Đại Khuê Tú Xuyên Qua Làm Ruộng Nuôi Con - Chương 554

Cập nhật lúc: 2025-08-17 23:09:45
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

một ngày thể ăn bao nhiêu?

Hai lạng rưỡi thịt, một con cá, hai mớ rau, còn thêm hai lạng rưỡi trứng gà, đông ăn cơm thì tương đối rẻ, một tháng tầm hơn hai trăm đồng chắc chắn đủ dùng.

Vân Lệ Lệ cũng từng chủ gia đình nên tính toán chuẩn, một tháng Quý quả thực thể tiết kiệm năm mươi đồng, nhưng chỗ tiền cũng nhiều, năm mươi đồng thì mua gì chứ?

thỉnh thoảng xách một cân rưỡi trứng gà sang cho cháu ngoại ăn, thỉnh thoảng cũng chút thịt, thậm chí còn mạch nha các thứ nữa, một tháng ba trăm đồng căn bản đủ dùng.

mới kìm mà gọi điện thoại về, định yêu cầu tiền sinh hoạt tăng lên ba trăm đồng.

Đòi ba trăm đồng cũng bởi vì nhận điện thoại là Tô Đan Hồng, nếu mà sáng nay nhận điện thoại là Quý Kiến Quân thì chắc chắn chỉ là con .

Mẹ Quý tính toán xong xuôi, mỗi tháng ba trăm đồng, thêm hai con gà, hai giỏ trứng gà cộng thêm gạo, bột mì, đồ khô các thứ.

nhận điện thoại là Tô Đan Hồng nên bà mới mở miệng đòi ba trăm đồng.

chẳng ngờ, dù chỉ là ba trăm đồng Tô Đan Hồng cũng chẳng đồng ý, tức đến nỗi thu dọn đồ đạc về quê kiếm chuyện.

“Mẹ, loạn nhà cửa để khó sống ?” Quý Kiến Văn mặt mũi đen sì .

Nửa tháng gọi điện thoại cho ba của , hai em cũng thường xuyên liên lạc qua điện thoại, tình cảm khá , vì Quý Kiến Văn cũng kinh tế của ba đang khó khăn, bởi vì bên đó xây nhà trọ mua đất xây dựng trại ngựa.

Anh cũng là tạm thời cần cho tiền, bởi vì sẽ đưa, nhưng ba cũng từ chối, mỗi tháng tiền sinh hoạt phí vẫn đưa thiếu một đồng, đang nuôi Yên Nhi ăn học nên áp lực cũng lớn.

Đối với điểm Quý Kiến Văn cảm động, hơn nữa cũng năm nay đứa cháu trai lớn Tiểu Đông lên đại học, học phí và tiền sinh hoạt phí cũng đều là do ba cho, hơn nữa cũng nhiều con trai như thế, áp lực hơn nhiều.

cho dù như , tiền mỗi tháng đều đúng hạn sai đám Trư Mao đưa đến.

Nhìn qua nhà cả với hai, cho dù là điều kiện tầm tầm nhưng cũng tỏ thái độ gì đó đúng ? Không hề, nhưng thôi cũng chẳng so đo tính toán nhiều gì, em với , hơn nữa sống cũng , hai nhà đó biếu cho thì kệ.

chịu an phận.

Quý Kiến Văn xong câu , liền tiếp: “Thứ bảy tuần về quê cùng con , lúc đó gọi cả cả hai ba nữa tới thương lượng, xem cần bao nhiêu tiền sinh hoạt phí, bốn em chúng con chia đều, chẳng lý do gì mà cứ để ba gánh hết, lúc nhỏ ba cũng ăn một .”

Trong lòng Vân Lệ Lệ thầm nghĩ đúng là em ruột cấm sai.

cũng năng gì, cô cảm thấy như cũng , về quê bàn bạc vẫn hơn để nhà bác ba bỏ tiền, còn hai nhà một xu cũng rời!

“Kiến Văn, cần như , gì cần như thế chứ.” Mẹ Quý vội vàng .

“Không như thì đủ tiền tiêu, giờ về quê xem xem mỗi nhà một tháng bỏ một trăm đồng là bỏ hai trăm đồng, đến lúc đó cho ai cũng chẳng , thích tiêu gì thì tiêu, thứ bảy về quê!” Quý Kiến Văn xong liền về phòng.

Mẹ Quý con trai nên chỉ đành tìm Vân Lệ Lệ: “Lệ Lệ, con mau với Kiến Quân cần như , để Kiến Quân mỗi tháng cho hai trăm đồng là .”

