Vương Tân Quân khi tràn đầy lòng ơn đối với Tương Ly, Vương Nghiêu hỏi liền buột miệng kể hết những lời chỉ dẫn của Tương Ly dành cho .
Vương Nghiêu vốn tin những chuyện thần quái , nhưng Vương Tân Quân với vẻ chắc chắn. Ông còn , chuyện của Vương Tử Hân vốn dĩ ông hề , nếu sớm ngăn cản Tử Hân, để con bé khỏi nhà .
Sở dĩ ông đến kịp thời như là nhờ lời chỉ dẫn của Tương Ly.
Ông bằng giọng đầy tin tưởng, như thể sẵn sàng dùng cả tính mạng để bảo đảm cho Tương Ly.
Vương Nghiêu ít nhiều cũng bắt đầu lưu tâm, bởi dạo gần đây gặp ít chuyện kỳ quái.
Dù ở nhà ngoài, luôn cảm giác như ai đó đang dõi theo .
Đôi khi đang ngủ mơ màng, hoặc khi vệ sinh, vô tình ngẩng đầu lên lúc rửa tay, dường như thể thấy một bóng đen trong gương hoặc ngay bên cạnh.
Một bóng đen mờ ảo, thể rõ dáng vẻ, nhưng mơ hồ cảm thấy đó lẽ là một phụ nữ.
Ban đầu, chỉ cho rằng quá căng thẳng, hoặc ngủ đủ giấc nên mới nhầm lẫn giữa mộng và thực.
về , tình trạng xuất hiện ngày càng thường xuyên.
Thỉnh thoảng, trong lúc ngủ, còn thấy tiếng ai đó thì thầm bên tai, giục mau về giường nghỉ.
Có khi, chỉ một ghế sofa, ngủ quên mà đắp chăn, tỉnh dậy thấy thêm một tấm chăn đắp kín.
“Hay là… tự đắp chăn, chỉ là quên mất thôi?” Vương Tân Quân nuốt nước bọt, xoa cánh tay, trong lòng dấy lên cảm giác rờn rợn.
Vương Nghiêu dứt khoát lắc đầu: “Không thể nào, vì lúc đó ngủ ở sofa phòng khách, chăn cất trong phòng ngủ. từng phòng ngủ, thể tự lấy chăn đắp ?”
Hạ Tân đoán: “Vậy lẽ là ?”
Vương Nghiêu vẫn lắc đầu: “Mẹ hôm đó cùng bố du lịch xa, lúc cũng tưởng bà về . tìm khắp phòng thấy, gọi điện hỏi thì mới bà vẫn còn ở xa, về.”
Lời dứt, Vương Tân Quân cảm thấy luồng gió quanh dường như cũng lạnh vài phần.
Ban đầu, Vương Nghiêu chỉ rằng chuyện nhờ Quan chủ Kiêu Dương Quan giúp, cầu xin ông đưa đến đây, nhưng ngờ là chuyện như thế !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-157-lao-to-tong-am-duong-quai-khi.html.]
Quá đáng sợ !
Hạ Tân trong lòng khẽ siết , khỏi về phía Tương Ly.
Cậu phát hiện ánh mắt Tương Ly vẫn dừng ở vị trí thắt lưng bên của Vương Nghiêu.
Nơi đó hình như là túi áo, phồng lên, rõ chứa thứ gì.
Lẽ nào gì đó ở bên trong?
“Anh để gì ở đó?” Khi Hạ Tân còn đang nghĩ, Tương Ly giơ tay chỉ thẳng túi áo của Vương Nghiêu, hỏi.
“Chỗ ?”
Vương Nghiêu che túi áo của , theo bản năng thò tay móc một đống đồ, “Ồ, đây là những thứ mang theo , vấn đề gì ?”
Hạ Tân liếc , trong đó chìa khóa, ví thẻ và một lá bùa bình an.
“Cái , ai đưa cho ?” Tương Ly bước tới, chọn lấy lá bùa bình an trong đống đồ.
Vương Nghiêu ngơ ngác: “Đây là bùa chiêu đào hoa mà cầu về cho , rằng đeo cái sẽ chiêu đào hoa.”
Tương Ly nâng lá bùa chiêu đào hoa lên, nửa nửa : “Xem một thật.”
Bất cứ ai cũng giọng của cô mang theo ý châm chọc.
Vương Nghiêu ngạc nhiên hỏi: “Quan chủ, cô , chẳng lẽ lá bùa vấn đề?”
“Đây đúng là bùa chiêu đào hoa, nhưng… là loại bình thường.” Tương Ly xong liền đưa tay xé lá bùa, trải phẳng .
Mọi mới phát hiện, đó là bùa giấy thông thường.
Bên trong là một tờ giấy đỏ, đó còn vài hàng chữ lạ.