Mẹ Tô ngoài, cũng tiện thể đóng cửa .
"Vợ ơi, chúng ngủ sớm một chút thôi." Quý Kiến Quân .
Tô Đan Hồng nhiều năm thấy đàn ông dịu dàng như , dáng vẻ cẩn thận khiến lòng cô lên men, cũng đau xót.
Chuyện , cô cũng thế, tỉnh cô loại ảo giác đêm nay là năm nào.
"Em nhiều ngày như , trong thời gian ngắn ngủ , Kiến Quân, em kể chuyện cho ?" Tô Đan Hồng .
"Được." Quý Kiến Quân gật đầu.
"Anh tắt đèn ." Tô Đan Hồng .
Quý Kiến Quân liền tắt đèn, đó lên giường, Tô Đan Hồng trong vòng tay , cũng ôm cô.
"Rất lâu lâu , một gia đình họ Tô, nhà họ Tô ở địa phương cũng là một gia tộc giàu đông đúc, nhà họ Tô tổng cộng ba lão gia, Tô đại lão gia, Tô nhị lão gia và Tô tam lão gia..."
Tô nhị lão gia và Tô tam lão gia tạm thời nhắc tới, chỉ về nhà Tô đại lão gia.
Tô đại lão gia ngoại trừ chính thê còn ba , vợ cả đích tử và đích nữ.
Con vợ cả tên là Tô Húc Đông, đích nữ tên là Tô Tố Tố.
Là đích tử đích nữ, cuộc sống của Tô Húc Đông và Tô Tố Tố từ nhỏ đương nhiên hơn thứ tử và thứ nữ nhiều, bởi vì hai một mẫu giỏi giang, mặc dù phụ họ ba , nhưng địa vị chính thê kiên cố.
Hơn nữa gia tộc bên ngoại của hai em cũng thế lực, những thị đó thể nào so sánh .
Đại phòng của họ cũng bởi vì Tô đại phu nhân bà chủ gia đình xử sự khéo đưa đẩy, xử lý theo lẽ công bằng, hơn nữa cũng chẳng đối đãi khắt khe với thị các phòng, đối xử với thứ tử thứ nữ, thứ gì nên đưa giờ đều thiếu.
Cho nên dù những di nương đó, ai ai cũng yên bình việc gì, so với hậu viện bên nhị phòng và tam phòng mờ mịt yên, đại phòng rõ ràng là hạc trong bầy gà.
Là tiểu thư con vợ cả, nàng tiếp nhận nhiều sự dạy dỗ từ khi còn nhỏ.
Cầm kỳ thư họa đương nhiên thiếu, ngoài cái còn thêu thùa, nấu ăn, những thứ cũng đều học tất.
Nàng còn hai thứ , quan hệ ngày thường khá , luôn học tập với nàng, nàng học cái gì, hai nàng cũng học theo cái , về điểm , đại phu nhân bao giờ bất công.
Chỉ là đối với hai thứ của nàng tương đối thoáng mà đối với nàng tương đối nghiêm khắc mà thôi.
Tuy nghiêm khắc, nhưng rõ ràng đại phu nhân cực kỳ yêu nữ nhi , bà thường xuyên với nàng, chờ học xong những thứ , nàng thể thoải mái .
Mẹ nàng dỗ nàng , lúc mười bốn tuổi nàng học xong, về thoải mái, chỉ cần theo nương học cách quản lí sổ sách là , còn những thứ khác, nương nàng ép buộc nàng .
Nương nàng thế : "Chờ hai ba năm nữa xuất giá , để con trải qua mấy năm sống nhàn nhã chút, chỉ là ngày gả ngoài thì kiềm chế tính tình đấy."
Tô Tố Tố lập tức với nương , nàng gả chồng, thậm chí, nàng còn sợ hãi việc gả chồng.
là nữ nhi, nào đạo lý gả chồng?
Từ mười bốn tuổi, nương nàng liền bắt đầu tìm kiếm đối tượng cho nàng , tìm môn đăng hộ đối chẳng chuyện dễ dàng, còn nề nếp gia đình , phẩm hạnh đoan chính, v.v...
Hai thứ nhiều yêu cầu như , nhưng nương nàng cũng bạc đãi các nàng , việc hôn nhân đều để di nương của từng tự xem xét, họ đồng ý mới quyết định.