“Cái con , đây con cũng với nhưng chịu , giờ con còn cách nào khác? Bác ba cũng ý , vì thế bảo Kiến Quân thứ bảy về quê, tìm bác cả bác hai cùng ba mặt một lời cũng !” Vân Lệ Lệ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-khue-tu-xuyen-qua-lam-ruong-nuoi-con/chuong-554.html.]

Mẹ Quý về quê.

“Mẹ đừng kiếm chuyện nữa, kiếm chuyện là , giờ Kiến Văn giải quyết chuyện thì chịu, tóm gì? Từ thành phố Giang Thủy về quê mất hai ngày đường, Kiến Văn khó khăn mới nghỉ phép, còn chẳng nghỉ ngơi, đây chính là do kiếm chuyện mà .” Vân Lệ Lệ .

Sau đó cũng chẳng thèm để ý tới chồng cô , thẳng bếp nấu nốt chỗ thức ăn còn thừa.

Thứ bảy Quý Kiến Văn đưa Quý xe về quê.

Mẹ Quý sống c.h.ế.t đồng ý nhưng cũng chẳng cách nào khác, cuối cùng chỉ đành về cùng Quý Kiến Văn.

Quý Kiến Quân cũng đợi sẵn, còn gọi cả và hai tới nhà, đương nhiên cũng gọi cả Phùng Phương Phương và Quý Mẫu Đan.

Theo ý của Quý Kiến Quân chính là, tiền hai trăm đồng đưa sẽ ít , nhưng Quý Kiến Quốc, Quý Kiến Nghiệp và Quý Kiến Văn mỗi tháng đều chỉ cần đưa Quý một trăm đồng.

“Một trăm đồng? Chú ba, chị ý gì chứ tổng cộng cũng năm trăm đồng , , một tháng năm trăm đồng tiêu hết ?” Phùng Phương Phương chút khách khí, trực tiếp Quý.

, nhà con bây giờ một tháng cũng chẳng dùng hết một trăm đồng, già một tháng tiêu những tận năm trăm đồng? Mẹ bay lên trời !” Quý Mẫu Đan cũng khách khí, quắc mắt .

“Nhà hai đứa đây bỏ cắc bạc nào !” Mẹ Quý sầm mặt .

bỏ , nhưng sống bên chỗ chú tư , hơn nữa nhà hai chúng con cũng chẳng khá giả, cho dù giúp đỡ thì cũng lực bất tòng tâm.” Phùng Phương Phương .

“Cái gì mà lực bất tòng tâm, con với Kiến Nghiệp hàng tháng đều lương!” Mẹ Quý .

“Có tiền lương cũng thể tùy tiện để cầm cho khác, đó là tiền bọn con vất vả đổ mồ hôi sôi nước mắt !” Phùng Phương Phương đáp lời.

“Cho khác? Cho ai?” Mẹ Quý vặc .

“Ngoài cô con gái rượu của thì còn cho ai nữa? mà mất lòng lòng , cho con gái rượu của cũng nhưng đó chẳng con gái con, con chẳng nghĩa vụ nuôi nó!” Phùng Phương Phương hừ lạnh.

“Con bảo một tháng ba trăm đồng còn đủ tiêu? Hóa là cho Quý Vân Vân!” Quý Mẫu Đan như bừng tỉnh.

“Nói linh tinh cái gì đó, Vân Vân tự nó tiền, cần cho!” Mẹ Quý vội .

“Mẹ thôi , con cũng luôn với , một trăm đồng một tháng đừng mơ, nhiều nhất một tháng con biếu năm cân gạo!” Phùng Phương Phương thẳng.

“Con cũng biếu năm cân gạo!” Quý Mẫu Đan .

“Kiến Quốc, Kiến Nghiệp, hai đứa ?” Mẹ Quý tức lộn ruột, nghiến răng con trai cả và con trai thứ hai của .

“Mẹ, mỗi tháng Kiến Quân biếu hai trăm đồng, Kiến Văn một trăm đồng, còn bao nhiêu tiền nữa? Nhà hai đứa con cũng chẳng giàu gì.” Quý Kiến Quốc .

, một tháng mười cân gạo cộng với tiền cũng đủ để ăn , đừng kiếm chuyện nữa.” Quý Kiến Nghiệp cũng .

“Một tháng năm cân gạo thì ít, nhà hai ngoài năm cân gạo thì biếu thêm năm mươi đồng tiền sinh hoạt phí, em mỗi tháng hai trăm, kiến quân một trăm.” Quý Kiến Quân lên tiếng.

Loading...