Đại Lão Huyền Học: Hành Trình Trả Nợ - Chương 235: Lời Khen Ngợi Của Lão Tổ Tông

Cập nhật lúc: 2025-11-09 13:26:24
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Dưới ánh mắt nghi ngờ của , Hạ Tân xuống bên cạnh Tương Ly, cả hai đều nở nụ môi.

 

Trông vẻ hòa hợp.

 

...

 

Ai tinh ý cũng nhận , nụ của cả hai đều kỳ lạ.

 

Tương Ly đến rợn .

 

Hạ Tân thì gượng gạo.

 

Đang cái quái gì ?

 

Ôn Tử Thư lẩm bẩm trong lòng.

 

Chưa kịp nghĩ thông, thấy Tương Ly về phía .

 

Cậu lập tức cứng .

 

Tương Ly mỉm với , hỏi: “À , những căn nhà như thế bây giờ đều đắt ?”

 

Ôn Tử Thư hiểu lý do, thành thật trả lời: “ , loại nhà vốn là kiến trúc cổ, lượng lưu thông thị trường ít, vật hiếm thì quý, cho nên giá của những căn tứ hợp viện đều cao. Mới tháng thôi, trong giới , một căn tứ hợp viện khác bán tám mươi triệu.”

 

Hạ Tân: “…”

 

Cậu thật sự quỳ xuống cầu xin ông cố mau im miệng .

 

Trán Tương Ly khẽ giật, nhưng gương mặt vẫn giữ nụ : “Thật , thì đúng là đắt.”

 

“Không chỉ đắt, mà lượng còn hiếm. Mỗi năm đưa thị trường lưu thông ít, ngay cả giới nhà giàu cũng ai mua là mua .” Ôn Tử Thư lời đang đẩy Hạ Tân tình thế nguy hiểm, vẫn tiếp tục nịnh Phó Thời Diên, “Ví dụ như nhà họ Ôn chúng , căn tứ hợp viện nào, nhưng Tam ca thì khác, nhà họ Phó của họ truyền , chỉ căn mà còn hai căn nữa.”

 

“Rắc.”

 

Lời Ôn Tử Thư còn dứt, đột nhiên vang lên một tiếng gãy giòn tan.

 

Mọi đồng loạt ngẩng đầu , chỉ thấy Tương Ly bẻ gãy đôi đũa đặt sẵn bàn.

 

Nhìn cặp đũa gãy lìa, Hạ Tân rụt cổ .

 

“Cái …” Ôn Tử Thư dù chậm chạp đến mấy, lúc cũng nhận Tương Ly hình như đặc biệt để tâm đến căn tứ hợp viện . Cậu ngập ngừng hỏi: “Có sai chỗ nào ? Hay là, về chuyện tứ hợp viện , Quan chủ ý kiến gì ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-235-loi-khen-ngoi-cua-lao-to-tong.html.]

Tương Ly vẫn giữ nụ , đặt cặp đũa gãy lên bàn: “Không gì, chỉ là lỡ dùng lực mạnh thôi.”

 

“Không .”

 

Phó Thời Diên kịp thời lên tiếng: “Để mang bộ dụng cụ ăn uống khác .”

 

Người phục vụ bên cạnh định đáp lời.

 

Tương Ly đột nhiên sang Phó Thời Diên, ánh mắt như hổ rình mồi: “À , Phó tổng, món ăn ở nơi đều đắt ?”

 

Phó Thời Diên chút nghi ngờ trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh: “Cũng tương đương thôi. Quan chủ món nào đặc biệt ăn ?”

 

Tương Ly : “ thì món nào đặc biệt ăn, chỉ ăn một món đắt tiền thôi. Dù nghèo mà, chỗ như thế e rằng cũng đến nữa, đương nhiên ăn cho bõ một .”

 

Lời phần thẳng thắn và nông cạn.

 

kết hợp với đôi mắt tròn xoe của Tương Ly, khiến thấy dễ thương một cách ngộ nghĩnh.

 

Phó Thời Diên : “Nếu Quan chủ bằng lòng nể mặt, thể tùy ý đến. chỉ cần dặn dò cấp một tiếng là .”

 

Tương Ly mấy hứng thú.

 

Ngày nào cũng đến, chẳng càng đau lòng thêm ...

 

Tuy nhiên, thể mở nhà hàng ở đây, chắc chắn món ăn ngon.

 

Nếu ngày nào cũng ăn ngon, thì cũng .

 

Nghĩ đến đây, nụ gương mặt Tương Ly trở nên chân thành hơn nhiều: “Vậy thì quá, xin cảm ơn Phó tổng . Phó tổng thật là xinh tâm thiện, hào phóng, Tổ sư gia nhất định sẽ phù hộ cho ngài.”

 

Thấy tốc độ đổi nét mặt của cô, Phó Thời Diên suýt bật .

 

Anh gật đầu: “Đa tạ lời khen của Quan chủ, chỉ là việc nhỏ thôi.”

 

Tương Ly nhướng mày, xem từ học mạng quả nhiên là lời khen ngợi.

 

mà, giống lời khen.

 

Nghĩ đến việc thể “ thịt” Phó Thời Diên thêm vài , nỗi đau lòng vì mất cả trăm triệu trong lòng Tương Ly vơi ít.

 

Thấy tâm trạng của cô vẻ hơn một chút, Hạ Tân, vẫn đang căng thẳng như tấm ván đá, cũng thở phào nhẹ nhõm.

 

 

Loading...