Phó Thời Diên khẽ lắc đầu:
“Không . Phó Nhất gan đó. Tam đường thúc của ngoài mạnh trong yếu, chuyện việc ông thể .”
Đoạn Kiếm Xuyên nhíu mày:
“Vậy tại Tam ca đột nhiên điều tra Phó Vũ Tinh?”
Phó Thời Diên :
“Đây là Quan chủ nhờ vả.”
“… Quan chủ?” Đoạn Kiếm Xuyên sửng sốt.
Trong ấn tượng của , Tam ca dễ sai khiến, cũng kiểu dễ chuyện.
Sao Quan chủ mở miệng nhờ một chút, Tam ca liền đồng ý?
Hơn nữa còn là gọi điện thoại bảo điều tra lúc nửa đêm hôm qua.
Đoạn Kiếm Xuyên lúc đó còn tưởng chuyện khẩn cấp đến mức nào.
Bây giờ xem …
Tam ca vội vàng như , là vì “trông mặt mà bắt hình dong” ?
Đoạn Kiếm Xuyên chợt cảm thấy giống công cụ.
mà…
“Không đúng.” Đoạn Kiếm Xuyên chợt nghĩ đến một chuyện:
“Tam ca, Quan chủ đột nhiên điều tra chuyện nhà họ Phó?”
Phó Vũ Tinh là nhà họ Phó.
Quan chủ chắc chắn chỉ vì Phó Vũ Tinh, chẳng lẽ là vì Phó Thời Diên, điều tra nhà họ Phó?
Phó Thời Diên :
“Không điều tra nhà họ Phó. Cô điều tra hại c.h.ế.t Lâm Vũ Dung.”
“… Vậy, cái c.h.ế.t của Lâm Vũ Dung lẽ thật sự liên quan đến Phó Vũ Tinh?” Đoạn Kiếm Xuyên nhướng mày, cách khác, đoán đúng.
Phó Thời Diên cầm lấy tài liệu bàn, dậy:
“Hiện tại xem , khả năng .”
“Tam ca ?” Đoạn Kiếm Xuyên theo .
“Đi Kiêu Dương Quan.”
Phó Thời Diên đến cửa, mở cửa phòng.
Lời còn dứt, một giọng vui vẻ truyền :
“Tam ca Kiêu Dương Quan? Vậy thì quá, tụi em cũng định đây!”
Ôn Tử Thư hề hề ở cửa phòng sách, tay giơ lên, còn kịp gõ cửa thì cửa mở .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-218-co-nguoi-moi-lao-to-tong-an-tiec.html.]
Thương Quân Tiêu đang bên cạnh , vẻ mặt tiều tụy, do dự, còn chút dám Phó Thời Diên và Đoạn Kiếm Xuyên.
Đoạn Kiếm Xuyên lúc cũng tới, thấy hai họ, chút bất ngờ:
“Sao là hai ? Tiểu Quân, lộn xộn với Ôn Tử Thư nữa ?”
Bị gọi tên, Thương Quân Tiêu gượng, chào hỏi:
“Tam ca, Tứ ca…”
“Không , lão Đoạn, cái gì mà lộn xộn với hả? Ở chung với ?” Ôn Tử Thư Đoạn Kiếm Xuyên liền vui.
Đoạn Kiếm Xuyên nhíu mày, tỏ vẻ khinh thường, Thương Quân Tiêu, chỉ cây dâu mắng cây hòe:
“Cậu đàng hoàng chút , cứ ở chung với một công tử phong lưu suốt ngày, gì ?”
Thương Quân Tiêu khan.
Phó Thời Diên rằng.
Anh quá quen với cái thói gặp mặt là gây gổ của hai .
“ cái đồ ch.ó má nhà , …”
Ôn Tử Thư tức đến xắn tay áo, như đ.á.n.h với .
Phó Thời Diên lạnh lùng liếc một cái:
“Muốn đ.á.n.h thì ngoài mà đánh.”
Nói xong, cất bước rời .
Ôn Tử Thư lập tức như ai đó tắt công tắc, xìu xuống, dám lên tiếng nữa.
Cậu nhát gan hung dữ lườm Đoạn Kiếm Xuyên một cái, giơ ngón giữa, một cử chỉ “ thiện quốc tế”, giọng lí nhí gần như thấy:
“Đồ ch.ó già, mày đợi đấy.”
Hừ một tiếng, bực bội kéo Thương Quân Tiêu, lót tót theo Phó Thời Diên.
Vừa nãy còn khí thế hung hăng, lưng cái thành ch.ó săn.
Đoạn Kiếm Xuyên bận tâm đến lời đe dọa của , thản nhiên theo.
…
Mãi đến trưa, những nhân viên lắp đặt mới thành xong tất cả thứ. Thế coi là nhanh .
Hạ Tân lời ý tiễn , thở phào nhẹ nhõm, Thiên Điện.
Thấy Tương Ly vẫn còn đó, Hạ Tân xắn tay áo :
“Lão Tổ Tông, chúng còn ăn sáng, bây giờ con bữa trưa nhé?”
Tương Ly vốn dĩ thích ăn uống, xua tay.
Hạ Tân khó hiểu:
“Lão Tổ Tông, chẳng lẽ chúng ăn nữa ?”
“Không , sẽ bày tiệc, mời ăn rượu.” Tương Ly bình tĩnh liếc một cái.