“Mẹ, Kiến Quân ghét bỏ gì , ý của Kiến Quân là nếu như thiếu tiền thì cứ thẳng với , sẽ lập tức lấy tiền cho tiêu, còn chuyện nữa, lúc tới đây hỏi cả hai ạ?” Tô Đan Hồng .
“Nói với chúng nó , chúng nó cũng dám ý kiến gì, tự việc kiếm tiền cũng chịu gì, cơ chứ? Còn để chúng nó đồng ý , nực .” Mẹ Tô .
Tuy bà còn trẻ nữa, cũng hơn sáu mươi tuổi nhưng cơ thể vẫn còn khỏe mạnh lắm.
“Hơn nữa cũng thiếu tiền, cũng chẳng cần tiền lương thì cũng vui vẻ công việc , Kiến Quân , con để tới quản lý , nếu cũng chỉ chuyện với mấy bà già, chán c.h.ế.t .” Mẹ Tô .
Tô Đan Hồng liền đang chơi trò kể khổ, gì mà chán c.h.ế.t chứ, ngày thường chơi bài cùng các chị em là vui vẻ ngất trời thế nào .
“Kiến Quân, cũng chẳng ai khác là để thử .” Tô Đan Hồng .
“Việc nhẹ nhàng, leo lên leo xuống bốn tầng lầu, hơn nữa nếu ai đến thì còn ga giường, lượng công việc nhỏ .” Quý Kiến Quân lên tiếng.
“Mẹ , cả ngày cũng chỉ những việc , hơn nữa nhiều việc cũng , như dễ sống qua ngày, nếu cũng gì nữa.” Mẹ Tô .
“Nếu mà tới quản lý thì con đưa một nữa để phụ một tay, còn về nấu cơm bên đó quen ai, chân tay sạch sẽ, nấu ăn ngon ạ? Mẹ cũng thể giới thiệu cho con.” Quý Kiến Quân .
Nếu vợ tới quản lý thì chắc gọi thêm một nữa dọn dẹp vệ sinh gì đó là điều thể thiếu, để vợ những việc vui cho nổi.
“Đầu bếp thì , cần tuyển thêm một nữa, như thế phí tiền ?” Mẹ Tô vội .
“Cần thiết mà , phụ trách quản lý là , việc chân tay thì tìm đến , nếu rảnh rỗi thì thể quản lý vườn hoa bên đó, những chỗ hoa đó đều Đan Hồng tận tâm chăm sóc, chỗ hoa đó mọc lên thì cả tòa nhà sẽ đẳng cấp khác biệt.” Quý Kiến Quân .
“Vẫn là cần tuyển nữa .” Mẹ Tô .
“Tuyển thêm một nữa , con thấy chị dâu họ thứ hai cũng lắm.” Quý Kiến Quân trả lời.
Chị dâu họ thứ hai là vợ của Quý Kiến Xuyên, ngày cũng thường xuyên Tô Đan Hồng gọi lên núi giúp đỡ, đương nhiên là cũng trả lương như thường, quan hệ với Tô Đan Hồng cũng khá , nhưng chị thật thà quá, chuyện nhưng cái việc chăm chỉ.
Giờ đây Quý Kiến Xuyên cũng xây nhà từ hai năm , tuy chỉ là nhà kiểu truyền thống, dỡ nhà cũ xây nhà mới nhưng xây thêm nhiều phòng nữa nên rộng rãi.
Cả nhà đều dựa đồng lương của Quý Kiến Xuyên thì chắc chắn , dù thì cũng mấy đứa con, may mà Mai vợ giúp đỡ, thầu tất cả việc ruộng nương nên cuộc sống cũng coi như khấm khá, khấm khá hơn Tô Quyên và Quý Kiến Hà một chút.
Quý Kiến Quân nhắc đến chị , Tô Đan Hồng cũng thấy tồi, : “Thể thì gọi chị dâu họ thứ hai đến giúp .”
Mẹ Tô thấy hai đều như cũng tiện gì nữa, chỉ lẩm bầm mất một khoản tiền lương, rõ ràng là tiếc của hộ con rể bà.
“Hay là nữa, để chị ?” Mẹ Tô do dự một lát lên tiếng.
“Mẹ, chị dâu họ thứ hai của con thật thà quá, việc thì chứ để chị quản lý thì chắc chắn , hơn nữa còn về nhà chăm sóc gia đình nữa, giúp trông nom là nhất.” Quý Kiến Quân .
