Nghe , Hạ Tân vội đưa điện thoại cho Tương Ly.
Tương Ly nhận, chỉ cất giọng: “Alo.”
Thấy cô chẳng buồn cầm máy, Hạ Tân đành bật loa ngoài.
Tiếng Vương Tân Quân lập tức vang lên, đầy kích động:
“Quan chủ, Quan chủ… Tử Hân nhà t.h.ả.m quá!”
Nói , ông bật nức nở.
Tương Ly bình tĩnh hỏi: “Tình hình thế nào?”
Vương Tân Quân kể chuyện mà Vương Tử Hân trải qua.
Hạ Tân mà bán tín bán nghi, trong lòng cảm thấy chú Vương phần quá, mô tả cảnh Tử Hân thê t.h.ả.m đến mức khó tin.
Cậu lo lắng hỏi: “Vậy bây giờ Tử Hân chứ?”
Vương Tân Quân nghẹn giọng:
“Ừ… con bé đang ở bệnh viện, gì nghiêm trọng, chỉ là vẫn tỉnh . Cháu xem, tại con gái chú chịu những khổ nạn chứ!”
Hạ Tân liếc Tương Ly, thấy cô vẫn im lặng, đành tự lên tiếng an ủi:
“Chú Vương, con gái vốn dễ tổn thương, nên nhất định cẩn thận. may là Tử Hân cả, như . Những chuyện khác giờ quan trọng bằng việc chú giữ gìn sức khỏe. Nếu Tử Hân tỉnh mà thấy chú đổ bệnh thì càng khổ tâm hơn. Bây giờ, con bé còn dựa chú.”
Nghe , Vương Tân Quân ngẩn .
“Ta hiểu, đều hiểu… Chú chỉ báo bình an cho cháu và Quan chủ, để hai lo lắng. Ngày mai sẽ đưa Tử Hân về, đến lúc đó sẽ đưa con bé đến Kiêu Dương Quán thắp hương, cảm tạ Quan chủ và Tổ sư gia phù hộ.”
Tương Ly khẽ nhướng mày. Người cũng điều.
Hạ Tân lén cô, trong lòng nghĩ thầm: hình như Lão Tổ Tông cũng chẳng mấy lo lắng.
nhớ đến một chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-124-vi-lao-to-tong-nay-khong-qua-lanh-lung.html.]
Để tiễn Tưởng Hồng Đào và Soái Soái , Lão Tổ Tông còn mời cả Thôi Phán Quan.
Thực , Lão Tổ Tông tuyệt tình như lời vẫn , ?
Nếu , thì chỉ cần tùy tiện tiễn Tưởng Hồng Đào và Soái Soái là xong, cần gì hao tâm mời Thôi Phán Quan, còn dùng công đức khí vận của chính để mở đường, bảo vệ tiền đồ cho họ tươi sáng.
Sau khi cúp máy, Tương Ly vẫn thản nhiên lướt xem hướng dẫn chơi game.
Chỉ khác là , cô kéo Hạ Tân chơi cùng nữa.
Chắc hẳn… cô cũng đang chờ điện thoại của Vương Tân Quân.
Nghĩ , Hạ Tân sang Tương Ly, cảm thấy hiểu Lão Tổ Tông thêm một chút.
Cậu hắng giọng, với Vương Tân Quân:
“Chú Vương, Tử Hân thì chúng cháu yên tâm . Quan chủ của chúng cháu cũng lo cho chú. Giờ chú bình an, chúng cháu cũng thể ngủ ngon . Chú cũng nghỉ ngơi sớm , gì thì gọi cho chúng cháu.”
Nghe Tương Ly “lo lắng” cho , Vương Tân Quân xúc động vô cùng, liên tục cảm ơn, còn hứa khi về sẽ đích đến Kiêu Dương Quán để tạ ơn mới cúp máy.
Hạ Tân cất điện thoại. Tương Ly liếc một cái, hờ hững :
“Không ngờ ngươi còn thích mạo danh truyền thánh chỉ. Ta khi nào là lo lắng cho bọn họ?”
“Lão Tổ Tông, đừng cứng miệng nữa!” – Hạ Tân hì hì. – “Người xem hướng dẫn chơi game , thật sự nổi ?”
Tương Ly trang dừng nửa ngày, gì.
Hạ Tân thấy , càng chắc chắn đoán đúng.
Cậu hiếm khi lấy hết can đảm, giật lấy điện thoại của Tương Ly, mở vài video ngắn đưa cho cô:
“Lão Tổ Tông, đừng chơi game nữa, xem mấy cái , tìm hiểu thêm về thế giới của bọn cháu!”
Tương Ly liếc qua, thấy nhãn video hiện rõ: Khoa học – Giáo dục.
Khóe miệng cô khẽ giật, ngẩng đầu lên thì Hạ Tân chạy vọt đến cửa, đầu còn bỏ trốn nhanh hơn cả khỉ.