Đại Khuê Tú Xuyên Qua Làm Ruộng Nuôi Con - Chương 548
Cập nhật lúc: 2025-08-17 23:09:39
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hiện tại một căn nhà lớn như của bọn họ, nếu sáu mươi nghìn đồng thì đừng mơ, kinh khủng như đó!
Đừng bên , bên phía thành phố Đại Học giá một căn nhà bây giờ cũng tầm ba mươi tới bốn mươi nghìn đồng đổ .
Tiền lương hiện tại Quý Kiến Quân trả cho hai vợ chồng họ mỗi ba trăm tám mươi đồng, tổng cộng là hơn bảy trăm đồng, trừ phí sinh hoạt các thứ một tháng tiết kiệm bốn trăm đồng là thành vấn đề, nhưng nếu như trả mỗi tháng ba trăm đồng tiền nhà thì mỗi tháng chỉ thể tiết kiệm một trăm đồng.
cho dù như , vợ chồng Lâm Đại Vi cũng hài lòng.
Bây giờ bọn họ đều coi là Bắc Kinh , hộ khẩu cũng chuyển qua đây, còn về tiền nợ mua nhà thì sang năm thể trả hết, đến lúc đó thì thoải mái hơn .
Tuy nhiên cũng chẳng thoải mái bao nhiêu, vì bọn họ còn tiết kiệm tiền mua nhà của hồi môn cho con gái, thể coi thường đúng ?
nhà của con gái thì thể từ từ, giờ con gái vẫn còn nhỏ, gấp.
Lần bánh a giao và a giao giao đến tương đối nhiều, những đồ khô khác đưa về liền bày lên kệ hàng.
Việc buôn bán bánh a giao là nhất, ba hòm bánh a giao bọc giấy dầu đến hai ngày là bán hết sạch sành sanh, cho dù tăng giá cũng ngăn nổi mua hàng, dù thì thứ đồ chỉ ai ăn mới .
Bởi vì hiệu quả , nên cho dù vợ Lâm Đại Vi cũng móc hầu bao mua về ăn.
Ngày xưa cuộc sống khó khăn nên cơ thể cũng để nhiều bệnh, thỉnh thoảng kinh nguyệt đều, còn đau bụng kinh nữa, thậm chí mùa đông dù đắp chăn mà chân tay vẫn lạnh ngắt.
Từ lúc a giao , mỗi ngày cũng mua hai miếng để ăn.
A giao và bánh a giao đều rẻ nhưng dựa tiền lương mỗi tháng của hai bọn họ, một ngày mua hai miếng để ăn cũng thành vấn đề.
Hiện giờ khí sắc cũng lên nhiều, vì đến cả Lâm Đại Vi cũng cùng ăn.
Chuyến bánh a giao khi giao tới, hai vợ chồng họ liền giữ hai lạng rưỡi để ăn dần.
Bánh a giao nhanh bán hết, a giao còn thừa một tí, tuy nhiên cũng chẳng mấy hôm nữa mà hết, dân Bắc Kinh thích thưởng thức đồ mới, thể cũng là do họ đều tiền, chỉ cần là đồ thì chẳng bao giờ chê đắt.
Bánh a giao dễ bán, dạo gần đây Tô Đan Hồng cũng rảnh rỗi vì nhiều hơn một chút, cơ bản mỗi ngày đều thể một thùng bánh a giao.
Bánh a giao dễ bảo quản, chỉ cần để nơi khô ráo là , để thời gian dài cũng , tích cóp mấy ngày liền vận chuyển tới Bắc Kinh cùng với cá mắm khô, tôm khô các thứ.
Tuy là Tô Đan Hồng tích trữ ba nghìn hộp a giao nhưng lượng tiêu thụ của cô cũng lớn, gần đây mỗi ngày chị Hứa đều mười lăm cân, hôm còn hai mươi cân giao tới Bắc Kinh, lượng dùng a giao cũng ít.
Chính vì dùng cũng hết nhanh.
thể , cuối tháng lúc Quý Kiến Quân tính toán sổ sách, thì thấy một khoản tiền lớn, chỉ là lợi nhuận của riêng bánh a giao bù tiền đầu tháng bỏ mua hơn ba nghìn hộp a giao.
Tuy nhiên phòng chứa đồ vẫn còn thừa ít a giao, tiêu hao nhiều, đủ để thấy lợi nhuận của bánh a giao, lượng tiêu hao của mè đen, hạt óc chó, táo đỏ, kỳ tử cũng như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-khue-tu-xuyen-qua-lam-ruong-nuoi-con/chuong-548.html.]
