Trong Chính điện, bức tượng Tổ Sư vốn mặt về phía cửa điện, vì lưng , để lộ gáy đối diện với cửa.
Hạ Tân mở to mắt, nhanh chóng bước tới, đặt tô mì gói lên bàn hương án thẳng đến tượng Tổ Sư kiểm tra kỹ lưỡng. Mặc dù tượng Tổ Sư hiện tại mạ vàng, cao tám thước, gần bằng thật, nhưng dù chỉ là đồng mạ vàng thì bình thường cũng thể di chuyển .
Chẳng lẽ trộm , mà chỉ một ? Hạ Tân kinh hãi, xoay bắt đầu tìm kiếm trong Chính điện xem mất thứ gì .
xoay , “choang”— Cậu đá thứ gì đó. Cúi đầu , là chiếc búa dùng khi sửa mái nhà đó.
… nhớ rõ khi dùng xong, đặt chiếc búa ở cửa, bây giờ ở đây? Hạ Tân trong lòng run lên mạnh mẽ. Chẳng lẽ thật sự trộm ?
Cậu ôm tô mì gói, chạy ngoài hoảng loạn kêu lớn:
“Lão tổ tông, ! Kiêu Dương Quán chúng trộm !”
Tương Ly đang xem phim hoạt hình trong phòng, chốc lát thấy Hạ Tân chạy , dáng vẻ hoảng hốt như gặp quỷ.
Tương Ly liếc một cái đầy thiếu kiên nhẫn: “Sao , thấy quỷ ?”
Lâm Vũ Dung: “…” Cảm giác như ám chỉ.
Hạ Tân lúc để ý đến Lâm Vũ Dung, liên tục lắc đầu: “Không, quỷ! Lão tổ tông, quán chúng hình như trộm !”
Tương Ly dừng động tác bấm điều khiển: “Có trộm ?” Cô nhíu mày, suy nghĩ.
Một lát , cô đầy nghi ngờ: “Không mà, trong quán thở của lạ.”
“Con thấy ai lạ quán ?” Tương Ly đầu hỏi Lâm Vũ Dung.
Lâm Vũ Dung ngơ ngác lắc đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-271-dao-quan-bi-trom.html.]
Tương Ly gật đầu: “Đấy, .”
Hạ Tân đặt tô mì xuống, chỉ ngoài: “ tượng Tổ Sư ở Chính điện động ! Tượng Tổ Sư vốn đang mặt cửa, giờ lưng về phía cửa điện! Con thấy chắc là , tưởng tượng Tổ Sư là vàng ròng, nên định trộm, nhưng động mới phát hiện chỉ là mạ vàng nên bỏ !”
Tương Ly chằm chằm Hạ Tân, im lặng một lúc đột nhiên bật lớn.
Hạ Tân đến mức ngơ ngác, đầu đầy dấu chấm hỏi: “Con sai , Lão tổ tông?”
“Ha ha ha…” Tương Ly nghiêng ngả: “Có trộm … Hạ Tân, con đang nghĩ gì thế! Tượng Tổ Sư lớn như , dù chỉ là mạ vàng cũng đáng giá ít. Ngoài tượng Tổ Sư, ở đây còn thứ gì đáng giá nữa?”
Hạ Tân: “…” Hình như cũng đúng thật. Tiền đều trong thẻ của , luôn mang theo bên . Những thiết điện trong quán thì quá to, chắc chắn ai trộm. Nếu trộm mạo hiểm , tượng Tổ Sư mạ vàng rõ ràng vẫn đáng giá nhất.
Nghĩ đến đây, Hạ Tân càng bối rối: “, nhưng trong Chính điện…”
“Ông già đó đang dỗi đấy.” Tương Ly gì, liền thản nhiên xua tay: “Không cần để ý đến ông .”
Hạ Tân kinh ngạc: “Dỗi… dỗi ?”
Tương Ly “ừm” một tiếng: “Trước đây đặt mười hai miếng ngọc bài bệ tượng của ông để ông hưởng hương hỏa, hôm nay đào một miếng lên, ông vui, lúc đó giận . Không ngờ đến giờ vẫn còn dỗi, cần quan tâm đến ông .”
Hạ Tân: “…” Cậu gần như hiểu nổi: “Vậy… là tượng Tổ Sư tự di chuyển?”
Tương Ly gật đầu: “ . Đừng để ý đến ông , tối nay đừng thắp hương, sáng mai cũng đừng thắp. Để ông đói hai bữa, ông sẽ ngoan thôi.”
Hạ Tân: “…” Vậy… cũng ?
Sao cảm thấy Lão tổ tông đang dạy tượng Tổ Sư giống như dạy con nít . Để đói hai bữa… Thật đúng là chuyện lạ.