“Là thế …”
Vương Tân Quân , như sực nhớ còn việc . Ông lau nước mắt, hắng giọng, thanh niên bên cạnh, giới thiệu với Tương Ly: “Quan chủ, đây là giúp cứu con gái Tử Hân ở thành phố H, là ân nhân cứu mạng của chúng . Cậu tên là Vương Nghiêu.”
“Chào cô, là Vương Nghiêu, cô là Quan chủ của Kiêu Dương Quan ?” Vương Nghiêu đưa tay , khách sáo .
trong mắt ánh lên vẻ cảnh giác và dò xét nhiều hơn.
Tương Ly dường như nhận thấy, khẽ gật đầu: “Là .”
Cô hề chạm tay Vương Nghiêu.
Vương Nghiêu khựng , vẻ mặt chợt trở nên khá lúng túng.
Thấy , Tương Ly mới nhận , đưa tay là hướng về phía ?
Có quy tắc gì ?
Tương Ly nghi ngờ đưa tay , vỗ nhẹ mu bàn tay , “…Thế ?”
Vương Nghiêu: “…”
Trên trời như một đàn quạ bay qua.
Vương Tân Quân cũng sững .
“Cái đó…” Hạ Tân gượng, nhanh chóng chạy cứu vãn tình hình, “Cái đó, quên với , Lão Tổ Tông nhà chúng khá… hợp thời, đúng, là hợp thời! Đây chẳng là cách chào hỏi phổ biến bên ngoài , bây giờ còn thịnh hành bắt tay nữa!”
Vương Tân Quân phụ họa: “, đúng thế, giới trẻ bây giờ khác với thế hệ già như chúng .”
Mặc dù , nhưng trong lòng Vương Tân Quân vô cùng nghi hoặc.
Ông khỏi lén Tương Ly.
Ông nhớ rằng vị Quan chủ mới của Kiêu Dương Quan thực khá cổ hủ, hiểu nhiều thứ hiện đại.
Sao bây giờ học nhanh như ?
“Ồ, là thế, ngờ Quan chủ hợp thời như .” Vương Nghiêu sảng khoái, rụt tay về, còn quá bối rối nữa.
Nghe cuộc đối thoại của họ, Tương Ly nhận hành động của chắc chắn vấn đề gì đó.
Tuy nhiên, Hạ Tân xử lý thỏa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-156-vi-khach-quy-ma-lao-to-tong-dang-cho-doi.html.]
Tương Ly rụt tay về, giữ vẻ đạo mạo của một đại sư, : “Lần đến tìm , chỉ gặp một ? Anh giúp bắt ma?”
“…Bắt ma?”
Khóe mắt Vương Nghiêu giật mạnh.
Vương Tân Quân và Hạ Tân cũng sững sờ.
“Ma, ma?!” Vương Tân Quân lắp bắp, đồng tử mở lớn, nhanh chóng quanh.
Tuy nhiên, Thiên Nhãn tạm thời mà Tương Ly mở cho ông hết hiệu lực từ lâu, ông thấy gì cả.
Đừng Vương Tân Quân, ngay cả Hạ Tân cũng thấy ma quỷ nào ở đây.
Vì thời gian ở bên Tưởng Hồng Đào và Soái Soái kéo dài hơn trong hai ngày , Thiên Nhãn tạm thời của Hạ Tân dường như kéo dài thêm một chút.
Cậu từng sư phụ , tiếp xúc lâu dài với những thứ dơ bẩn đó sẽ khiến cân bằng âm dương phá vỡ, thấy những thứ mà bình thường thể thấy.
hiện tại thấy cái gọi là đồ dơ bẩn nào cả.
Chắc là ma ở đây?
Hơn nữa, đây là đạo quán của họ!
Đạo quán Lão Tổ Tông trấn giữ, thể tùy tiện để thứ dơ bẩn nào lọt ?
Nghĩ đến đây, Hạ Tân vỗ vai Vương Tân Quân một cách an ủi, hiệu để chú Vương yên tâm.
“Chẳng lẽ ?” Lúc , Tương Ly vẻ mặt hoang mang của Vương Nghiêu, chút nghi ngờ.
Vương Nghiêu hiểu rõ, khỏi về phía Vương Tân Quân.
Vương Tân Quân nhún vai, tỏ vẻ bó tay.
“Không …” Vương Nghiêu đành bất lực : “Quan chủ, đến tìm cô để bắt ma… cũng đúng, lẽ là thứ gì đó quấn lấy , nhưng cũng rõ , nên mới mời cô giúp xem thử.”
Mục đích đến Kiêu Dương Quan quả thực đơn thuần.
Ở thành phố H, khi đưa Vương Tân Quân đến bệnh viện thăm Vương Tử Hân, trò chuyện vài câu với Vương Tân Quân đường.
Vì Vương Tân Quân cứ lẩm bẩm, đa tạ Quan chủ, đa tạ Quan chủ.
Vương Nghiêu kìm bèn hỏi rốt cuộc là chuyện gì.