Đại Lão Huyền Học: Hành Trình Trả Nợ - Chương 165: Lão Tổ Tông Bảo Anh Thắp Một Nén Hương

Cập nhật lúc: 2025-11-08 14:49:08
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bất kể lời Tương Ly trực diện đến , hiệu quả vẫn .

 

Vận Hy Tử dường như sực tỉnh, nhận chiếm dụng quá nhiều thời gian, liền : “Dù nữa, cảm ơn nhiều vì sự giúp đỡ hôm nay. Kiêu Dương Quan của ? Ở thành phố F ?”

 

Hạ Tân vội vàng : “Vâng, chúng ở Nam Thành, khu phố cổ của thành phố F, dễ tìm.”

 

“Được.” Vận Hy Tử ghi nhớ, “Vậy đợi tình hình của Na Na định một chút, sẽ đưa cô đến tạ ơn .”

 

Lại thêm một khách thập phương nữa .

 

Hạ Tân cầu còn , “Tốt quá, quá, đến lúc nào chúng cũng chào đón!”

 

Vận Hy Tử bên lời cảm ơn nữa, vội vã xem tình hình của Na Na, đó cúp điện thoại.

 

Hạ Tân đặt điện thoại xuống, về phía Tương Ly, thở phào nhẹ nhõm một thật mạnh.

 

“Lão Tổ Tông, chúng cứu một nữa !”

 

Tương Ly liếc một cái, “Cậu Huyền Môn, chẳng lẽ từng , chúng vốn dĩ là cứu hữu duyên, là giúp tránh hung cầu cát, gì mà ngạc nhiên.”

 

Hạ Tân nghẹn lời.

 

Ánh mắt Tương Ly chuyển hướng, rơi khuôn mặt của Vương Nghiêu và Vương Tân Quân bên cạnh.

 

Vương Nghiêu lúc đang cảm xúc dâng trào, nội dung cuộc gọi đều thấy.

 

Nói như , vị Quan chủ Kiêu Dương Quan thực sự bản lĩnh.

 

Vậy chuyện của bản cũng là sự thật .

 

Nghĩ đến đây, liền cảm thấy bỏ tám nghìn tệ mua một lá bùa, hề lỗ.

 

Vương Nghiêu thở phào một , lén lút sờ lá bùa hộ trong túi.

 

“Này…” Tương Ly thấy hành động nhỏ của , mở lời.

 

Vương Nghiêu theo bản năng ngẩng đầu qua, “…Quan chủ, cô đang chuyện với ?”

 

Tương Ly đặt vỏ hạt dưa trong tay thùng rác, “Không thì chuyện với ai?”

 

Vương Nghiêu: “…Quan chủ chuyện gì ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-165-lao-to-tong-bao-anh-thap-mot-nen-huong.html.]

 

“Không gì, chỉ với hai một tiếng, thời gian còn sớm, nếu hai việc gì khác, thể về .”

 

Tương Ly dậy, sờ bụng , “ cũng đói , Hạ Tân, , ngoài tìm gì đó ăn.”

 

Hạ Tân chợt nhớ , họ giải quyết xong chuyện nhà họ Phó trở về là buổi trưa.

 

Chưa kịp chuẩn bữa trưa, Vương Tân Quân và Vương Nghiêu đến, đó để chờ tin tức từ Vận Hy Tử, cũng nấu cơm.

 

Bây giờ hơn bốn giờ chiều, Lão Tổ Tông mới ăn một bữa sáng, chắc là đói lắm .

 

Hạ Tân lập tức xin và đồng ý, “Vâng, chúng ngoài tìm một nhà hàng nhé?”

 

Tương Ly gật đầu, ngoài với Vương Nghiêu: “Trước khi , thắp một nén hương cho Tổ Sư Gia, ông sẽ phù hộ cho .”

 

Vương Nghiêu vẻ mặt mơ hồ, nhưng nhận ở đây khá lâu , liền dậy : “Vâng, xin phép về , nhưng chuyện của …”

 

“Không cần lo lắng.”

 

Tương Ly xong bốn chữ, ngoài .

 

Vương Nghiêu lặng lẽ thở phào, cùng Vương Tân Quân và Hạ Tân ngoài.

 

Anh rời ngay, mà rẽ sang Chính Điện bên cạnh.

 

Tương Ly đến Chính Điện một bước.

 

Thấy Vương Nghiêu bước , cô khẽ gật đầu: “Thắp một nén hương .”

 

Vương Nghiêu tại , nhưng đến đạo quán, thắp hương cũng là chuyện bình thường, nên liền đồng ý.

 

Hạ Tân lấy hương và nến từ bên cạnh đưa cho .

 

Vương Nghiêu thắp hương xong, quỳ xuống một cách nghiêm túc.

 

Tuy nhiên, kịp cúi đầu, nén hương trong tay “cạch” một tiếng, gãy đôi ngay lập tức.

 

Tàn hương rơi thẳng tay Vương Nghiêu, nóng đến mức giật , “Nóng, nóng quá!”

 

“Cái… chuyện gì thế , hương gãy?” Da mặt Vương Tân Quân giật mạnh, kinh hãi : “Chuyện ?”

 

 

Loading...