Ôn Tử Thư bên cạnh Thương Quân Tiêu, giữ chặt hai vai , căng thẳng đến mức suýt quên thở.
Cậu thấy lá bùa cánh mũi Thương Quân Tiêu bốc lên từng làn khói.
thấy ngọn lửa.
Từ lá bùa bốc lên chỉ từng làn khói trắng, lửa.
Trong lòng Ôn Tử Thư và Đoạn Kiếm Xuyên tràn đầy tò mò.
Ngay cả Phó Thời Diên cũng chằm chằm lá bùa đó.
Một lát , khi Thương Quân Tiêu sắp tê dại cả , Tương Ly đột nhiên tay, búng nhẹ đầu mũi .
Mũi Thương Quân Tiêu cay xè, nước mắt suýt chút nữa tuôn .
“Ôi trời ơi, cái... cái gì thế ?!”
Chưa đợi nước mắt Thương Quân Tiêu chảy , Ôn Tử Thư kêu lên.
“Lão... lão Thương, trong mũi là cái gì ?!”
Nghe , Thương Quân Tiêu ngơ ngác: “Mũi... trong mũi ...”
Chưa hết câu, cúi đầu , liền thấy Tương Ly rút một sợi tóc dài từ mũi .
Thương Quân Tiêu lập tức trợn tròn mắt: “Á á á á! Tóc ở ?! Chui mũi từ lúc nào?!”
Tương Ly mặt đổi sắc, im lặng lật tay, dùng lá bùa bắt lấy sợi tóc bay từ mũi Thương Quân Tiêu, kéo ngoài.
Kỳ lạ là sợi tóc đó màu đen thuần, mà là màu hồng nhạt.
Tương Ly cầm sợi tóc, lắc lư mặt : “Mọi ở đây ai tóc màu ?”
Hạ Tân vội vàng giải thích: “Đây là tóc ạ? Nếu là tóc, thể là chủ nhân sợi tóc nhuộm ?”
Tương Ly nhướng mày: “Nhuộm?”
“ , là dùng các loại t.h.u.ố.c nhuộm để tóc lên màu, thể hiện các màu sắc khác .” Hạ Tân ho khan hai tiếng, “Người bây giờ đều thích thể hiện bản và cá tính, nhuộm tóc khá phổ biến.”
Tương Ly tặc lưỡi hai tiếng: “Người bây giờ các ngươi lắm trò thật.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-228-lao-to-tong-lo-loi.html.]
Hạ Tân: “...”
Cậu chỉ quỳ xuống lạy Tương Ly.
Lão Tổ tông ơi, đừng như nữa.
Nếu còn nữa, phận thật sự sẽ giữ mất.
Hạ Tân thầm liếc phản ứng của những khác.
Sự chú ý của dường như đều đặt sợi tóc, dọa sợ ít, nên ai để ý đến sự kỳ quặc trong lời của Tương Ly.
Hạ Tân lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.
“Quán chủ sợi tóc từ ?” Phó Thời Diên trong lúc kinh hoàng, vẫn bình tĩnh mở lời.
Vẻ mặt và bộ khí chất đều vững vàng, hề vẻ hù dọa.
Hạ Tân chỉ lẳng lặng giơ ngón cái, quả nhiên là... tổng tài bá đạo.
Tương Ly trả lời: “Là do tay với , chắc là tác dụng của bùa đào hoa.”
Thương Quân Tiêu ngây : “Bùa đào hoa? ... từng cầu xin thứ !”
“Không , là tay với .” Tương Ly giải thích, “Loại cũng là bùa đào hoa chính thống, mà là biến thể từ bùa đào hoa. Cậu thể hiểu là một loại tình cổ, từng ?”
Thương Quân Tiêu kinh ngạc: “Tình cổ mà Dương Quá và Tiểu Long Nữ trúng ?”
“Cậu im , Dương Quá và Tiểu Long Nữ trúng là Tình Hoa Độc!” Ôn Tử Thư “bốp” một cái, vỗ gáy .
Thương Quân Tiêu lập tức nhăn nhó.
Tương Ly chớp mắt: “Dương Quá Tiểu Long Nữ là cái gì?”
“Cái đó...” Hạ Tân kịp thời ngăn : “Lão Tổ tông, những thứ đó quan trọng, chúng nên giải quyết rõ ràng chuyện của Thương , đó mới là điều mấu chốt nhất.”
Tương Ly lập tức mất hứng, “ồ” một tiếng: “Tình cổ là một loại vu thuật của Mãn Cương, nhưng do sự đổi của địa lý và năm tháng, khi truyền đến Trung Nguyên biến đổi thành một loại Hữu Tình Chú, tức Chú Tình Yêu.”
“Thứ tương tự như tình cổ của Mãn Cương. Tình cổ là hai con cổ trùng, một đực một cái, gieo cơ thể một đôi nam nữ, khiến họ thấy đối phương là kìm yêu , cần cả hai cùng uống.”