đều thể đổ cho con.”
Nhìn nụ nhạt môi Tương Ly, Hạ Tân cảm thấy chua xót.
Lão Tổ Tông hiểu rõ như ... vì chính cô cũng từng đối mặt với lựa chọn tương tự ?
“Gửi câu cho cô , để cô tự quyết.” Tương Ly nhắm mắt , giọng bình thản nhưng dứt khoát. “Chuyện , chỉ cô mới quyền quyết định.”
Hạ Tân do dự.
Bản tính con , e rằng phần lớn sẽ chọn điều lợi hơn cho bản ...
đúng như Lão Tổ Tông , đây là chuyện của Gió Đen.
Hạ Tân c.ắ.n răng, vẫn gửi tin nhắn đó cho cô .
Lúc , Gió Đen lầu công ty, vội vàng chặn một chiếc xe và . Cô mở tin nhắn xem, gương mặt thoáng sững sờ.
“Quý cô, ?”
Tài xế theo thói quen hỏi địa điểm.