"Được." Quý Kiến Quân cũng sảng khoái.
Tề Tề nhanh chóng kết bạn khi học ở thị trấn, tình cảm khá , hơn nữa trẻ con tuổi nghịch như khỉ, trong tình huống bình thường sẽ chuyện gì.
Hôm nay là thứ năm, Quý Kiến Quân cũng ở lâu, đến chạng vạng là về nhà.
Về phần ông Trương, Nhân Nhân và Tường tường, còn Viện Viện ở nhà họ Lý cùng cùng trở về bằng xe a bánh, bên chỗ họ sớm xe ba bánh, hồi phí đường chỉ cần 3 4 đồng rẻ mấy, nhưng bây giờ đổi, từ thị trấn trở về mất 8 đồng, cũng coi như hề rẻ.
thỉnh thoảng mới , cũng so đo nhiều như .
Còn Tề Tề về, ở chỗ Lý Trí.
$ sẽ để ý, Hà Thiến cũng thế, dù Tề Tề lớn từng , phiền, ở trong nhà khác cũng hạn chế cực kỳ, hơn nữa chỉ ở hai ngày, chạng vạng chủ nhật, ăn xong cơm chiều, bọn ông Trương liền trở về.
Lúc chỉ Tô Đan Hồng và Quý Kiến Quân ở nhà, Tô Đan Hồng đồ ăn đều tương đối đơn giản, dù cũng chỉ mỗi hai họ.
Cả gia đình trở về thì nhiều hơn một ít, phòng ở trong nhà nhiều nên ông Trương cần đặc biệt lên núi, trực tiếp ở nhà là .
Đương nhiên đây là Tô Đan Hồng , nhưng hơn 8 giờ tối, ông Trương vẫn cầm đèn pin lên núi với Đại Hắc.
Sau khi ông núi, Đại Hắc mới trở về.
"Bây giờ bọn trẻ đều lớn cả, đều thích về nhà." Buổi tối lúc ngủ, Tô Đan Hồng than thở với Quý Kiến Quân.
Đây là con trai trưởng thành, Tề Tề đứa đầu tiên, cũng chẳng đứa cuối cùng.
Cuối tuần cũng do giáo viên dạy piano của Nhân Nhân xin nghỉ vì rảnh đến đây, nếu nó cũng về , về thì ông Trương cũng trở về.
Đến cả hai đứa nhỏ Tường Tường và Viện Viện, xem như khá lưu luyến gia đình, nhưng lưu luyến gia đình cũng hai năm, nháy mắt đám trẻ trưởng thành.
"Trưởng thành đều như , chúng nó mà cứ chạy về nhà, mới dạy dỗ chúng nó ." Quý Kiến Quân .
Đây là điểm khác biệt giữa phương pháp giáo dục của đàn ông và phụ nữ.
Phụ nữ với tấm lòng của một , đương nhiên mong bọn trẻ đều ở cạnh đầy đủ.
Còn đàn ông thì mong con cái tương lai , ở quê cũng việc , nhưng đây đều là giang sơn mà chinh phục , giang sơn của chúng nó thì chúng nó tự chiến đấu, cho nên đừng , Quý Kiến Quân thể nào thích bọn trẻ trở về.
Lúc chúng nó về, chỉ với vợ, cuộc sống thoải mái hơn nhiều, một khi chúng trở về là vợ liền xoay quanh chúng nó, còn địa vị gì.
"Thế cũng là chuyện lớn lên, bây giờ mới bao lớn chứ." Tô Đan Hồng .
"Giờ còn nhỏ, cũng do môi trường sống của húng nó , lớn tầm sớm ruộng ." Quý Kiến Quân .
"Anh đừng về hồi , hồi với bây giờ thể giống ?" Tô Đan Hồng lý.
"Rồi ." Quý Kiến Quân lập tức nhận sai, : "Thật cũng mong chúng nó trở về, chúng nó về nhà cửa rộn ràng hơn?"
Lời còn coi như xuôi tai.
Quý Kiến Quân thấy vẻ mặt vợ liền , bây giờ vợ nuôi càng ngày càng kiêu ngạo, chịu chút ấm ức nào.
thích vợ như , vợ của Quý Kiến Quân đúng là cần chịu ấm ức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-khue-tu-xuyen-qua-lam-ruong-nuoi-con/chuong-498.html.]
