Đại Lão Huyền Học: Hành Trình Trả Nợ - Chương 131: Lão Tổ Tông Rất Dễ Thương

Cập nhật lúc: 2025-11-06 01:32:19
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bữa sáng vốn sắp xong .

 

Chỉ là Hạ Tân mải chuyện với Tương Ly mà quên mất việc nấu sữa.

 

Nghe Tương Ly nhắc, vội vàng chạy hâm sữa, một lát mới bưng bữa sáng bàn ăn.

 

Không khẩu vị của Tương Ly thế nào, sợ cô quen sữa và sandwich, Hạ Tân còn chuẩn thêm cả bữa sáng kiểu Trung Quốc — cháo trắng, trứng muối, bánh bao nhỏ.

 

Để cô thể tùy ý chọn món.

 

Tương Ly hai phần bữa sáng mặt, cầm sandwich lên xem xét, vẻ mặt nghi hoặc:

“Đây là bữa sáng của các ngươi bây giờ ? Sao kỳ lạ thế , nhân còn lộ ngoài?”

 

Hạ Tân suýt bật :

“Lão Tổ Tông, cái bánh bao ạ, gọi là sandwich. Món ăn của nước ngoài, giới trẻ bây giờ thích lắm. Cháu nghĩ Lão Tổ Tông ăn bao giờ nên thử, xem nếm .”

 

Tương Ly càng nghi ngờ:

“Người nước ngoài ăn uống như ? Rau còn sống, thật sự ăn ?”

 

Cô kéo thử miếng xà lách kẹp bên trong .

 

Hạ Tân :

“Ăn ! Hương vị cũng ngon, thử xem. Không hợp thì còn bữa sáng kiểu Trung Quốc.”

 

Tương Ly liếc một cái, sự cổ vũ của Hạ Tân, cô thử c.ắ.n một miếng nhỏ.

 

Ban đầu cô còn ngờ vực, nhưng c.ắ.n

 

... Hương vị thật sự tệ.

 

Lớp bánh mềm, nhân thịt và rau xen kẽ, vị béo của phô mai, cảm giác lạ miệng mà ngon.

 

“Không ngờ khó ăn,” cô khẽ gật đầu, “cũng đấy.”

 

Hạ Tân hì hì:

“Cháu mà! Lão Tổ Tông, đây là sữa, chính là sữa bò đấy, cháu hâm nóng . Người uống thử xem.”

 

Cậu đưa ly sữa qua.

 

Tương Ly nhận lấy, nhấp một ngụm sữa c.ắ.n sandwich — hương vị thực sự hòa hợp.

 

Dù cô vẫn thích bữa sáng kiểu Trung Quốc hơn, nhưng cũng thừa nhận, đôi khi ăn thử cái mới cũng thú vị.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-131-lao-to-tong-rat-de-thuong.html.]

lúc đó —

 

“Cốc, cốc, cốc—”

 

Tiếng gõ cửa vang lên.

 

Hạ Tân lập tức phản ứng, giật :

“Có là Tổng giám đốc Phó và ?”

 

Tương Ly nuốt miếng sandwich, bình thản :

“Đi mở cửa .”

 

Hạ Tân nhanh chóng chạy ngoài.

 

Tương Ly tiếp tục ăn, dáng vẻ nhàn nhã, chờ Hạ Tân dẫn .

 

Ngoài cửa, quả nhiên là Phó Thời Diên, Đoạn Kiếm Xuyên và Ôn Tử Thư.

 

“Tiểu sư phụ, gặp nhé!” Ôn Tử Thư vui vẻ vẫy tay chào.

 

Hạ Tân khẽ khom :

“Ba vị mời , Quan chủ chúng đang đợi bên trong.”

 

Phó Thời Diên gật đầu, sải bước ; hai còn theo nửa bước.

 

Cách họ giữ lễ khiến Hạ Tân ngạc nhiên — bọn họ chuyện , cứ tưởng là bạn bè thiết, ai ngờ vẫn cách rạch ròi như .

 

Cậu hiểu nổi cách ứng xử của giới nhà giàu, nhưng cũng dám hỏi nhiều, chỉ dẫn ba điện phụ.

 

Tương Ly vẫn đang ăn sáng.

 

Khi tiếng bước chân, cô đầu .

 

Cô mặc váy liền màu trắng, dáng vẻ thanh thoát, yên tĩnh như tiên nữ hạ phàm.

 

Chỉ là... khóe miệng còn dính một vòng sữa trắng, ánh mắt ngơ ngác, khiến cảm thấy mềm lòng — khác hẳn với khí chất lạnh lùng, uy nghiêm thường ngày.

 

Phó Thời Diên dừng ngay ngưỡng cửa.

 

Ánh mắt dừng yên gương mặt Tương Ly, rời nửa tấc.

 

Ôn Tử Thư là phản ứng đầu tiên, hớn hở reo lên:

“Quan chủ! Sao hôm nay đáng yêu thế ? Thật đó, như cô bé — cô bao nhiêu tuổi , chắc chắn lớn hơn !”

 

 

Loading...