“Tức giận bừng bừng trở về? Lẽ nào còn chuyện gì , nếu như dám trút hết nỗi ấm ức bên ngoài lên thì chịu !”
Không rõ ngọn ngành thấy Chu Chí như , Quý Vân Vân liền hừ lạnh .
Cô hai đứa con trai nên giờ vô cùng tự tin, căn bản sợ những lúc ông Quách tâm tình vui, ông tâm tình vui thì cô cũng chẳng vui vẻ gì!
“Em vẫn nên cẩn thận một chút , hình như nghiêm trọng.” Chu Chí trong lòng nhạo nhưng ngoài miệng vẫn khuyên nhủ.
“Biết .” Quý Vân Vân đồng ý, đó tự tin lên lầu.
Chu Chí chỉ cô một cái gì nữa.
Vào nhà Quý Vân Vân thấy ông Quách đang chơi với hai đứa trẻ con, nụ mặt thế , nào dáng vẻ đang tức giận.
“Ông Quách , hôm nay về sớm thế, uống với em trai .” Quý Vân Vân cất tiếng.
“Em ?” Quách Đống Lương hỏi.
Nhìn bộ dạng của ông , Quý Vân Vân cũng yên tâm, : “Em dạo phố cùng bạn, mà bắt em cả ngày ở nhà trông hai em nó, thì em chán c.h.ế.t mất thôi.”
“Được , dạo phố thì dạo phố.” Ông Quách : “ mà hôm nay chú hai tới vay tiền , về phòng kiểm tra thì thấy quyển sổ tiết kiệm năm mươi nghìn đồng .”
Quý Vân Vân ngờ nhanh phát hiện như , vốn định vay tiền của Lý Thiên Thắng để dùng.
“Em đem đầu tư , vốn đợi thu lãi mới với , ngờ .” Quý Vân Vân hì hì .
“Em đầu tư cái gì? Bây giờ bên ngoài dễ ăn, em đừng để lừa, năm mươi nghìn đồng là chuyện nhỏ, nhưng em cũng thể tùy tiện đem tiền đầu tư như thế !” Quách Đống Lương .
“Em tùy tiện, tuyệt đối đáng tin cậy, hơn nữa còn tin tưởng nữa, nhưng mà yên tâm , trong vòng một tháng em sẽ đem tiền về.” Quý Vân Vân .
Trong lòng cũng chút phiền phức, chỉ là năm mươi nghìn , còn hỏi nhiều như , nếu như cô tự nắm kinh tế thì cô thích tiêu bao nhiêu thì tiêu, cần gì lòng vòng nhiều với Quách Đống Lương như ?
“Nói cũng , em trai cần vay tiền gì chứ, ông việc ở Bộ, béo bở lắm đó!” Quý Vân Vân .
“Gần đây chú hai đang nghĩ cách thăng chức, em cũng ngành của nó quá phức tạp, luồn cúi thì cả đời cũng đừng mong thăng chức.” Quách Đống Lương .
“Anh đúng là em , lúc cần thì đến gặp mặt cũng , cần đến thì hẹn uống .” Quý Vân Vân hừ lạnh.
“Đây cũng là chuyện bất đắc dĩ, tuy nhiên hôm nay chú vay tiền cũng , còn hơn là qua nữa, chú thì hai đứa con cũng một ông chú tài giỏi, lợi cho chúng ít.” Quách Đống Lương .
“Cần bao nhiêu tiền ?” Quý Vân Vân hỏi.
“Anh chỉ với em thôi, chuyện để là , em trông Hạo Hạo với Tiểu Võ là , đúng , ông chủ Lý mấy ngày tới, mấy hôm nữa em gọi điện thoại cho hẹn đến nhà ăn cơm, mua chút đồ ngon về.” Quách Đống Lương .
“Mấy ngày nữa thì thôi , em cũng mệt lắm, đợi thì tính.” Quý Vân Vân .
Mới gặp xong, hẵng đợi thư thư mấy hôm nữa thì hẹn tới .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-khue-tu-xuyen-qua-lam-ruong-nuoi-con/chuong-492.html.]