" mà ngoài cũng , như thể học nhiều thứ, thể ếch đáy giếng, lá che mắt ." Kế tiếp, Tô Đan Hồng tự như .
Quý Kiến Quân gật gật đầu.
"Anh coi vô dụng thế, sinh con cũng sinh ." Tô Đan Hồng than thở.
Quý Kiến Quân thầm nghĩ sinh ba đứa , còn thể sinh, nhưng cũng vợ con gái.
Vì thế, Quý Kiến Quân liền xoay lên ngựa, Tô Đan Hồng : "Làm gì đấy?"
"Vợ , chúng vận động nhiều chút, khi chứ?" Quý Kiến Quân như .
Tô Đan Hồng đáp: " lâu thế ." Sang năm Tường Tường bảy tuổi, thể cách lâu như thế? Có lẽ cô với Quý Kiến Quân thể sinh nữa.
Quý Kiến Quân dỗ dành cô, đó Tô Đan Hồng còn rảnh để nghĩ những thứ đó , hiện giờ kỹ thuật của Kiến Quân nhà cô hừng hực ngây thơ, cô căn bản đối thủ, nhanh chóng binh bại núi đổ.
"Vợ , em nhỏ giọng chút, bọn trẻ đều ở nhà cả đấy." Quý Kiến Quân nhỏ giọng .
Khi chỉ hai vợ chồng ở nhà đương nhiên là , kêu thế nào thì kêu thế , nhưng cả bọn trẻ ở nhà, tất nhiên kiềm chế một chút.
Sau đó Quý Kiến Quân liền thấy vợ kìm chế vất vả, điều càng khiến Quý Kiến Quân trở thành con sói.
Sau khi cảm thấy mỹ mãn, Tô Đan Hồng lập tức ngủ , Quý Kiến Quân cũng vô cùng thỏa mãn, ôm vợ ngủ, nhưng thật còn thèm lắm, vẫn thêm một lúc nữa.
Chỉ là thể lực vợ chống đỡ hết nổi, thế nên .
Có điều ngày đầu thỏa mãn, ngay sáng hôm bổ sung , lôi kéo vợ một đợt vận động buổi sáng, đó dậy nấu cháo nấu cơm, Tô Đan Hồng tiếp tục ngay đơ ngủ giường.
"Mẹ , dậy ạ?" Lúc ăn cơm, Tường Tường hỏi.
"Không dậy , cha mang cho , các con tự ăn ." Quý Kiến Quân .
Sau đó múc cháo xương sườn cho vợ, gắp khoai tây xào trứng gà, còn trứng muối .
Tô Đan Hồng thèm để ý tới , sáng cô kêu chịu , muôn mãi, đó liền tự tới, tuy trong quá trình đó cô cũng lên đỉnh, nhưng bọn trẻ hiếm khi về nhà một chuyến.
Thật hai việc cũng chẳng liên quan gì, nhưng vẫn thể liên hệ chúng với , Quý Kiến Quân dỗ một hồi lâu mới dỗ cô.
"Uống cháo gì chứ, em còn đánh răng đây." Tô Đan Hồng .
"Anh lấy cho em." Anh lập tức bóp kem đánh răng, cầm cốc nước và một chậu gỗ rửa chân đến cho Tô Đan Hồng rửa mặt.
Rửa mặt xong uống một cốc nước ấm, chơi mười mấy hai mươi phút giường với Quý Kiến Quân, lúc với dậy uống cháo.
Gần đây Quý Kiến Quân sung sức, chỉ đè vợ thêm một hồi nữa, nhưng Tô Đan Hồng như việc gì dậy uống cháo, Quý Kiến Quân còn thể thế nào nữa, đương nhiên chỉ đành tắt lửa.
"Cha lớn thế mà còn thích đùa nghịch nữa." Bọn Tường Tường bên ngoài ăn no, chúng nó còn tiếng đùa của cha từ trong phòng.
"Bác ba còn ăn." Viện Viện .
"Lát nữa cha tự ăn mà." Tường Tường xong liền định ngoài chơi, một tuần mới về nhà một : "Viện Viện, chị ngoài ?"
"Có chứ." Viện viện gật đầu.
Vì thế hai chị em liền ngoài, tuy là chị em nhưng hiện giờ Tường Tường vẫn vẻ là , Viện Viện là em.