Đại Khuê Tú Xuyên Qua Làm Ruộng Nuôi Con - Chương 553
Cập nhật lúc: 2025-08-17 23:09:44
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Mẹ cô buổi sáng hẳn là gọi điện thoại về quê, 300 đồng tiền phí sinh hoạt từ quê bên , bên hình như đồng ý, cô tức giận vẫn luôn đang mắng .” Bà chủ như .
Vừa lời , Vân Lệ Lệ đại khái, cần hỏi cô cũng khẳng định là chồng cô chê ít tiền, gọi điện thoại trở về đòi tiền, đó bên đồng ý .
Cô cũng nhanh gọi một cuộc điện thoại đây, lúc Quý Kiến Quân về, tuy rằng là gọi Tô Đan Hồng đây , nhưng Tô Đan Hồng lười qua , cô là Vân Lệ Lệ gọi tới, nhưng cô lười , trực tiếp tống cổ Quý Kiến Quân về đến nhà đây.
“Là bác ba .” Vân Lệ Lệ là điện thoại, trong lòng hiểu rõ.
“Đan Hồng đang nấu cơm, nên bảo đến nhận điện thoại.” Quý Kiến Quân giải thích một câu.
Vân Lệ Lệ : “Cũng chuyện gì, em cũng là mới từ cửa hàng trở về, liền bà chủ điện thoại hôm nay gọi điện thoại trở về, hẳn là chê phí sinh hoạt đủ, chắc chắn cũng mắng chị dâu ba.”
Cô còn hỏi, trực tiếp cho bà cõng cái nồi chửi
Trong lòng Quý Kiến Quân cũng hiểu rõ, mới chị Hứa nhắc nhở sáng nay gọi điện thoại đây.
Chỉ cần là điện thoại của , chắc chắn là chuyện .
“200 đồng tuy rằng nhiều lắm, nhưng hẳn là đủ tiêu.” Quý Kiến Quân nhàn nhạt .
“Còn , hơn nữa chỉ bác ba cho 200 đồng, em bên mỗi tháng cũng đều một trăm đồng tiền, để bà tiêu, nhưng một tháng 300 đồng, cũng đủ tiêu, nhưng còn gọi điện thoại trở về đòi tiền, em cũng nghĩ rõ!” Vân Lệ Lệ lập tức .
Cô mỗi tháng cũng cho một trăm đồng tiền, tuy rằng nhiều lắm, nhưng tuyệt đối là ít, cũng rõ nhà cô ăn của nhà bác ba, nhà cô đều là tự phí sinh hoạt.
Quý Kiến Quân : “Mẹ còn tiếp xúc với Quý Vân Vân ?”
Vân Lệ Lệ hiển nhiên nghĩ tới trực tiếp đến Quý Vân Vân, : “Cái em cũng rõ ràng, còn thường xuyên gọi điện thoại cho Quý Vân Vân, Kiến Văn cũng , nhưng cũng , chúng em cũng quản nhiều.”
“Thím trở về cho , nếu 200 đồng chê ít, bảo trở về, cũng bảo Kiến Văn trở về một chuyến, liên quan cả và hai, cũng thương lượng, xem một tháng cho bao nhiêu phí sinh hoạt mới đủ.” Quý Kiến Quân .
“Bác ba yên tâm , em sẽ trở về hỏi một chút , một tháng nhiều phí sinh hoạt như , đủ dùng!” Vân Lệ Lệ lập tức .
Cũng hiểu bác ba cô vui.
Không nhiều lời tắt điện thoại, Vân Lệ Lệ thanh toán phí điện thoại, khi với bà chủ tiệm cô mua quần áo, cô giảm giá 20%, liền trở về.
Vừa cửa thấy Quý mẫu thu dọn xong đồ, bộ dáng là về quê tìm Tô Đan Hồng tính sổ.
“Nha, đây là , xem thật là miếu nhỏ của chúng con nơi , chấp nhận Phật lớn là đây .” Vân Lệ Lệ đem túi ném sô pha, ôm cánh tay lạnh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-khue-tu-xuyen-qua-lam-ruong-nuoi-con/chuong-553.html.]
Mẹ Quý sửng sốt: “Lệ Lệ, con chuyện cũng âm dương quái khí?”
“Ta chuyện âm dương quái khí lời , thì cũng xin thông cảm, con kiếm chút tiền tất cả đều là tiền vất vả, một tháng kết quả cũng kiếm gì, học phí phí sinh hoạt phí tài liệu của Yên Nhi, tất cả đều đè con, tính tình của con đôi khi cũng lớn, thì cũng xin bao dung.” Vân Lệ Lệ mỉa mai .