Tuy quá như ý, nhưng cũng là nhân duyên hiếm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-khue-tu-xuyen-qua-lam-ruong-nuoi-con/chuong-557.html.]
Chỉ nàng, mãi đến năm mười sáu tuổi mà còn định việc hôn nhân, hai thứ sắp xuất giá.
Ở thời đại đó của nàng, cũng xuất giá ở tuổi mười lăm, mười sáu tuổi mà gả ngoài cũng , nhưng những còn đính hôn thì hiếm thấy.
Nàng vội nhưng nương nàng rốt ruột, còn hiếm khi đưa nàng ngoài thắp hương bái Phật, cầu xin một nhân duyên .
Mùa thu năm , xem như cuối thu, trời mưa to một trận, nàng nhàn rỗi buồn chán mở cửa ngắm mưa, nhưng ngay đêm đó giấc ngủ, nàng vị khí lạnh .
"Khi Tô Tố Tố tỉnh nữa, nàng biến thành Tô Đan Hồng, trở thành vợ của một tên Quý Kiến Quân." Tô Đan Hồng chậm rãi kể.
Đôi tay Quý Kiến Quân ôm cô căng thẳng, sợ cô cứ như về mất.
"Tô Tố Tố luôn tiếp nhận sự giáo dục xuất giá tòng phu, nếu trở thành Tô Đan Hồng, trở thành vợ của Quý Kiến Quân, đương nhiên tròn bổn phận của vợ, giúp sinh con dưỡng cái, giúp hiếu với cha , giúp quản lý chuyện trong nhà, để thể tung hoành bên ngoài, chỉ là Tô Tố Tố ngờ, nàng sẽ thật sự yêu đàn ông tên Quý Kiến Quân , hơn nữa còn tình nguyện sinh con cho , hơn nữa cũng cảm thấy hạnh phúc." Tô Đan Hồng .
"Vợ ơi." Quý Kiến Quân ôm chặt cô.
"Kiến Quân, đều là vợ ban đầu cả , em từ cổ đại tới, hình như lúc vợ còn, thế nào mà em đến cơ thể cô , trở thành Tô Đan Hồng" Tô Đan Hồng
"Anh mặc kệ em là Tô Tố Tố là Tô Đan Hồng, chỉ , em vẫn là vợ cả Quý Kiến Quân , là của con !" Quý Kiến Quân ôm chặt cô, .
"Anh đừng ôm chặt thế, em hoảng đấy." Tô Đan Hồng nnói.
Quý Kiến Quân thoáng thả lỏng, nhưng cũng chỉ một chút.
"Vẫn còn chặt quá, mau thả em coi, sắp thở nổi ." Tô Đan Hồng tức giận .
Lúc Quý Kiến Quân mới thả lỏng một chút. Tô Đan Hồng cũng thấy hơn nhiều, : "Sao, còn sợ em ?"
"Ừ." Quý Kiến Quân đáp.
Tô Đan Hồng dở dở : "Bây giờ em thể chạy cũng nỡ chạy, chồng với con trai em đều ở đây, em chạy ?"
"Không thật chứ?" Quý Kiến Quân .
"Xem biểu hiện của , nếu thể đối với em như mãi thì em sẽ , nếu em..."
"Anh thấy em thiếu dạy dỗ, cô Tô!" Quý Kiến Quân nghiến răng .
Tô Đan Hồng : "Anh chê em là cổ đại ?"
"Người cổ là em cũng coi như ăn cây non là , em còn mau giữ chắc, em cho rằng ai cũng thể bắt chắc?" Quý Kiến Quân .
Tô Đan Hồng phụt một tiếng bật : "Đã từng tuổi , còn hỏi là cây non?"
"Anh ? Hửm?" Quý Kiến Quân dán sát lên cô, trầm thấp .
"Phải , vẫn là cây non, nhưng mà bây giờ em chịu nổi, đừng xằng bậy, em hỏng đấy." Tô Đan Hồng vội vàng .
"Tạm thời tha cho em, đợi em dưỡng cơ thể lên, xem thu thập em ." Quý Kiến Quân hừ .
"Kiến Quân." Tô Đan Hồng khẽ gọi một tiếng.
"Ừ." Quý Kiến Quân ôm cô.
"Kiến Quân, chúng sống thật ?" Tô Đan Hồng .
"Được." Quý Kiến Quân đáp.