Đại Lão Huyền Học: Hành Trình Trả Nợ - Chương 169: Lão Tổ Tông Nói Mua Cái Đó

Cập nhật lúc: 2025-11-08 14:49:12
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trong mắt Phó Thời Diên cuồn cuộn sát khí và ánh lạnh, như thể một con mãnh thú đang phục.

 

Tim Đoạn Kiếm Xuyên run lên, khỏi nảy sinh một chút sợ hãi.

 

nữa, chỉ cần Phó Thời Diên sắp xếp là .

 

...

 

Tương Ly và Hạ Tân đợi một lúc trong quán lẩu, bưng một cái nồi lớn tới. Bên cạnh, một nhân viên khác đẩy chiếc xe nhỏ, đặt nước lẩu và thức ăn lên bàn.

 

Tương Ly hỏi: “Trong nồi bây giờ gì cả ?”

 

, lẩu là như thế, ăn gì thì tự nhúng cái đó.” Hạ Tân đưa đũa cho Tương Ly, một chén nước chấm cho cô , mẫu.

 

“Giống như thế , gắp thịt lên, cho nhúng, đợi vài chục giây, thịt chín thì gắp , chấm một chút gia vị, ăn.”

 

Hạ Tân mẫu từng bước.

 

Tương Ly nghi ngờ hỏi: “Chỉ một lát như , thịt chín ?”

 

Hạ Tân : “Lão Tổ Tông, lát thịt mỏng, dễ chín, cứ yên tâm ăn, sẽ đau bụng .”

 

Tương Ly “ồ” một tiếng. Dưới ánh mắt mong chờ của Hạ Tân, cô gắp một lát thịt bò, học theo động tác của , nhúng thịt nồi.

 

Một lát , cô gắp , chấm nước chấm, cho miệng, mắt lập tức sáng lên.

 

Hạ Tân hỏi: “Thế nào, Lão Tổ Tông, ngon đặc biệt ?”

 

Tương Ly gật đầu: “Ngon thật, đủ cay!”

 

Hạ Tân vẻ mặt tự hào: “Cháu mà, ăn gì thì ăn lẩu là chuẩn nhất!”

 

Tương Ly ăn tủm tỉm : “Lẩu ngon thật, các đúng là hưởng thụ.”

 

Hạ Tân chỉ , gì.

 

Hai ăn hơn một tiếng đồng hồ.

 

Hạ Tân phát hiện, Lão Tổ Tông tuy mới đến vị cay lâu, nhưng thực sự giỏi ăn cay, lượng ăn cũng lớn.

 

Họ gọi thêm thịt vài mới đủ cho Tương Ly ăn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-169-lao-to-tong-noi-mua-cai-do.html.]

 

Bữa lẩu của hai tốn hết bảy, tám trăm tệ.

 

Hạ Tân khi thanh toán cũng choáng váng, nhưng thấy Tương Ly ăn uống với vẻ mặt thỏa mãn, gì.

 

Chỉ cần Lão Tổ Tông ăn vui vẻ, bao nhiêu tiền cũng xứng đáng.

 

Khi hai bước khỏi quán lẩu, bên ngoài chợ đêm bắt đầu nhộn nhịp.

 

Tương Ly lập tức hứng thú, dạo khắp nơi, Hạ Tân chỉ thể lẽo đẽo theo .

 

“À đúng , Hạ Tân, nhớ đây hứa sẽ mua cho cửa thông minh, sofa và TV! Mua ?” Tương Ly đột nhiên háo hức hỏi.

 

Hạ Tân sững sờ: “Chưa… kịp…”

 

Tương Ly lập tức nhíu mày: “Vậy khẩn trương chứ! thấy cửa hàng bên cạnh hình như bán TV, vẫn đóng cửa, chúng qua xem !”

 

Hạ Tân còn kịp , Tương Ly nắm lấy cánh tay, kéo về phía cửa hàng chuyên bán đồ điện tử.

 

Bây giờ là mùa hè, mới bảy, tám giờ tối, các cửa hàng vẫn đóng cửa.

 

Hạ Tân nên gì, mắt Lão Tổ Tông thật tinh. Cậu còn kịp thấy cửa hàng bán TV bên cạnh thì Tương Ly .

 

Tương Ly phấn khích kéo Hạ Tân chạy đến cửa hàng, nhoài cửa kính : “Cậu xem, đây là TV ?”

 

Lần đầu tiên Hạ Tân thấy Tương Ly trẻ con như , cảm thấy buồn thấy cô phần đáng yêu kỳ lạ. Cậu : “, là bán TV, nhưng hôm nay muộn quá . E rằng dù mua, cũng giao hàng và lắp đặt ngay . Lão Tổ Tông, là…”

 

Hạ Tân còn hết câu, Tương Ly đẩy cửa kính bước .

 

Hạ Tân: “…”

 

Lão Tổ Tông thật lợi hại, cách mở cửa kính .

 

Hạ Tân thở dài bất lực, đành theo Tương Ly trong.

 

Vừa bước cửa hàng, Tương Ly thẳng đến chiếc TV lớn nhất đặt ở bên cạnh.

 

Ước chừng một trăm inch, to gần bằng chiếc TV nhà ông Tào.

 

Hạ Tân tới thấy Tương Ly phấn khích : “Hạ Tân, mua nó! cái !”

 

 

Loading...