Hạ Tân bừng tỉnh: “Chuyện chính gì?” Quên khuấy mất.
Tương Ly liếc , uống một ngụm nước mì : “Không bảo tối nay còn chọn năm suất miễn phí ? Con xem mấy giờ , còn nữa ?”
“C.h.ế.t tiệt, con quên mất.” Hạ Tân vỗ đầu, lập tức cầm điện thoại của Tương Ly mở xem. Quả nhiên, tin nhắn riêng và bình luận nổ tung.
Không chỉ vì chậm chọn danh sách miễn phí, mà còn bởi vài phút , Ngô Mai mặt Phạm Tư Quốc đăng bài, chứng minh việc xem bói của Tương Ly là thật. Độ hot hạ nhiệt một ngày bùng lên, đưa Tương Ly trở vị trí một. Người hâm mộ hỏi vì chọn danh sách miễn phí càng lúc càng nhiều.
Hạ Tân kịp ngạc nhiên, lập tức đăng bài mới:
[Xin vì đến muộn, xử lý xong chuyện gia đình ông Phạm Tư Quốc. Bây giờ bắt đầu chọn danh sách miễn phí, vẫn quy tắc cũ, mười phút chụp ngẫu nhiên màn hình khu vực bình luận, trúng năm bé cưng nào thì là năm bé đó.]
Cậu còn chú thích ở phần bình luận:
[Được chọn, nếu xem cá nhân hoặc chuyện thuộc, vui lòng gửi bát tự. Nếu tìm vật hoặc phương diện khác, hãy mô tả chi tiết quyết định, tránh lãng phí thời gian.]
Bài đăng, chuông thông báo reo liên tục. Không reo bao lâu.
Hạ Tân ước chừng giờ thể dừng, thở phào: “Lão tổ tông, sắp xếp xong. Chúng vẫn như hôm qua, chọn năm xem miễn phí chứ?”
“Không như thì còn thế nào?” Tương Ly gật đầu, ăn miếng xúc xích cuối cùng, cảm thán: “Ngon thật.”
Hạ Tân nghĩ nếu ăn hằng ngày chắc còn ngon, nhưng giờ lúc .
Cậu đón lấy tô mì rỗng: “Vậy mười phút nữa chúng bắt đầu, nghỉ một chút .”
“Nghỉ ngơi?” Tương Ly lau miệng, đầy ẩn ý: “Bây giờ vẫn nghỉ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-273-cuoc-goi-cau-cuu.html.]
Hạ Tân khựng : “Lẽ nào còn chuyện gì nữa?”
Tương Ly như , giữ bí mật: “Chờ chút, con sẽ .”
Hạ Tân gãi đầu, nghi hoặc, đặt tô xuống bàn, .
Gần như ngay khi đặt tô xuống, điện thoại reo. Dù là nhạc chuông của , vẫn giật .
Tim Hạ Tân đập thình thịch, luống cuống màn hình. Là cuộc gọi của Diêu Công tử.
Hạ Tân “ê” một tiếng: “Lão tổ tông, Diêu Công tử gọi. Chẳng lẽ bên xảy chuyện?” Cậu nhớ Tương Ly đó dặn điều gì đó.
“Nghe sẽ .” Tương Ly nhướng cằm, bình thản.
Thấy cô nắm rõ, Hạ Tân hiểu thứ trong dự liệu của Lão tổ tông. Cậu bấm nhận: “Alo, Diêu…”
“Alo, Kiêu Dương Quán ? Cô, cô là Quan chủ Kiêu Dương Quán ?”
Hạ Tân còn xong, đầu dây bên vang lên một giọng nam căng thẳng, run run, lẫn chút nức nở. Hệt như thứ gì đó dọa cho khiếp đảm.
Người đó dường như đang run rẩy, giọng căng thẳng, run rinh liên tục, còn mang theo chút nức nở.
Cứ như thể thứ gì đó dọa sợ, hơn nữa còn sợ hãi hề nhẹ.
Hạ Tân Tương Ly, chọn bật loa ngoài: “Diêu Công tử, đây là Kiêu Dương Quán của chúng . là tử của Quan chủ. Xin hỏi gọi điện giờ , chuyện gì ?”