Tưởng Hồng Đào bắt gặp ánh mắt của Tương Ly, hiểu ý trong lòng.
“Thạch Đại Hải, mày hại c.h.ế.t tao mà còn chịu thừa nhận! Có giỏi thì ngẩng đầu lên tao !”
Vừa , đưa tay đặt lên cằm Thạch Đại Hải.
Một luồng khí lạnh ập đến, Thạch Đại Hải cứng đờ như đá, dám cử động mạnh, sợ đối phương sẽ vặn gãy cổ .
Tưởng Hồng Đào nâng cằm lên, ép thẳng .
Giây tiếp theo, bộ dạng c.h.ế.t t.h.ả.m của hiện rõ trong mắt Thạch Đại Hải.
Tưởng Hồng Đào chằm chằm , một tiếng “keng” vang lên, tròng mắt rơi khỏi hốc mắt, đập mặt Thạch Đại Hải.
Thạch Đại Hải nhắm nghiền mắt, tiếng kêu t.h.ả.m thiết như heo chọc tiết vang vọng trong phòng thẩm vấn.
“Đừng! Tưởng Hồng Đào, mày đừng qua đây! Thật sự của tao! Tao chỉ nhận tiền việc, theo lệnh thôi! Người hại mày là Dương tổng của tập đoàn Thừa Thiên, liên quan gì đến tao! Oan đầu, nợ chủ, mày tìm Dương tổng , đừng tìm tao! Không của tao! Tao chỉ là công, việc vì tiền, thật sự hại mày. Tao còn cha già yếu, con nhỏ, cầu xin mày tha cho tao , vì tao khai tất cả, cầu xin mày tha cho tao…”
Tống Thái Sơn lập tức sáng mắt, lời khai đây !
Ông vội vàng về phía Tương Ly.
Tương Ly đó, hề ý định dừng .
Tống Thái Sơn chút nghi ngờ, Tương Ly định gì, đành thì thầm hỏi Hạ Tân bên cạnh: “Có Quan chủ còn kế hoạch gì nữa ?”
Hạ Tân Tương Ly nghĩ gì?
Tuy nhiên, tổ tông mở miệng, chắc chắn là còn việc xong.
Hạ Tân khẳng định chắc nịch: “ , Tống đội trưởng đừng vội, cứ theo Quan chủ là .”
Tống Thái Sơn “ồ” một tiếng, thêm gì nữa.
Tương Ly đó, nhưng đang xem kịch.
Tưởng Hồng Đào lời Thạch Đại Hải , càng thêm phẫn nộ. Máu từ hốc mắt nhỏ xuống, tí tách rơi mặt Thạch Đại Hải.
Hắn túm chặt cổ Thạch Đại Hải.
Cảm giác lạnh thấu xương lập tức khiến Thạch Đại Hải rùng , theo bản năng mở mắt .
Tưởng Hồng Đào chằm chằm , từng lời như rỉ máu:
“Mày nhận tiền việc, mày g.i.ế.c tao, mày còn cha già yếu, con nhỏ. Vậy còn gia đình tao? Tao cũng vợ, đứa con đời, là trai gái! Lúc mày xuống tay với tao, mày nghĩ đến gia đình tao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-245-nguoi-bi-to-tong-doa-so-chet-khiep.html.]
“Nhận tiền việc… Đối với mày, mạng còn bằng một món tiền ? Nếu , mạng của mày thì tính là gì?”
Thạch Đại Hải những lời chất vấn dồn đến mức thể phản bác.
Nhìn bộ dạng c.h.ế.t t.h.ả.m của Tưởng Hồng Đào, sợ đến mức suýt ngất, mềm nhũn , ngay cả sức để biện minh cũng còn.
“Tao… tao sai , đại ca, mày tha cho tao…”
Giọng nhỏ đến mức gần như thấy.
“Không đúng.”
Lúc , Tống Thái Sơn ngửi thấy một mùi đặc biệt, huých tay Hạ Tân, thì thầm hỏi: “Tiểu sư phụ, ngửi thấy mùi hôi ?”
Hạ Tân hít hít mũi, hình như là thật…
Mùi chút quen thuộc.
Bỗng nhiên hiểu , cúi đầu xuống chân Thạch Đại Hải.
Chỉ thấy chân một vũng chất lỏng rõ.
Hạ Tân suýt sặc nước bọt, kéo Tống Thái Sơn, chỉ xuống chân Thạch Đại Hải.
Tống Thái Sơn thấy, nhất thời nên lời.
tình huống ông cũng gặp nhiều, xua tay với Hạ Tân: “Chuyện nhỏ thôi.”
Hạ Tân cũng bận tâm lắm.
Chỉ là cảm thấy tổ tông đang cạnh Thạch Đại Hải.
Thấy vũng chất lỏng đó chảy mặt đất, vội chạy tới kéo Tương Ly , tránh bẩn giày tổ tông.
Tương Ly kéo , nhướng mày hỏi: “Làm gì?”
“… Hắn sợ đến mức tè quần .” Hạ Tân chỉ .
Tương Ly theo, để tâm: “Bình thường thôi. Trường hợp , dọa tè quần thì là vô dụng .”
Hạ Tân: “…”
Hóa tổ tông coi đây là huy chương danh dự ?
Cao, thật sự là cao.