Quách Đống Lương liền để cô sắp xếp là .
“ , lúc nãy em mới về Chu Chí tâm trạng , chuyện gì ?” Quý Vân Vân hỏi.
“Em quen với lái xe Chu nhỉ.” Quách Đống Lương .
“Nào gì, còn vì lái xe Chu lo lắng cho , bảo em lên khuyên nhủ, cũng , cũng giữ gìn sức khỏe, đừng để chuyện bên ngoài ảnh hưởng, ba con em đều dựa nuôi cả đấy.” Quý Vân Vân trả lời.
“Yên tâm .” Quách Đống Lương : “ , hôm nay em , ở nhà đợi em mãi.”
“Đã là dạo phố với bạn , hứng thú với chuyện chị em phụ nữ tụi em đến thế hả.” Quý Vân Vân giận dỗi .
“Không do nhớ em , chúng bao nhiêu ngày mật .” Quách Đống Lương sán , .
Quý Vân Vân cũng bực đáp lời ông , lão già thời gian quá ngắn, cho cô dở dở , tuy nhiên rốt cuộc vẫn là kim chủ của cô , cô cũng thể từ chối, nên cứ mặc kệ cho ông gì thì .
quên mất khi trở về chuyện đó với Vân Đại Hải, mà lúc đó cũng dùng biện pháp tránh thai nào cả.
Cơ thể cùng tiếp xúc với đàn ông khác thể giấu ông Quách đang cố tình tới tra xét? Mắt ông đỏ ngầu, hận thể trực tiếp bóp c.h.ế.t con tiện nhân hổ !
ông Quách cũng bình thường, nuốt xuống cục tức , nhẫn nhịn cảm giác buồn nôn để hành sự với Quý Vân Vân, hơn nữa còn vô hại cô khẩu vị nặng, mới ông trêu chọc một chút mà nước nôi lênh láng.
Quý Vân Vân giờ mới nhớ chuyện với Vân Đại Hải, tự nhiên một chốc, nhưng thấy dáng vẻ nghi ngờ của ông thì liền yên tâm, nhưng vẫn chút thủ đoạn hầu hạ ông Quách, cũng tự cho rằng thành công bưng bít chuyện .
Tuy nhiên trong lòng thầm mắng đúng là đồ ngu.
Những ngày tháng tiếp theo vẫn như , tất cả như từng chuyện gì xảy , chỉ điều giờ đây ông Quách thường xuyên ở bên ngoài, công tác, ở nhà.
“ , trong nhà chỉ còn em thôi, hai giúp việc đó chỉ còn một ở , ngày mai mới đến .” Quý Vân Vân .
“Gì cơ, tới đây?” Trong điện thoại gì, Quý Vân Vân trả lời như : “Không , như khác thấy thì ? Trong nhà vẫn còn một giúp việc nữa.”
“Đi ngoài á? mà đám trẻ con vẫn còn đang ngủ.” Quý Vân Vân .
“Không thức dậy nhanh , dậy thì giúp việc trông, sáng sớm mai em về là .” Lý Thiên Thắng : “Em yêu, bao nhiêu ngày gặp , lẽ nào nhớ ?”
“Đương nhiên là nhớ , nếu thì cũng gọi điện thoại cho .” Quý Vân Vân đáp lời.
“Thế thì ngoài , giờ cho lái xe tới, em nghỉ ngơi , tối nay cho em vất vả luôn đó.” Lý Thiên Thắng .
“Đồ c.h.ế.t dẫm, xa nhất đấy.” Quý Vân Vân mắng mỏ.
Sau đó hai cúp điện thoại.
Từ thành phố Đại Học lái xe qua đây mất mấy tiếng đồng hồ, nhưng Lý Thiên Thắng vẫn tới đây, lúc tới đây thì cũng hơn mười hai rưỡi đêm.
Quý Vân Vân nhận điện thoại liền xuống, đó xe của Lý Thiên Thắng ngoài.