Không chỉ đuổi bảo mẫu , Quý Vân Vân còn trực tiếp gửi tin nhắn máy BB của Vân Đại Hải, yêu cầu gọi .
Vân Đại Hải mua chiếc máy BB đắt tiền để giữ liên lạc với cô nên luôn mang theo bên , khi nhận cuộc gọi, nhanh chóng dậy xuống nhà, bỏ qua vẻ mặt bất mãn oán giận tỉnh dậy của chủ cửa hàng, đó gọi điện thoại.
“Anh mau qua bên chỗ em , xảy chuyện !” Quý Vân Vân thẳng.
“Được , qua ngay!” Vân Đại Hải giọng điệu của cô , tim đột nhiên nảy lên, nhưng hề nao núng, thẳng.
Từ bên đây đón xe qua bên cũng tương đối gần, đặc biệt là ban đêm, căn bản tắc đường, tốc độ nhanh, hơn một tiếng tới nơi.
Vân Đại Hải rõ vị trí phòng của Quý Vân Vân từ nên trực tiếp lên.
Quý Vân Vân mở cửa cho , Vân Đại Hải sẵn sàng đối mặt với Quách Đống Lương, nhưng ngờ ông ở nhà.
“Vân Vân, thế ?” Vân Đại Hải chạy kịp thở.
"Anh đưa Hạo Hạo , cha con hai sẽ sống cùng , chúng liên quan gì đến nữa!" Quý Vân Vân móc trong túi hai ngàn tệ : "Đây là chút tiền còn em , cầm hết ! "
Thật thì Quách Đống Lương cho cô nhiều tiền, nhưng bởi vì Quý Vân Vân tiêu tiền như nước nên bao giờ tiết kiệm, , trong túi cô cũng còn bao nhiêu tiền cả, nhưng cô Vân Đại Hải tiền, nhất là khi còn nuôi con trai, vì cô cho một tiền.
Mặc dù Vân Đại Hải sớm chuẩn , nhưng vẫn : "Vân Vân , em rõ cho , chuyện gì đang xảy ?"
"Cái tên ngu xuẩn Quách Đống Lương đó, ông đánh bạc còn thua hết tài sản ròng, còn nợ bên ngoài một tiền lớn. Bây giờ em thể sống với ông nữa, em ly hôn với ông , Hạo Hạo là con trai ruột của , đương nhiên nuôi nó , mau đem nó về !” Quý Vân Vân .
Vân Đại Hải sửng sốt: "Vậy còn em? Em cùng bọn ?"
"Đương nhiên là em sẽ với , tiền lương của nuôi Hạo Hạo đủ là một vấn đề , thể nuôi em chứ? Em sẽ chung với cha của Tiểu Võ, hiểu ?" Quý Vân Vân .
Mọi chuyện đến lúc , tất nhiên cần giấu giếm nữa.
Vẻ mặt của Vân Đại Hải giật , sững sờ: "Tiểu Võ là con trai của ông Quách ?"
“Đương nhiên là , ông già đó thể con trai , con trai cũng là của ông !” Quý Vân Vân lạnh .
lúc , 'rầm' một tiếng, cánh cửa mở .
Ông Quách đó, vẻ mặt thể tin .
Quý Vân Vân thấy ông , mặt cô lạnh, chút hoảng hốt, châm chọc : "Ồ, ông chủ Quách về , trở về đúng lúc lắm, để em giới thiệu cho nha, đây là cha ruột của Hạo Hạo!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-khue-tu-xuyen-qua-lam-ruong-nuoi-con/chuong-495.html.]
Ông Quách quét mắt về phía Vân Đại Hải, đó dùng sức đ.ấ.m một cái, Vân Đại Hải dám đánh , để ông đ.ấ.m ngã thẳng xuống đất: "Đôi gian phu dâm phụ !"
Tiếng mắng chửi trực tiếp phát .
"Quách Đống Lương, nếu mất hết thể diện của Quách gia thì giờ chẳng còn gì để mất cả, cứ tiếp tục mắng chửi , chửi to để cho cả tiểu khu đều , để cho bọn họ xem thể diện ông chủ Quách thường ngày như thế nào.” Quý Vân Vân lạnh lùng .
