Đại Lão Huyền Học: Hành Trình Trả Nợ - Chương 168: Trải Nghiệm Lẩu Mới Lạ Của Lão Tổ Tông

Cập nhật lúc: 2025-11-08 14:49:11
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tương Ly nhướng mày.

 

Không đợi cô hỏi, Hạ Tân khôn , tự giới thiệu: “Hàn Quốc , chính là Cao Ly ngày xưa, bây giờ cũng là quốc gia độc lập.”

 

Tương Ly im lặng một lát, vẻ mặt đầy nghi hoặc: “Cái cũng là quốc gia phụ thuộc , tại cũng thể trở thành quốc gia độc lập?”

 

Hạ Tân giải thích với Tương Ly thế nào, “Cái đó… chuyện phức tạp, để cháu sẽ giải thích với Lão Tổ Tông.”

 

Tương Ly bĩu môi: “Vậy cũng , đổi chỗ khác.”

 

Hạ Tân: “…”

 

Cậu vốn đưa Lão Tổ Tông ăn món gì đó mới lạ, nhưng đến mấy món ăn nước ngoài, Tương Ly đều thích.

 

Lựa chọn mãi, đành đưa Tương Ly ăn lẩu.

 

Tương Ly đây cũng từng ăn món tương tự lẩu, nhưng khi đó gọi là lẩu mà gọi là “nồi”, bên trong cũng đặt một thức ăn. Tuy nhiên, vẫn giống lẩu bây giờ.

 

chút tò mò Hạ Tân gọi món.

 

Hạ Tân cúi đầu, chọn món trong thực đơn hỏi: “Lão Tổ Tông, cô ăn món gì đặc biệt ?”

 

Tương Ly nghiêng , tò mò hỏi: “Cái gì là đặc biệt?”

 

“Ví dụ như lòng vịt, óc heo…” Hạ Tân chỉ hình ảnh thực đơn, giới thiệu với Tương Ly.

 

Tương Ly chớp mắt: “Lòng vịt và óc heo cũng thể ăn ?”

 

Hạ Tân ho khan một tiếng, : “Loài chúng bây giờ là đỉnh của chuỗi thức ăn, cái gì cũng dám ăn.”

 

Tương Ly nghiêng đầu : “Vậy ngon ?”

 

“Cháu thấy cũng .” Bản Hạ Tân khá thích ăn hai món .

 

Tương Ly “ồ” một tiếng: “Vậy gọi thử ! À đúng , gọi món cay nhé, cay ngon!”

 

Kể từ khi ăn món cay ngày hôm qua, Tương Ly bây giờ đặc biệt thích vị cay.

 

Hạ Tân rõ”, nhanh chóng gọi một nồi lẩu cay và vài món ăn kèm, đó bảo Tương Ly đợi một lát.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-168-trai-nghiem-lau-moi-la-cua-lao-to-tong.html.]

Tương Ly ngoan ngoãn vị trí cũ, chờ món ăn mang lên.

 

*

 

Cùng lúc đó, bên phía Phó Thời Diên mới thảnh thơi.

 

Mấy bọn họ cuối cùng cũng xử lý xong những cây cối kỳ lạ trong sân, bầu khí của cả khu vườn dường như tươi mới hơn nhiều.

 

Đoạn Kiếm Xuyên Phó Thời Diên bên cạnh, hỏi: “Tam ca, bên tạm thời dọn dẹp xong, nhưng kẻ …”

 

Phó Thời Diên nhàn nhạt cắt ngang lời : “ .”

 

Lời sắp khỏi miệng của Đoạn Kiếm Xuyên nuốt .

 

Ôn Tử Thư vốn cũng hỏi rõ, nhưng thấy liền nên hỏi nữa. Cậu chút mệt mỏi : “Nếu chuyện gì, Tam ca, em xin phép về .”

 

Từ nãy đến giờ, điện thoại của Ôn Tử Thư liên tục reo, gọi điện và nhắn tin cho , cũng đang vội.

 

Phó Thời Diên bận tâm, cũng cần ai ở cùng , chỉ gật đầu.

 

Ôn Tử Thư lập tức cất bước ngoài.

 

—” Đoạn Kiếm Xuyên liếc một cái, châm chọc : “Cậu sẽ mối tình chớp nhoáng gì nữa chứ?”

 

Ôn Tử Thư bực bội : “Nói gì thế? Lão tử bây giờ giữ !”

 

Đoạn Kiếm Xuyên “hề hề”: “Thật ? Nghe hôm qua tiệc rượu?”

 

Mặt Ôn Tử Thư đỏ lên: “Đó là tiệc rượu công việc, ăn mà.”

 

Đoạn Kiếm Xuyên vẻ mặt tin: “Tóm tự cẩn thận một chút là . Nếu dây dưa đào hoa nào nữa, đó là chuyện của , đến lúc đó đừng đến mà lóc.”

 

“Lão Đoạn, đang nguyền rủa đấy ?” Ôn Tử Thư hừ một tiếng: “Lão tử bây giờ giữ , tuyệt đối thể xảy vấn đề gì. Cậu xem trò , cửa !”

 

Nói xong, hầm hừ bỏ .

 

Đoạn Kiếm Xuyên lười để ý đến tính trẻ con của Ôn Tử Thư, ánh mắt rơi Phó Thời Diên, sắc mặt trầm xuống: “Tam ca, em chắc chắn ý kiến riêng của , nhưng chuyện e rằng là do nhà họ Phó khác . Kẻ trộm trong nhà khó phòng, Tam ca cẩn thận.”

 

Phó Thời Diên : “Yên tâm, sắp xếp.”

 

 

Loading...