Tô Đan Hồng cũng một quyển sổ của riêng để ghi về chị Hứa, trừ tiền vốn, cô liền đưa cho chị Hứa năm trăm đồng, vốn là bốn trăm chín mươi ba nhưng cô tròn luôn.
“Tháng lãi ít, chị Hồng cầm lấy , chỗ là của chị, hóa đơn là lượng giao dịch mỗi ngày em hết lên đó, chị xem .” Tô Đan Hồng đưa hóa đơn cho chị Hứa giải thích.
“Này còn xem gì nữa, chị từng nghĩ là kiếm nhiều tiền thế .” Chị Hứa .
Chị cũng là ở nhà bánh a giao, đây là việc những lúc nhàn rỗi, hơn nữa việc trong nhà vẫn để ý đến , quan trọng nhất là tháng chín tuy bận rộn nhưng nhận năm trăm đồng chị cực kì vui mừng!
Số tiền cao hơn nhiều tiền lương của những khác đó!
Bánh a giao chị Hứa Tô Đan Hồng mua với giá bán buôn, cũng lãi, hơn nữa cũng lãi ít, thiệt .
Tuy nhiên cô chuyên để giao đến Bắc Kinh, bên phía thành phố Đại Học thỉnh thoảng cũng giao một ít, chẳng cách nào khác, lượng nhu cầu bên phía Bắc Kinh quá lớn, cũng do tích trữ a giao tiêu khá nhiều tiền nên Tô Đan Hồng mới nỗ lực như , ngày nào cũng đun a giao, tay cũng nổi bắp chuột , nhỡ Kiến Quân nhà cô chê thì ?
Chính vì cô nỗ lực cả tháng chín, tháng mười liền thong thả hơn, tháng mười là quốc khánh nên các con nghỉ học bảy ngày, cô cũng để rảnh rỗi luôn.
Tuy nhiên nhàn rỗi thì cũng nhàn rỗi nổi, bởi vì táo đỏ kỳ tử, còn vừng đen nữa, tóm là ngớt việc.
Còn về bên chỗ Lâm Đại Vi gọi điện thoại tới giục bánh a giao, Tô Đan Hồng liền bắt Quý Kiến Quân nấu, cô chỉ huy là .
“Mẹ ơi, quốc khánh nhà chơi ?” Hôm mười một lúc ăn cơm trưa, Tường Tường liền hỏi.
Năm nay thằng nhóc và Viện Viện đều lên thị trấn học tiểu học, hơn nữa do đây học mẫu giáo vì lên lớp một cũng thích ứng nhanh.
Chẳng lo lắng gì hết, tuy nhiên hình như đánh với bạn khác, còn đánh nhẹ, phụ nhà còn tới tìm ông Trương.
cuối cùng cũng là đối phương xin Tường Tường mới xin , bởi vì đứa bé kéo tím bóc của Viện Viện , tóc của Viện Viện là do Tô Đan Hồng nuôi, dài, cực đáng yêu.
Trước đây Tường Tường cũng thích túm nhưng Tô Đan Hồng dạy bảo xong thì dám nữa.
Hơn nữa thằng bé luôn coi Viện Viện là em gái nó, nó còn dám kéo tóc Viện Viện, để đứa khác kéo ? Thế là xông lên đánh.
Chuyện Quý Kiến Quân mới , ông Trương cảm thấy chuyện gì to tát nên cũng nổi, là Tề Tề về nhà kể .
Tuy nhiên Tường Tường đánh với đứa bé bây giờ chơi với khá , hai đứa cùng bảo vệ Viện Viện, để những đứa khác bắt nạt, Tường Tường còn mời thằng bé đó tới nhà ăn cơm.
Tô Đan Hồng xong cũng gì, tuy nhiên chuyện giữa trẻ con cô cũng can dự quá nhiều, ông Trương đối với phương diện giáo dục kinh nghiệm nhiều hơn cô và Quý Kiến Quân nhiều.
“Chơi cái gì mà chơi, nhà bận như thế, hơn nữa nghỉ hè năm nay mới chơi xong , cho con chơi một tháng còn gì.” Tô Đan Hồng .
Tường Tường thể chơi, liền lắc đầu thở dài: “Sớm con ở thị trấn với ông nuôi , ông nuôi đưa cả thành phố Đại Học!”
“Ông nuôi con đưa cả mua đồ dùng học tập, chơi, con cũng mua đồ dùng học tập thì ngày mai thể nhờ bác hai con đưa .” Tô Đan Hồng .
“Thế thì thôi , con chơi đây.” Tường Tường khoát tay chạy ngoài.