Tương Ly bước Kiêu Dương Quán, thẳng đến chính điện.
“Tổ sư gia, giúp đỡ một tay nha.”
Cô khẽ cúi tượng Tổ sư gia, đó bước tới, trực tiếp trèo lưng tượng. Di chuyển tượng Tổ sư gia, Tương Ly gõ nhẹ bệ tượng. Giây tiếp theo, một tiếng “cạch” vang lên, cô cạy một miếng ngọc bội từ bệ tượng Tổ sư gia.
“Quả nhiên vẫn ở đây!” Tương Ly khẽ, ánh mắt sáng lên đầy hứng khởi.
Ngay ngày đầu tiên trở về, cô nhận , mặc dù tượng Tổ sư gia từ vàng thật chuyển thành mạ vàng, nhưng bệ tượng thì vẫn đổi — vẫn là bệ đá do chính tay cô điêu khắc đây.
Năm đó, khi điêu khắc bệ đá, để nuôi dưỡng pháp khí, Tương Ly chôn sáu miếng ngọc bội bên trong, cùng Tổ sư gia hưởng hương hỏa. Làm như thể nhanh chóng nuôi dưỡng một vài pháp khí đơn giản. Tuy nhiên, Tương Ly còn kịp đào chúng sử dụng, thì bế quan tám trăm năm.
Không ngờ, bí mật bệ tượng vẫn phát hiện.
May mắn là phát hiện, bằng , e rằng ngay cả những thứ cũng sẽ đám tử phá gia chi tử của cô phá hỏng hết.
Tương Ly mừng thầm, lấy ngọc bội xuống, đặt tượng Tổ sư gia về chỗ cũ, nhảy xuống khỏi đài cao.
Ngay khoảnh khắc cô chạm đất, cây hương đang cháy trong lư hương bỗng “rắc” một tiếng, gãy ngang.
Tương Ly , đây là Tổ sư gia đang giận cô.
“Đừng nhỏ mọn thế chứ.”
Cô “chậc” một tiếng, vỗ vỗ chân tượng Tổ sư gia: “Những thứ năm đó cũng là chôn xuống, là đồ của . Ta lấy đồ của , vấn đề gì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-258-lao-to-tong-bat-nat-tuong-to-su.html.]
“Rắc.”
Ba cây hương gãy ngang, gãy thêm một đoạn nữa.
Liếc , Tương Ly hiền lành: “Lão già thối, đừng ép động thủ nha. Nếu ngươi chọc giận , tin tháo luôn cái mạ vàng của ngươi ?”
Tượng Tổ sư gia: “…”
Chiếc áo bào đỏ tượng bỗng phồng lên mà gió, như thể đang thể hiện rằng đang tức giận.
“Thôi .”
Tương Ly thở dài, đến một cánh cửa, lấy một cái búa. Cô tượng Tổ sư gia, giọng điệu ngoan ngoãn: “Nếu ngài ngay cả cái mạ vàng cũng nữa, thì sẽ giúp ngài thành .”
Nói xong, cô giơ búa lên, chuẩn động thủ.
“Pặc.”
Chiếc áo bào tượng Tổ sư gia rủ xuống, dường như còn quấn chặt hơn một chút, như để chống bạo lực của Tương Ly.
Tương Ly nghịch cái búa trong tay, mỉm : “Sớm chẳng hơn ? Ta lấy đồ của , ngươi tiếp tục hưởng hương hỏa của ngươi, chúng can thiệp . Đi đây.”
Nói , cô vung tay, vứt cái búa xuống bên cạnh bệ tượng, bỏ .
Tượng Tổ sư gia: “…”