Tống Thái Sơn ngoài lúc nãy, vốn là để gọi điện cho Tương Ly.
Không ngờ, Tương Ly tự tìm đến.
Nghe , Tương Ly khẽ , giọng đầy mỉa mai: “Anh đúng là thấy quan tài đổ lệ. Vậy thì phiền Đội trưởng Tống đưa xem, hôm nay sẽ cho thấy quan tài thật.”
Tống Thái Sơn rùng .
Lời mà giống… đe dọa quá.
Ông vội nhắc nhở: “Quan chủ, đây là ở cục cảnh sát, chúng thể bạo lực chấp pháp.”
Tương Ly nhướng mày: “Bạo lực chấp pháp?”
“Cái đó, là dùng võ lực!” Hạ Tân vội vàng ghé sát tai cô, nhỏ giọng giải thích.
Tương Ly “ồ” một tiếng, ngoan ngoãn với Tống Thái Sơn: “Sao thể chứ, Đội trưởng Tống, là bạo lực như , ngài yên tâm.”
Nói xong, cô cứ như đang ở nhà , thản nhiên bước trong cục cảnh sát.
Tống Thái Sơn chút bất an, khẽ kéo Hạ Tân phía , hỏi nhỏ: “Quan chủ sẽ thật sự động thủ chứ?”
Hạ Tân ho khan một tiếng, thật sự dám chắc.
Chưa gì khác, chỉ riêng câu Lão Tổ Tông “ động thủ” khiến chẳng thể tin nổi.
Tuy nhiên, Hạ Tân dám mất mặt Lão Tổ Tông, đành cứng giọng đáp: “Quan chủ chắc chắn sẽ giữ lời, Đội trưởng Tống cần quá lo.”
Tống Thái Sơn , cũng yên tâm phần nào, “Vậy thì .”
Hai lập tức theo Tương Ly tòa nhà của cục cảnh sát.
Tống Thái Sơn trực tiếp đưa Tương Ly đến phòng thẩm vấn.
Đứng ngoài phòng, qua tấm kính lớn, ông chỉ bên trong: “Anh chính là Thạch Đại Hải. Dựa theo đặc điểm mà Quan chủ mô tả, chúng tìm chính là .”
Thạch Đại Hải là một gã đàn ông to con, thô kệch, đang giữa phòng thẩm vấn. Đôi mắt đảo qua đảo liên tục, trái , vẻ sợ hãi.
Tương Ly , bình tĩnh nhận xét:
“Người điển hình là Tam Bạch Nhãn, khóe mắt chảy xệ, lỗ mũi hếch, khóe miệng trễ xuống, môi vẩu, miệng thổi lửa — phú quý khó giữ. Tướng mạo là tướng tiểu nhân, khôn ngoan thừa thãi, lương thiện đủ, cách để đạt mục đích. Hơn nữa giữa hai lông mày sát khí, cái c.h.ế.t của Tưởng Hồng Đào chắc chắn liên quan đến .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-238-lao-to-tong-co-cach-roi.html.]
Tương Ly nhận , đây chính là cô thấy trong ký ức của Tưởng Hồng Đào.
“Chính là ?” Tống Thái Sơn xác nhận .
Tương Ly gật đầu, sắc mặt trầm xuống: “Chính xác là .”
Cô sang Tống Thái Sơn, : “Đội trưởng Tống, ngài thừa nhận chuyện tông c.h.ế.t Tưởng Hồng Đào. Nếu chỉ chứng, liệu thể khiến thừa nhận ?”
Tống Thái Sơn do dự: “Cái … khó . Nói chung, chỉ nhân chứng thì thể tùy tiện kết án. Nếu thêm vật chứng thì , nhưng chúng kiểm tra lịch sử và sửa chữa xe của . Ngày xảy tai nạn, đang công tác ở tỉnh ngoài, bằng chứng ngoại phạm hảo.”
Những lời thì rắc rối, nhưng Tương Ly hiểu ngay ý.
Nói cách khác, chỉ với nhân chứng là cô, thì thể kết tội Thạch Đại Hải.
“Vậy thì cứ để thoát tội ?” Hạ Tân liền tức giận, “Người tông c.h.ế.t , còn trơ trẽn thừa nhận? Anh sợ Tưởng Hồng Đào nửa đêm trở về tìm ?”
“Tìm ?”
Đôi mắt Tương Ly sáng lên, khóe môi cong nhẹ: “Có cách .”
Tống Thái Sơn và Hạ Tân cùng ngây .
“Cách gì?”
Tương Ly bí hiểm: “Đội trưởng Tống, ngài thể cho mượn một nơi kín đáo ? để Tưởng Hồng Đào ngoài, tự chuyện với Thạch Đại Hải.”
Tống Thái Sơn sững sờ: “Để… để Tưởng Hồng Đào ngoài? Quan chủ, đang đùa chứ?”
Tương Ly nghiêm túc hỏi : “ trông giống thích đùa ?”
Tống Thái Sơn: “…”
Hình như… chút giống thật.
Với gương mặt baby như mà những lời kinh hồn như thế, bảo khác hoảng.
Tống Thái Sơn Tương Ly bản lĩnh thật sự, nhưng…
Dù đây cũng là cục cảnh sát mà.
👻