Thấy Tương Ly đặt điện thoại xuống, cô định mở miệng hỏi mối quan hệ giữa Tương Ly và vị Tổng giám đốc Phó rốt cuộc là gì, nhưng cô hiểu nổi.
Cô rụt cổ , do dự hồi lâu, vẫn .
Tương Ly đặt điện thoại xuống, chủ động cô , : “Thân phận của Phó Vũ Tinh xem như hướng đại khái . Cứ điều tra tiếp, lẽ sẽ sớm tìm phận và nguyên nhân cái c.h.ế.t của cô.”
“Vâng, , cảm ơn Đại sư!” Cô ôm chặt hai đầu gối, cúi đầu, “Thật cũng là ai, c.h.ế.t như thế nào, nhà ở …”
Tương Ly : “Nếu đoán lầm, nhà cô nên ở thành phố F, nhưng cô học ở thành phố H. Cô và Phó Vũ Tinh lẽ quen ở trường.”
Cô sững sờ, “ ấn tượng gì…”
“Chuyện bình thường,” Tương Ly an ủi cô , “Hồn phách cô tổn thương, nhớ cũng là lẽ thường. Giờ manh mối , cô đừng nghĩ nhiều nữa, cũng nghỉ .”
Cô gật đầu, giờ cô cả, cuộn tròn ngay bên giường Tương Ly.
Bây giờ chỉ cần ở gần Tương Ly, cô mới cảm thấy an tâm hơn.
Thấy , Tương Ly cũng gì. Sau khi vệ sinh cá nhân, cô trèo lên giường, tắt đèn. Trong bóng tối, cô vẫn còn nghĩ đến giọng và hình của Phó Thời Diên.
Giọng , hình, khuôn mặt, thực sự quá hảo.
Sáng sớm hôm .
Tối qua Hạ Tân về phòng liền ngủ say như c.h.ế.t, trời đất gì.
Đột nhiên, thấy một tràng tiếng gõ cửa cộp cộp cộp khiến giật .
Âm thanh đó như ma quỷ đột nhiên xông giấc mơ của .
Hạ Tân giật dậy, mắt còn mở lật xuống giường, lê dép ngoài.
Vừa , khó chịu rướn cổ họng lên gọi: “Ai ? Sáng sớm gì thế?”
“Xin chào, đây là Quan Nhật Chiếu ? Chúng đến giao đồ gia dụng, gọi điện thoại ai máy…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-205-bam-dinh-lay-lao-to-tong.html.]
Hạ Tân , vươn vai thật dài, đồng hồ, mắt suýt rớt ngoài.
C.h.ế.t tiệt, gần mười một giờ ?
Cậu vỗ trán, đều tại Lão Tổ Tông tối qua quá sức mẩy, ngủ quá muộn, đến giờ vẫn tỉnh ngủ.
Hạ Tân vội vàng chạy tới mở cửa.
Nhân viên giao đồ gia dụng đang bên ngoài.
Hạ Tân xòa, “Xin , ngủ quên mất, để ý. Mọi mau .”
Các nhân viên giao đồ gia dụng chờ đợi lâu nên chút bực bội.
ai đ.á.n.h đang .
Thấy Hạ Tân liên tục xin , họ cũng tiện gì, khiêng đồ theo , hướng về phía sân .
Hạ Tân chạy , gõ cửa phòng Tương Ly.
Tương Ly nhanh chóng mở cửa.
Trông cô vẻ thức dậy từ lâu, ngẩn , “Lão Tổ Tông, dậy ạ? Vậy tiếng gõ cửa…”
“Ta đang xem tin nhắn.” Tương Ly lấy điện thoại , “Sáng nay bình luận và tin nhắn riêng nổ tung.”
Hạ Tân giao diện, mới nhớ tối qua họ những gì, nhưng giờ bận tâm đến chuyện đó. “Lão Tổ Tông, chuyện lát nữa , tỉnh là . Nhân viên giao đồ gia dụng đến , để họ lắp đặt đồ đạc cho .”
Tương Ly nhớ những thứ mua hôm qua, gật đầu, “Vậy cứ để họ .”
Quay đầu thoáng qua nhân viên sắp đến, Hạ Tân trong phòng, khẽ hỏi: “Lão Tổ Tông, cô …”
“Yên tâm, họ thấy , ảnh hưởng.” Tương Ly nhường đường, cầm điện thoại tiền điện phía .
Thấy , cô theo, ở đây. Cô chỉ bám dính lấy Tương Ly lúc .