“Thế thì .” Mẹ Tô liền vui vẻ đồng ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-khue-tu-xuyen-qua-lam-ruong-nuoi-con/chuong-526.html.]
“Năm nay cần bắt đầu tuyển từ thành phố Đại Học tới ?” Mẹ Tô hỏi.
“Năm nay thì chắc tuyển , hè con với Đan Hồng ngoài nên chẳng lúc nào rảnh rỗi, nhưng đợi tụi con về thì lúc đó xem xét , mắt thì nữa, thời gian thì sang bên là , đây là chìa khóa cửa chính, còn chìa khóa các phòng đều dán phòng cả.” Quý Kiến Quân đưa cho bà một xâu chìa khóa, dặn dò.
Trong tay đương nhiên cũng vẫn còn chìa khóa sơ cua, tự cất giữ.
“Con và Mẫu Đơn còn du lịch hả? Định ?” Mẹ Tô .
“Đi về miền Nam ạ.” Tô Đan Hồng , cô tưởng rằng năm nay , chẳng ngờ Quý Kiến Quân nhà cô .
Muốn thì , cô cũng tới Dương Châu học mấy bài hát, cũng trở thành một điểm đặc sắc của nơi đây?
“Con đúng là lắm chuyện, lúc còn du dịch? Giờ bên cũng xây xong, Kiến Quân cũng mua về bao nhiêu là ngựa, vườn hoa cũng mọc , trái cây cũng đang chín dần dần, giờ cũng thể mở cửa ăn !” Mẹ Tô .
“Cũng ăn bao giờ , gấp gì chứ , tụi con tới bên đó thăm thú, nếu gì ngon thì học , cũng là để tăng thêm món ăn đặc sắc của chúng .” Tô Đan Hồng giải thích.
Mẹ Tô lườm cô một cái, cảm thấy con gái ỷ con rể yêu thương, nếu mà đổi thành đàn ông xem nó dám .
“Được , về đây, chuyện đầu bếp giao hết cho , giúp hai đứa tìm, đảm bảo tay chân sạch sẽ nấu ăn ngon.” Mẹ Tô .
Nói xong cũng để Quý Kiến Quân tiễn, về nhanh như bay.
Tô Đan Hồng cũng dở dở : “Mẹ thật đúng là, từng tuổi cũng hưởng phúc nhàn.”
“Mẹ phát huy sức lực thì cứ để kệ , chị dâu họ thứ hai ở đó thì cũng khiến mệt .” Quý Kiến Quân : “ , em tìm thời gian chuyện với chị dâu họ thứ hai, nhưng để xem chị đồng ý , còn về khi nào thì thì để .”
“Dạ.” Tô Đan Hồng đồng ý.
Lúc chập tối, cô đem theo nửa cân bánh A Giao tìm chị Mai vợ Quý Kiến Xuyên.
“Chị dâu, đang cơm hả?” Tô Đan Hồng tới liền thấy chị Mai đang xúc gạo, hỏi.
Chị Mai cũng là họ gì, chị đây đói khổ lưu lạc tới đây, lúc đó chẳng sính lễ gì, hình như là ăn một bữa cơm liền lấy Quý Kiến Xuyên, từ đến giờ luôn sống an phận thành thật, tính cách cũng thiện lương, cũng chăm chỉ.
“Đan Hồng, mau nhà .” Thấy Tô Đan Hồng đến, chị Mai vội vàng .
Tô Đan Hồng nhà, : “Lần rủ chị tới nhà chơi chị cũng đến, để em tới một chuyến.”
Chị Mai : “Chị thấy em cũng bận nên tới phiền em.”
“Đây là bánh A Giao để chị ăn bổ cơ thể, mỗi ngày khi ngủ ăn một miếng, ngủ dậy ăn một miếng, tác dụng điều dưỡng cơ thể phụ nữ.” Tô Đan Hồng .
“Không cần cần , chị khỏe lắm.” Chị Mai vội vàng : “Em đem về ăn .”
“Nhà em vẫn còn mà, là em cái mà còn thể để thiếu ăn ?” Tô Đan Hồng : “Những khác chị cũng đừng cho nhé, cái chỉ dành riêng cho phụ nữ, hơn nữa cũng chỉ nửa cân mà thôi.”