Mẹ Quý cũng hạ giọng xuống: “Lệ Lệ, con dễ dàng…”
“Mẹ đừng dễ như với con, mặt con là một bộ mặt, lưng con là một bộ mặt khác, rõ ràng đồng ý với con gọi điện thoại trở về tìm bác ba đòi tiền, con cũng theo như , bác ba cho bao nhiêu thì lấy bao nhiêu là , cần về những cái và , như thế nào? Mẹ còn gọi điện thoại trở về đòi tiền? Mẹ hổ, nhưng con và Kiến Văn còn mặt mũi nữa, như suy xét qua cảm nhận của con và Kiến Văn ?” Vân Lệ Lệ trực tiếp phun .
“Không , ý con và Kiến Văn mất mặt…”
“Còn ? Mẹ ở chỗ của chúng con, còn về đòi phí sinh hoạt, đại biểu cái gì, đại biểu con và Kiến Văn bạc đãi , cho nên mới duỗi tay đòi trong nhà bên !” Vân Lệ Lệ sắc lạnh .
lúc , cửa mở , Quý Kiến Văn trở , còn về Yên Nhi thì còn đợi lát nữa.
“Làm ?” Vừa cửa thấy dáng vẻ căng thẳng , Quý Kiến Văn sững sờ .
Mẹ Quý nhanh chóng cho Vân Lệ Lệ ánh mắt, nhưng Vân Lệ Lệ lúc lười để ý bà : “Làm , hỏi chuyện gì, bác ba cho 200 đồng, con mỗi tháng còn cho một trăm đồng tiền, tổng cộng 300 đồng, bây giờ tiền lương của Kiến Văn một tháng mới bao nhiêu tiền, đây cũng tương đương với việc đem phần lớn tiền lương cho tiêu, còn chê đủ dùng, còn gọi điện thoại trở về đòi tiền, nếu trợ cấp cho cháu ngoại ngoan của , thì cũng cần dính dáng đến con cùng Kiến Văn, hai chúng còn nữa!”
Vừa lời , Quý Kiến Văn là chuyện như thế nào, sắc mặt cũng khó coi.
“Lệ Lệ, trợ cấp cho Hạo Hạo, mà!” Mẹ Quý vội vàng .
“Cái gì , chẳng qua là mà thôi, cho rằng con bây giờ Vân Đại Hải từ chức ? Mỗi tháng cho 300 đồng, con cũng sẽ trợ cấp cho hai cha con họ, nhưng con dâu, con tôn trọng , con cũng mở một con mắt nhắm một con mắt, ngay cả Kiến Văn con cũng , chỉ sợ chọc đến và Kiến Văn hòa thuận, nhưng cuối cùng con nhận cái gì? Con nhận chạy mặt bác ba và chị dâu ba, cho con và Kiến Văn mất mặt!” Vân Lệ Lệ mắng một .
“Mẹ đồng ý với con, lui tới với hai cha con !” Quý Kiến Văn tức giận về phía .
Cũng cần cũng là chuyện như thế nào, đây là cầm một tháng 300 đồng tiền phí sinh hoạt trợ cấp cho hai cha con Vân Đại Hải, cho nên tiền đủ dùng trở về tìm ba đòi!
Mẹ Quý vẻ mặt như thế nào cho .
“Kiến Văn xem, đây là về tìm bác ba tính sổ, đồ vật đều dọn xong.” Vân Lệ Lệ .
Quý Kiến Văn cũng mới thấy túi , sắc mặt càng khó coi.
“Không , Kiến Văn Lệ Lệ, ……”
“Mẹ, con nghĩ như thế nào, bây giờ ở nơi , sự nghiệp của Kiến Văn định, việc kinh doanh bây giờ của con cũng trở ngại, thành tích học tập của Yên Nhi cũng , già trong nhà, hẳn là hài lòng mới đúng, nhưng con rõ, rốt cuộc gì một hai tìm nhiều chuyện như ? Một tháng 300 đồng tiền, nhà chúng ăn sơn hào hải vị, theo một ngày ba bữa, cho dù ăn ngon, thì mỗi tháng ít nhất cũng thể thừa năm sáu chục đồng mà!” Vân Lệ Lệ .
Rau 5 hào hai ba nắm, thịt heo một cân hơn ba đồng gần bốn đồng, cá một con cũng đắt, hai ba đồng tiền, trứng gà một cân hơn một đồng.