“Cái đó…”
Thấy Phó Thời Diên thẳng về phía ông lão, cô gái gọi xe cứu thương lo lắng và rụt rè : “Thưa , chúng gọi xe cứu thương , bây giờ đừng động ông . Nhỡ chuyện gì , ông đổ cho thì …”
“ , hơn nữa cũng ông lão bệnh gì. Động lung tung khi l..m t.ì.n.h hình nghiêm trọng hơn, đừng chạm ông thì hơn.” Cô gái khác cũng khuyên theo.
Những xung quanh bàn tán xôn xao, hỏi xem ở đây bác sĩ nào .
Phó Thời Diên dường như thấy lời các cô gái , quỳ xuống mặt ông lão, nhớ lời Tương Ly.
Tương Ly với rằng, đường về, nếu gặp ai cần giúp đỡ thì thể tay cứu giúp.
Cô còn đưa cho một lá Dưỡng Khí Phù…
Ý là chỉ ?
Phó Thời Diên ông lão, nước ngoài nhiều năm, cũng nhận ông là ai.
Tương Ly , thể cứu thì cứu.
Phó Thời Diên lén lấy lá Dưỡng Khí Phù mà Tương Ly đưa cho, giả vờ kiểm tra tình hình ông lão, khéo léo nhét lá phù bên trong áo khoác thể thao của ông .
“Tam ca, ông lão thế?” Ôn Tử Thư đến, thấy ông lão thì ngạc nhiên: “Không xảy chuyện gì lớn chứ? Hay là đưa bệnh viện ?”
Phó Thời Diên kịp , cô gái bên cạnh kêu lên :
“Cử động , cử động !”
Mọi theo hướng cô chỉ, thì thấy ông lão vốn đang hôn mê bất tỉnh, lúc mí mắt khẽ động đậy.
Hình như sắp tỉnh .
“Ông ơi, ông tỉnh ?” Phó Thời Diên đưa tay đỡ ông lão dậy, với Ôn Tử Thư: “Lấy một chai nước và một cái ô đây.”
Ôn Tử Thư cái nắng chang chang, chạy về xe lấy chai nước khoáng và cái ô dự phòng.
Đưa chai nước cho Phó Thời Diên, Ôn Tử Thư liền mở ô che tạo một râm mát.
Phó Thời Diên mở nắp chai, đưa nước đến miệng ông lão: “Nếu ông tỉnh , uống chút nước cho đỡ khát.”
Ông lão khẽ mở đôi mắt nặng trĩu, yếu ớt Phó Thời Diên, mượn tay uống hai ngụm nước khoáng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-249-cuu-mot-ong-lao.html.]
Ngay đó, sắc mặt ông hồi phục rõ rệt bằng mắt thường.
Phó Thời Diên hỏi: “Bây giờ ông cảm thấy thế nào?”
Ông lão thở dốc hai , giọng vẫn yếu ớt:
“Đỡ hơn nhiều … chỉ là bệnh cũ tái phát thôi.” Ông sờ ngực.
Phó Thời Diên : “Vẫn nên đến bệnh viện, kiểm tra xem .”
Ông lão ơn : “Thật sự cảm ơn các .”
Phó Thời Diên gì thêm, đỡ ông lão lên xe .
Ôn Tử Thư gấp ô , theo.
Mọi thấy chiếc xe nhanh chóng rời khỏi hiện trường.
“Tam ca, ngờ còn sơ cứu đấy.” Ôn Tử Thư lái xe trêu chọc Phó Thời Diên.
Tuy thấy Phó Thời Diên gì, nhưng vẫn nhớ lúc chia tay, Tương Ly từng vài lời kỳ quái.
Tam ca chắc chắn là Quan chủ gợi ý!
Phó Thời Diên để ý đến Ôn Tử Thư, chỉ chằm chằm ông lão.
Xe chạy một lúc, sắc mặt ông hồi phục bình thường.
Phó Thời Diên rõ căn bản hề sơ cứu gì.
Trong tình huống bình thường, ông thể hồi phục nhanh như .
Chắc chắn là lá Dưỡng Khí Phù của Tương Ly phát huy tác dụng.
“Ông ơi, bây giờ sức khỏe của ông hơn chút nào ?” Phó Thời Diên hỏi.
Ông lão thẳng , gật đầu, hiền hậu: “ bệnh tim mãn tính nhiều năm . Hôm nay ngoài định tập thể dục, ai ngờ ngất xỉu giữa đường. May mắn là gặp các , nếu cái mạng già hôm nay chắc bỏ .”
“Đây là công lao của .” Phó Thời Diên thẳng: “Thực , là một cô gái tên Tương Ly cứu ông.”
Ông lão ngẩn : “ thấy cô gái nào cả.”