"Anh đối xử với em như , em thể đối xử với như thế ? Vừa em hiểu lầm, vội vàng chạy về, em dọc đường chạy xe nhanh thế nào ? Anh bất chấp nguy hiểm chỉ để về giải thích cho em, vì em, cần vợ , cần con gái . Anh cần bất cứ thứ gì cả, chỉ cần con em, nhưng Vân Vân, em thể đối xử với như thế hả?” Quách Đống Lương tức giận đau đớn .
"Anh cần con chúng ? Anh đừng dễ như , đừng tưởng rằng em tiền trong nhà mất hết , chỉ mất hết mà còn nợ một khoản lớn. Quách Đống Lương, đây là những gì cần con chúng ? Anh tụi em cùng mang nợ với , cùng trải qua những ngày tháng nợ nần với ?” Quách Vân Vân mỉa mai .
“Làm em chuyện ?” Quách Đống Lương giật .
“Làm em thì cần quan tâm, Quách Đống Lương, cần cảm thấy may mắn, thể giấu giếm chuyện với !” Quý Vân Vân .
“Vân Vân, vẫn thể đợi thời trở mà, em tin , vẫn thể trở . Em rằng việc hợp tác của với chú em Lý lãi, dự án tiếp theo cũng chuẩn xong, sẽ kiếm về một khoản tiền, trả xong cũng còn đủ tiền, sẽ đối xử tệ bạc với con em !” Quách Đống Lương liên tục.
"Ai còn hiếm lạ với tính khí con bạc của chứ? Đã đầu thì sẽ thứ hai, em sẽ đặt tương lai của lên một con bạc như !" Quý Vân Vân mắng.
“Vân Vân, Vân Vân, đừng bỏ mà, bây giờ còn gì cả, chỉ còn con em, chỉ còn con em thôi!” Quách Đống Lương lóc thảm thiết.
Quý Vân Vân càng phiền chán, châm biếm : "Cái gì mà chỉ còn con chúng , nếu vì giàu thì em thể ở bên , lớn tuổi như , nếu vì tiền của thì thể ở bên , thể nào nghĩ luẩn quẩn trong đầu đến với một ông già tồi tệ như !"
“Không, Vân Vân, em sẽ .” Vẻ mặt Quách Đống Lương bi thương .
"Còn nữa, Quách Đống Lương, hai đứa con trai cũng của , vị , tên là Vân Đại Hải, đây chúng ở cùng , Hạo Hạo chính là con trai của , kỹ xem, đôi mắt và lông mày của Hạo Hạo đều nét giống , chỗ nào giống cả.” Quý Vân Vân .
Lúc Quách Đống Lương mới về phía Vân Đại Hải, đó ông mở to hai mắt, như thể sự thật đả kích.
"Ngày mai chúng sẽ ly hôn. Về phần bọn trẻ, chúng là con của . nghĩ sẽ đưa chúng theo. Chỉ cần gọi cho cha ruột của đứa bé đến." Quý Vân Vân .
"Hạo Hạo là con trai của , Tiểu Võ là con của đúng !" Quách Đống Lương .
"Tiểu Võ? Haha, cha của Tiểu Võ cũng đang đường tới đây." Quý Vân Vân khinh thường liếc ông một cái, đó ôm Quách Hạo còn đang ngủ say giao cho Vân Đại Hải: "Đây là con trai của , nhân lúc nó ngủ thì nhanh đưa về , lúc tỉnh dậy sẽ phiền lắm.”
“Đứng !” Lúc Vân Đại Hải chuẩn ôm đứa trẻ tay rời , Quách Đống Lương tức giận .
“Còn chuyện gì nữa?” Quý Vân Vân lạnh lùng .
Quách Đống Lương chỉ quát lên như , đó liền xụi lơ, Quý Vân Vân Vân Đại Hải một cái, cũng ở nữa, mang theo tiền và con trai của !