Tương Ly ở trong hậu điện, đợi mười phút, hơn kém.
Đủ mười phút, cô liền khỏi hậu điện.
Trương Mỹ Quyên và Tưởng Hồng Đào, đều đỏ hoe mắt, vẫn đang trò chuyện.
Thấy Tương Ly , Tưởng Hồng Đào là đầu tiên lau nước mắt, : "Được , hết giờ , thể cuối cùng gặp em một nữa, mãn nguyện , em và con sống thật , ở bên cũng sẽ phù hộ cho hai ."
Trương Mỹ Quyên nấc lên, chỉ thể gật đầu.
Tương Ly lấy chiếc khăn tay chuẩn sẵn đưa cho cô .
Một tay Trương Mỹ Quyên nhận lấy lau nước mắt, nức nở, lấy con mèo chiêu tài đặt bên cạnh, đưa cho Tương Ly.
"Quán chủ, con mèo chiêu tài tặng ."
Tương Ly dừng , "Ngươi , đây là món quà cuối cùng tặng ngươi ?"
"Không ." Trương Mỹ Quyên liếc Tưởng Hồng Đào, sờ sờ bụng , " một món quà hơn, hơn nữa thấy Quán chủ hình như thật sự thích con mèo chiêu tài , đây cũng hứa với , chỉ cần giúp tìm hại c.h.ế.t chồng , thì sẽ tặng cái cho , coi như là ."
Tương Ly , cũng khách sáo, nhận lấy con mèo chiêu tài, đưa một lá bùa qua, "Đây là Bảo Thai Phù, về nhà tìm một cái túi vải cho , mang theo , thể đảm bảo ngươi bình an sinh con."
Trương Mỹ Quyên tin tưởng Tương Ly tuyệt đối, lập tức nhận lấy, "Đa tạ Quán chủ, lá bùa bao nhiêu tiền?"
"Xem như vì con mèo chiêu tài, lá bùa tính tiền, coi như là vật đổi vật." Tương Ly sờ sờ con mèo chiêu tài trong tay.
Trương Mỹ Quyên cảm kích cảm ơn.
Tưởng Hồng Đào cũng cúi đầu cảm ơn liên tục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-115-lao-to-tong-lay-duoc-chieu-tai-mieu.html.]
Tương Ly nhẹ: "Được , đừng những chuyện nữa." Cô Trương Mỹ Quyên, "Ngươi nên về , còn chồng của ngươi, tối nay sẽ tiễn ."
Mặc dù sớm , Trương Mỹ Quyên , trong lòng vẫn kìm run lên, nước mắt mới ngừng, gần như trào .
Cô quyến luyến Tưởng Hồng Đào, do dự : "Quán chủ, thể lập một bài vị cho chồng ở đây ? kiếp đừng khổ nữa, cũng coi như để cho một niệm tưởng, nhớ còn thể đến đây một chút."
Tương Ly suy nghĩ một lát, gật đầu: "Được, còn về bài vị bao nhiêu tiền, lát nữa ngươi liên hệ Hạ Tân."
Trương Mỹ Quyên đồng ý, "Cảm ơn Quán chủ."
Dưới sự thúc giục của Tương Ly, Trương Mỹ Quyên một bước ngoái đầu ba , quyến luyến rời khỏi Kiêu Dương Quán.
Thấy cô rời khỏi, Tương Ly đóng cửa, Tưởng Hồng Đào kìm ôm mặt.
Tương Ly mặc cho giải tỏa cảm xúc một lúc, mới : "Cô sẽ bình an, ngươi cũng sống thật , cô hẳn là mong ngươi hơn ai hết."
Tưởng Hồng Đào , nghẹn ngào : "Cảm ơn , Quán chủ, thật sự cảm ơn nhiều."
Tương Ly vỗ vỗ vai , : "Hỏi ngươi một câu, con mèo chiêu tài , ngươi mua ở ?"
"Là ở một siêu thị trong khu du lịch ở thành phố H." Tưởng Hồng Đào trả lời: "Quán chủ thích mèo chiêu tài ?"
Tương Ly mơ hồ: "Xem là ."
Cô hỏi: "Khu du lịch đó tên gì, siêu thị tên gì, lát nữa ngươi với Hạ Tân."
Tưởng Hồng Đào còn tưởng, Tương Ly mua mèo chiêu tài, liền đồng ý.
Tương Ly giúp nhiều như , chuyện nhỏ bé , lẽ cũng là điều duy nhất thể giúp Tương Ly.
Tương Ly bảo Tưởng Hồng Đào tìm Hạ Tân, để Hạ Tân cho một bữa ăn ngon mà thích, còn cô thì ôm con mèo chiêu tài về phòng .