Đại Lão Huyền Học: Hành Trình Trả Nợ - Chương 263: Lời Khuyên Chân Thành Của Lão Tổ Tông

Cập nhật lúc: 2025-11-10 03:41:56
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Sức khỏe của đều , điều còn cảm ơn Quán chủ. Nếu Quán chủ, e rằng cái xương già của lạnh .”

 

Diệp lão gia tử mỉm hiền lành, khí chất ôn hòa như ngọc nhưng vẫn khiến khác kính sợ. Có thể thấy, khi còn trẻ, ông từng là một nhân vật uy chấn một phương.

 

Tương Ly hề e ngại, đáp:

“Lão gia tử quá lời , chỉ là tiện tay giúp đỡ thôi.”

 

“Nghe cô là Quán chủ Kiêu Dương Quán, thông thạo thuật Huyền Môn, lời sắt đá đoán chắc sai?” Diệp lão gia tử chậm rãi âm thầm quan sát Tương Ly. “Không Quán chủ thể xem giúp một quẻ ?”

 

Tương Ly , nghĩ nhiều, liền :

“Thông minh sớm là chuyện . Trong lòng quá nhiều việc cũng lợi cho sức khỏe. Tuổi của ngài còn nhỏ, nên bớt dùng tâm trí, an dưỡng tuổi già thì hơn.”

 

Thần sắc Diệp lão gia tử khựng .

 

Tương Ly tiếp lời:

“Ngày tháng mỗi đời đều đếm đầu ngón tay, thoáng qua quá trăm năm. Đến một , cũng một . Sống cũng chỉ là sống cho bản . Những thứ khác đều là vật ngoài , sống mang theo , c.h.ế.t cũng chẳng mang . Theo đuổi cũng vô ích. Đặc biệt là cái gọi là vinh quang gia tộc hư vô , vốn chỉ là , hà tất vì chuyện đó mà đ.á.n.h đổi cả mạng sống của ?”

 

Thần sắc Diệp lão gia tử trở nên sâu lắng.

 

Tương Ly vẫn giữ vẻ mặt thản nhiên, xong liền lấy một miếng ngọc bội từ trong lòng, đưa cho Diệp lão gia tử:

“Ngài và hôm nay gặp cũng coi như duyên. Lúc đến, chuẩn một miếng ngọc bội. Nó thể bảo vệ lão gia tử trăm năm bình an, nhưng vận mệnh vẫn do chính ngài đổi. Nếu ngài đổi thói quen, thì dù mười miếng ngọc bội cũng vô dụng.”

 

Diệp lão gia tử là thông minh, ý tứ trong lời Tương Ly.

Nhìn thoáng qua, ông nhận miếng ngọc bội trong tay cô là vật phẩm cực . Ông đưa tay nhận lấy, ngọc bội chạm tay liền thấy ấm áp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-263-loi-khuyen-chan-thanh-cua-lao-to-tong.html.]

 

Mặc dù vẫn lời đồn rằng “ngọc ấm chạm tay sẽ ấm”, nhưng thực tế chỉ là ôn nhuận, lạnh mà thôi. Một khối ngọc chạm nóng lên như , Diệp lão gia tử từng thấy bao giờ.

 

Nhìn kỹ, chất ngọc trong suốt, một chút tạp chất. Tuy bất kỳ hoa văn chạm khắc nào, nhưng chỉ cần liếc qua khiến cảm thấy tâm hồn thư thái. Đây tuyệt đối vật phàm tục.

 

Không chỉ ...

 

Diệp lão gia tử cảm thấy cơ thể vốn mệt mỏi do bệnh, ngày nào cũng dùng thuốc, nặng nề, miệng đắng ngắt. Vậy mà khi chạm miếng ngọc, ông cảm thấy như một luồng gió mát xuyên qua , cuốn hết sự nặng nề mệt mỏi. Cả ông bỗng nhẹ nhõm, tựa như cây khô gặp mùa xuân.

 

Diệp lão gia tử kinh ngạc thôi:

“Ngọc bội của Quán chủ thật là bảo vật hiếm đời, cái ...”

 

“Không cho ngài .” Tương Ly thẳng thừng. “Một miếng ngọc bội, một triệu, giảm giá nhé.”

 

Diệp lão gia tử: “...”

 

Đối diện với đôi mắt lanh lợi của cô, Diệp lão gia tử bật lớn:

“Tốt, , . Không giảm giá thì giảm giá. Nếu Quán chủ lấy tiền, lão già ngược dám nhận vật quý như . vì Quán chủ thu phí, thì xin nhận miếng ngọc bội . Đa tạ tấm lòng của Quán chủ.”

 

“Đã miễn phí thì tính là tặng. Ngoài , những lời , ngài nhất nên suy nghĩ kỹ.”

 

Tương Ly thấy mục đích đạt , khuôn mặt nhỏ nhắn nở nụ :

“Còn về một triệu, ngài lát nữa hỏi liên lạc của Hạ Tân nhà từ Phó Tổng chuyển tiền cho . Bên còn việc, đây.”

 

 

Loading...