Đại Lão Huyền Học: Hành Trình Trả Nợ - Chương 276: Lão Tổ Tông mệt mỏi

Cập nhật lúc: 2025-11-10 04:13:04
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thôi Văn Triết chọc cho nản lòng, từ bỏ việc học.

 

Tương Ly liền chỉ dạy khẩu quyết cho riêng Diêu Hiên Hàng.

 

So với thủ ấn, việc ghi nhớ khẩu quyết dễ hơn nhiều.

 

Theo cô thuộc lòng hai , Diêu Hiên Hàng nhớ .

 

Tương Ly hỏi: “Xong ?”

 

Diêu Hiên Hàng lẩm nhẩm một , nghiêm túc gật đầu: “ nhớ .”

 

“Vậy thì . Dùng thủ ấn và khẩu quyết đó, bảo đảm tối nay hai sẽ gặp rắc rối gì nữa.” Tương Ly tiếp: “Bây giờ cứ ngoài .”

 

Nghe lời Tương Ly, Diêu Hiên Hàng và Thôi Văn Triết suýt nữa bật .

 

Tối nay , nhưng còn ngày mai thì ?

 

Tuy nhiên, bây giờ lúc hỏi. Quan trọng là vượt qua khó khăn mắt .

 

Hai đồng thanh đáp ứng.

 

Tương Ly liền bảo Hạ Tân ngắt cuộc gọi video.

 

Ngay đó, cô “phịch” một tiếng, ngả xuống giường, yếu ớt than: “Dạy mấy chuyện cho thường đúng là mệt thật.”

 

hiểu nổi, chỉ một cái Linh Quan Ấn nhỏ như , mà học khó đến thế. Hướng dẫn từng từng , dạy cả buổi mới miễn cưỡng coi là .

 

Hạ Tân vô tình kéo tội, dám cãi, chỉ hắng giọng hỏi: “Lão tổ tông, bây giờ họ chứ?”

 

Tương Ly đáp uể oải: “Đợi lát nữa họ sẽ liên hệ với con, báo bình an.”

 

Hạ Tân thở phào: “Vậy thì .”

 

Trong lúc chờ Diêu Hiên Hàng gọi , Hạ Tân cầm điện thoại của Tương Ly, mở phần bình luận mạng xem.

 

Bình luận nhiều, ai cũng mong chọn trúng.

 

Cậu thoáng qua thời gian — quá giờ !

 

Đã sẽ bốc thăm mười phút, mà giờ gần hai mươi phút trôi qua!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-276-lao-to-tong-met-moi.html.]

 

Chẳng trách Lão tổ tông chê Diêu Hiên Hàng và những khác, chỉ một Linh Quan Ấn nhỏ mà mất gần hai mươi phút.

 

Hạ Tân vội đẩy nhẹ cánh tay Tương Ly: “Lão tổ tông, thời gian nghỉ , bốc thăm năm suất tối nay !”

 

Tương Ly liếc một cái, giọng đầy bất mãn: “Vậy con cứ bốc . Làm như hôm qua, tên cho .”

 

Hạ Tân liên tục gật đầu, nhanh chóng đăng lời xin lên mạng, bắt đầu bốc thăm.

 

Rất nhanh, năm trúng suất xác định.

 

Người đầu tiên gửi tin nhắn riêng đến là một nam sinh, tự xưng là học sinh cấp ba.

 

Lại là học sinh cấp ba…

 

Hạ Tân nhớ đến tự xưng học sinh cấp ba đến “xin xỏ”, nên cảnh giác hỏi: “Xin chào, hỏi chuyện gì?”

 

Nam sinh cấp ba nhanh chóng trả lời.

 

Cậu học kỳ tới sẽ lớp 12, hiện tại dù nghỉ hè cũng nghỉ ngơi, học đủ loại lớp phụ đạo, còn tham gia trại hè của trường.

 

Điều khiến cảm thấy áp lực vô cùng lớn.

 

Ban đầu, khi than phiền với bố , họ còn an ủi rằng ai cũng , cố gắng vượt qua giai đoạn sẽ thôi. nhiều thêm chút, họ mất kiên nhẫn, trách yếu đuối, quá.

 

Cậu , cũng với ai, căng thẳng đến mức mỗi đêm đều ngủ .

 

, nhờ Đại sư xem giúp, liệu tương lai thể đỗ trường đại học mơ ước .

 

Nghe Hạ Tân thuật , Tương Ly lập tức : “Trường hợp thể xem.”

 

Hạ Tân ngạc nhiên: “Tại ?”

 

“Đứa nhỏ tính cách định hình, vận mệnh đổi muộn. Nếu chắc chắn đỗ, liệu mà mất ý chí phấn đấu ? Mà nếu kết quả như , chẳng trách nhiệm sẽ đổ lên đầu ?”

 

Cô dừng một chút tiếp: “Còn nếu đỗ, lẽ sẽ nghĩ thế thì cần gì cố gắng nữa. Đến khi , bố đến trách .”

 

Tương Ly xua tay, dứt khoát, chỉ rõ điểm mấu chốt.

 

Hạ Tân liên tục gật đầu: “ , là đạo lý đó. Vậy Lão tổ tông, con trả lời rằng xem, chứ?”

 

 

Loading...