Ông chủ Tào những tật nhỏ của Quý Á Mẫn từ lâu.
Chỉ là Quý Á Mẫn việc ở công ty nhiều năm, chút nhát gan. Số tiền công quỹ chiếm dụng thường nhỏ và luôn nhanh chóng bù , nên ông chủ Tào cũng tính toán với .
thời thế đổi.
Bây giờ, ông chủ Tào đương nhiên sẽ tha cho Quý Á Mẫn nữa.
Sau khi chuyện phanh phui, Quý Á Mẫn chỉ sa thải mà còn đối mặt với bồi thường kinh tế và trách nhiệm hình sự.
Nghĩ đến Quý Á Mẫn, ông chủ Tào tức giận: “Trước đây thực sự coi là em, nhưng coi là kẻ ngốc, đối xử với như ! đòi mạng , coi như là nhân nhượng !”
“Mạc yếu đốc đốc bức nhân, nhân tiền lưu nhất tuyến, cũng coi như bồi đắp phúc đức.” Tương Ly thản nhiên : “Ông chủ Tào xử lý như là . Phàm là chuyện gì cũng nên quá tính toán, tính toán nhiều ngược bất lợi cho chính . Ông chủ Tào đây tu công đức, nên chú ý hơn một chút.”
Ông chủ Tào đỏ mặt, ngượng ngùng : “ , Quan chủ yên tâm, thực sự tâm đổi tính, cuộc đời.”
Tương Ly liếc ông , khẽ .
Cô tin rằng ông chủ Tào còn gan gì sai nữa.
Dù , sự việc khiến ông sợ đến mức đủ .
Hạ Tân nhanh chóng pha xong một ấm mang .
Cùng với là trợ lý của ông chủ Tào.
“Thế nào, đồ đạc đều khiêng ?” Thấy trợ lý , ông chủ Tào liền hỏi.
Trợ lý bước lên, “Đã khiêng hết sân , nhưng sắp xếp thế nào ạ?”
Ông chủ Tào , sang Tương Ly, xoa tay: “Vẫn kịp với Quan chủ, đến, thực là quyên một chút tiền hương hỏa để nguyện, cũng thắp một nén hương cho Tổ sư gia, nên mang theo một ít đồ.”
Tương Ly nhướng mày: “Đồ gì?”
“Chỉ là một ít đồ nội thất, thấy đạo quán thiếu thốn nhiều thứ, nên mua thêm một ít đồ nội thất và thiết điện tử.” Ông chủ Tào nịnh nọt .
Động tác rót của Hạ Tân khựng , “… Đồ nội thất, thiết điện tử? Có TV, bồn cầu thông minh các thứ ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-213-lao-to-tong-huong-toi-xa-hoi-kha-gia.html.]
Ông chủ Tào gật đầu: “ , thấy đạo quán hình như những thứ , nên mua thêm, còn bảo mua cả máy tính các loại nữa.”
Mặt Hạ Tân gần như nứt .
Tương Ly nhướng mày, chút bất ngờ.
Không ngờ ông chủ Tào gửi những thứ đến.
Hạ Tân Tương Ly, nước mắt lưng tròng.
Tương Ly ho khan một tiếng, lườm , “Nuốt !”
Hạ Tân bĩu môi, vì sợ uy quyền của Tương Ly nên đành nuốt nước mắt trở .
“… Chuyện là ?” Thấy phản ứng của họ gì đó kỳ lạ, ông chủ Tào lộ vẻ lúng túng, hiểu chuyện gì đang xảy .
Lẽ nào đồ ông mua vấn đề?
Nghe , Hạ Tân chỉ đành : “Thành thật mà , ông chủ Tào, tối hôm qua Quan chủ của chúng mới bỏ một tiền lớn, mua một lô TV, bồn cầu thông minh và mấy thứ tương tự…”
Ông chủ Tào: “…”
Chuyện … ông thực sự ngờ tới!
Trước đây, để lấy mảnh đất , ông đến xem nhiều , quen thuộc với Quan Nhật Chiếu, trong đạo quán thiếu thốn đủ thứ, nên đặc biệt bảo trợ lý mua những món đồ .
Ai ngờ…
Người tinh ranh như ông chủ Tào cũng sững sờ, “Vậy… ?”
“Dễ thôi.” Tương Ly bưng chén lên, giọng nhẹ nhàng: “Phòng của Hạ Tân vẫn còn thiếu, cứ để ở đó là . Nếu phòng của đủ chỗ, tiền điện cũng thể lắp, chúng cũng nên diện hướng tới xã hội khá giả.”
Cô khựng , hình như quên mất từ, khỏi về phía Hạ Tân.
Hạ Tân khoanh tay: “Là xã hội tiểu khang (xã hội khá giả).”
Không đúng, lắp hết những thứ thì chỉ là tiểu khang nữa? Trực tiếp là đại gia !
Tương Ly để ý đến những suy nghĩ nhỏ trong đầu Hạ Tân, chỉ “ồ” một tiếng, “, chính là xã hội tiểu khang.”