Đại Khuê Tú Xuyên Qua Làm Ruộng Nuôi Con - Chương 475
Cập nhật lúc: 2025-08-15 14:34:52
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Tuy nói cần quá chú trọng vẻ bề ngoài, nhưng bảo vệ tốt vẻ bề ngoài cũng phải vì để cho người khác nhìn, chủ yếu là để cho bản mình ngắm, cháu hiểu ?” Tô Đan Hồng nói.
Yên Nhi được dạy bảo rất tốt nên sẽ quá chú ý tới vẻ bề ngoài, nhưng cô cảm thấy làm con gái thì vẫn nên chú ý một chút.
Nội tâm đẹp nhưng bên ngoài cũng nên chú trọng, nếu vẻ ngoài khó nhìn, nội tâm đẹp thì thế nào, người khác cũng sẽ tới xem nội tâm của bạn có đẹp mà trực tiếp đẩy bạn qua một bên.
Ở bên ngoài làm việc thì có vẻ bề ngoài sẽ được thêm điểm đấy.
“Cháu biết, kem này bôi rất thoải mái.” Yên Nhi nói.
Sờ lên thì thấy lành lạnh, rất thoải mái.
Làm con gái, cô bé tất nhiên cũng rất thích ăn diện, bé có một bạn học cũng có mụn, đó đem nặn thì mụn càng ngày càng lớn và nhiều.
“Cái này là do thím ba tốn biết bao công sức để làm đấy, có thể tốt chứ, mùa hè này thì có thể dùng đến, chờ nghỉ hè xong thì mụn mặt cháu cũng gần hết rồi, cháu cứ mang hai hộp về để phòng hờ.” Tô Đan Hồng .
“Dạ.” Yên Nhi gật đầu.
Khoảng thời gian này, cây nho ở sân sắp chín rồi, từng chuỗi nho màu tím khiến nước bọt của Tường Tường như muốn chảy rồi.
“Mẹ, nho khi nào thì chín ạ, con thấy rất nhanh là có thể ăn rồi.” Tường Tường .
“Khoảng bảy ngày nữa.” Tô Đan Hồng .
Nho năm nay phát triển rất tốt, quả cũng khá nhiều, có lẽ mới là năm đầu tiên nên được nhiều lắm, nhưng cũng chỉ là so sánh giữa mấy cây trong sân mà thôi, chứ cây nho ở bên vườn thì vô cùng bội thu.
Một giàn nho khác lắm thì có thể có năm sáu chùm nho, thể so với trong nhà được, trong nhà thì năng suất quá cao, ai kêu Tô Đan Hồng có việc gì thì tưới một bầu nước linh tuyền xuống chứ?
Trên núi mặc dù cũng thường xuyên tưới nước linh tuyền, nhưng cũng so được với mấy giàn nhà trước mắt này.
mà một cây được năm sáu chùm đã là vô cùng tốt rồi, dù thì núi cũng có hơn bốn mươi giàn nho rồi.
“Vậy mấy kịp về ăn rồi.” Tường Tường .
Còn bảy ngày nữa là chín, giàn nho này được thằng bé nhớ thương từ lâu, nhất ̣nh phải ăn luôn chứ để lâu được.
“Đúng vậy, nho năm nay bọn họ được ăn rồi.” Tô Đan Hồng .
“Có thể để ở trong tủ lạnh.” Viện Viện mở miệng .
Để trong tủ lạnh có thể bảo quản được rất lâu.
“Không được , Nhân Nhân bọn họ phải sắp tới khai giảng mới về, nho giữ lâu được đến đó .” Yên Nhi .
“May mà em cùng với bọn họ, là cũng kịp ăn rồi.” Tường Tường may mắn .
Phải biết là nho ăn ngon vô cùng, năm ngoái nó đã ăn rồi, năm nay vẫn còn nhớ kĩ, có thể thấy được là ngon biết bao nhiêu!
Tô Đan Hồng bây giờ đã có thể có chút nhàn nhã rồi, mặc dù khá nắng, nhưng cũng chiếu đến cô, giàn nho được trồng ở sân , mấy người bọn cô thì ngồi dưới giàn nho, bên cạnh có quạt điện thong thả quạt, mát mẻ biết bao nhiêu.
Tô Đan Hồng còn làm canh đậu xanh ướp lạnh để ở bên cạnh uống, cho dù là một thằng nhóc như Tường Tường cũng phải chạy về nghỉ ngơi một lúc, thuận tiện ngồi chơi xích đu mà Quý Kiến Quân làm cho cô.
“Thím ba, cuộc sống của thím thật sự quá sướng.” Yên Nhi uống một bát canh đậu xanh, cười nói.
Cô bé cảm thấy cuộc sống của thím ba thật tốt, vô cùng thoải mái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-khue-tu-xuyen-qua-lam-ruong-nuoi-con/chuong-475.html.]
“Thím bây giờ mới thoải mái được một chút, cháu biết phải chăm sóc mấy đứa em khi còn nhỏ của cháu , gọi một cái là gà bay chó sủa, một đứa so với một đứa còn quậy hơn.” Tô Đan Hồng .
“Con quậy lúc nào.” Tường Tường bất mãn .
Tô Đan Hồng tự nhủ trong lòng có lúc nào mà con quậy, ngoài miệng thì chịu thua, nói: “Mẹ cũng nói con, trong mấy đứa thì con ngoan nhất.”
Mới phải, ngoan nhất là Nhân Nhân, ba đứa con trai thì Nhân Nhân là đứa hiểu chuyện nhất, bao giờ ầm ĩ, tính tình vô cùng trầm ổn.
Về khi ở cùng ông nội nuôi thì được ông dạy bảo, cơ bản Tô Đan Hồng cần quan tâm.
Tề Tề thì được như vậy, thằng nhóc Tường Tường càng được như vậy, hai thằng nhóc này làm Tô Đan Hồng đau đầu ít, hơn nữa một đứa so với một đứa càng mạnh miệng hơn, lý do thì một đống, có đôi khi cô còn nói lại bọn chúng.
Nghe nói như vậy thì lúc này Tường Tường mới hài lòng, tiếp tục uống canh đậu xanh của mình.
Yên Nhi đã thấy ánh mắt khinh bỉ của thím ba rồi, mím môi cười một tiếng, Viện Viện ở bên cũng cười, khi cô bé cười lên, đôi mắt cong cong nhìn vô cùng đẹp mắt.
“Viện Viện, có muốn cùng chị tưới nước cho giàn nho ?” Yên Nhi hỏi.
“Dạ được.” Viện Viện cùng bé tới tưới nước cho giàn nho, nước dùng đều là nước linh tuyền.
Hiện ̣i, Yên Nhi mỗi ngày đều thích chạy tới phía nhà này, Viện Viện cũng giống như vậy, bởi vì lúc này sân có thể nói là hoa khoe màu đua sắc đấy, nhưng bông hoa này đều đã nở rộ, nhất là những cây hoa hồng , vô cùng xinh đẹp.
Bảy ́m bồn hoa cúc cũng đều đã chớm nở rồi, còn có hoa lan nữa, sân này đều được trồng đủ mọi loại hoa.
Là con gái, hai chị em có lý do gì mà thích.
Về phần Tường Tường thì mỗi ngày cũng sẽ đều tới đây nhìn mấy lần, bất quá thằng nhóc này vốn để ý mấy cây cỏ , thằng bé chỉ nhìn chằm chằm cây nho mà thôi.
“Viện Viện, ngày mai em có muốn vẽ hoa hồng ?” Yên Nhi hỏi.
“Ngày mai em vẽ được, mai em muốn lên núi vẽ tiểu Hồng, ngày mới vẽ hoa.” Viện Viện .
“Là ông Trương dạy em ? Em bây giờ vẽ tranh tốt như vậy, trước chị mới còn thấy em còn nhỏ như vậy, còn đang theo thím ba, thím ba là em theo đó, trong tay luôn cầm một miếng bánh ngọt ăn.” Yên Nhi giơ tay áng chừng, cười nói.
Viện Viện ngại ngùng .
“Cháu khi còn bé phải cũng giống như vậy , khẩu vị của hai cháu cũng khác lắm, đều thích ăn bánh hạt vừng, mỗi ngày đều ăn một ít.” Tô Đan Hồng nói.
“Đó là do tay nghề của thím ba tốt, mấy đứa nhỏ bọn cháu có cách nào ngăn được.” Yên Nhi .
“Đúng là tiểu nịnh nọt.” Tô Đan Hồng cười mắng, lại nói: “Tối nay muốn ăn gì nào?”
“Có gì ăn đó ạ, cháu đòi hỏi .” Yên Nhi .
“Con muốn ăn xương sườn, còn muốn ăn canh củ sen, mẹ, mẹ hầm thêm khoai tây, dùng nước hầm xương đó.” Tường Tường nói.
“Viện Viện muốn ăn gì?” Tô Đan Hồng hỏi.
“Canh củ sen ạ.” Viện Viện .
Nếu là trước , Viện Viện sẽ nói , nhưng bây giờ đã lớn rồi, tính cách cũng sáng sủa hơn nên bé sẽ nói .
“Được.” Tô Đan Hồng gật đầu.
Cơm tối chuẩn bị rất phong phú, canh xương hầm củ sen, sườn hấp, còn có một đầu cá cùng tôm luộc, tự mình bóc vỏ tôm chấm nước tương, ăn vô cùng ngọt.