Nói đến việc thu hút phụ nữa thì Tô Đan Hồng liền bắt đầu quan sát Quý Kiến Quân.
Lúc Chân Miêu Hồng tới đây bảo cô chú ý tới điểm , đừng yên tâm như , mặc dù nhân phẩm của Kiến Quân là thể nghi ngờ nhưng cũng thể ngăn những đàn bà khác dính sát .
Tô Đan Hồng Kiến Quân nhà cô.
Kiến Quân nhà cô điển hình là đàn ông cao lớn, lúc đầu cao một mét tám lăm rồi, về thì còn cao hơn một chút.
hình vặn, một chút cũng béo, cường tráng cũng bình thường và hợp lý, cộng thêm nghề nghiệp khiến khí chất khác hẳn, cũng nam tính.
Chí ít thì Tô Đan Hồng cảm thấy trai.
Cô còn cảm thấy thì những phụ nữ khác càng cần .
“Kiến Quân, mập lên ?” Tô Đan Hồng đột nhiên .
Quý Kiến Quân vốn đang buồn bực, ánh mắt vợ ngoan ngoãn, thèm , khổ não, đang hỏi cô thì cô như .
Lập tức cảm thấy chút dở dở : “Mập gì chứ, cũng gầy.”
Hơn một trăm tám mươi, gần một trăm chín mươi cân là được , nên mập quá.
“Vẫn còn gầy lắm, nếu ăn giống Đại Quân thì mới .” Tô Đan Hồng như .
Quý Kiến Quân buồn : “Nếu giống như Đại Quân thì em sẽ ghét bỏ mất.”
Đường tưởng rằng , vợ hài lòng với dáng của đấy, đôi khi còn tới vỗ m.ô.n.g , hoặc là bóp véo eo , hỏi cô gì thì cô chỉ gì, chỉ đùa mà thôi.
Đùa cái gì mà đùa, đùa thì lên giường đùa nha.
“Em chê, về ăn nhiều một chút, cũng đừng chạy bộ nữa, tiết kiệm ít thịt .” Tô Đan Hồng .
Quý Kiến Quân bất đắc dĩ, cũng quan tâm nữa, vợ là như , đôi khi thích chuyện .
Tô Đan Hồng cũng cho , tối đến nhiều món ăn ngon, cả nhà đều ăn no nê, Quý Kiến Quân có khẩu vị lớn thì càng cần , ăn ít món ruột già xào thịt heo đấy.
Còn ăn rất nhiều những món khác với hai bát cơm.
Ban đêm cùng vợ vận động một hồi, chờ khi thỏa mãn , Tô Đan Hồng chẳng còn tâm tình để ý tới chuyện khiến mập lên nữa, đàn ông bây giờ tiến càng ngày càng lâu, nắm giữ điểm yếu của cô, đem cô đùa bỡn tay, những lời hổ đều bắt cô .
Hết đến khác cô thể , quả thực còn mặt mũi nào gặp khác.
Quý Kiến Quân cũng chê nóng, cứ thế ôm vợ thỏa mãn ngủ.
Rất nhanh kỳ nghỉ hè tới, ông Trương thu thập đồ đạc, Tô Đan Hồng còn đặc biệt gọi Quý Kiến Nghiệp từ Thành Phố Đại Học mang theo hai rương hành lý về.
Sau đó để ba ông cháu mang theo hành lý rời , cũng mang theo điểm tâm hoa quả để ăn, cái khác cũng chuẩn bị, chỉ cần mang tiền đủ là , thiếu gì thì mua, bây giờ giống như đây, tiền thì cái gì cũng mua .
Ngược là quần áo thì nên mang nhiều một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-khue-tu-xuyen-qua-lam-ruong-nuoi-con/chuong-474.html.]
Bất quá những chuyện Tô Đan Hồng đều chuẩn nên cần lo lắng.
Ba ông cháu bằng xe lửa, Tường Tường còn đặc biệt tiễn bọn họ, còn dặn dò mang đồ ăn ngon về, hề ầm ĩ.
Tô Đan Hồng hỏi mới , cha nó hứa dẫn thằng bé khắp nơi nên quản nữa.
Nghỉ hè nên Viện Viện tới đây, Yên Nhi ở Thành phố Giang Thủy bên cũng về, mặc dù Nhân Nhân và Tề Tề nhà nhưng trong nhà vẫn vô cùng náo nhiệt, hề trống vắng chút nào.
Ngược là Viện Viện thì thêu thùa chút kém nên đang bắt đầu thêu , còn về vẽ tranh thì lúc ở nhà trẻ, cô bé ngày nào cũng vẽ, ngay cả giáo viên nhà trẻ cũng vô cùng khen ngợi cô bé.
Bởi vì Viện Viện vẽ thực sự , vô cùng thiên phú, với nhà trẻ cũng Lý Trí và Hà Thiến nên cũng chiếu cố, cũng chuyện của Viện Viện cho Lý Trí và Hà Thiến .
Hà Thiến cũng thấy , thấy mà thèm, cảm thấy Viện Viện thiên phú, nhưng cũng là do học đúng thầy, cái rõ ràng là do cha nuôi của chú ba, thầy giáo già ở Bắc Kinh dạy bảo vô cùng .
Vẽ một con chim vàng , cô bé thể dùng nhiều màu sắc, mỗi màu đều thể phân biệt , dù chỉ khác biệt một chút xíu thì Viện Viện đều thể nhận , bức tranh của cô bé được vẽ vô cùng chỉnh.
Những đứa trẻ khác cũng dám khi dễ cô bé, bởi cô bé quá ưu tú, ai cũng bạn với cô bé, vì khi khoe khoang ngoài cảm thấy mặt mũi.
Chẳng hạn như với những đứa trẻ lớp khác rằng bọn họ một bạn học vẽ tranh như thế nào.
Đây chính là thế giới của con nít, trong sáng mà giản dị.
mà giống với Viện Viện, Tường Tường là đứa ai dám trêu chọc, thằng bé chọc khác là may .
Mới đầu đoạt lấy bánh ngọt của bạn nhỏ khác, đoạt một hai, mấy đứa trẻ khác đều là đối thủ của thằng bé, ai dám đánh với thằng bé, nhưng mà bây giờ thì như vậy nữa, hiện tại đều là bạn của , cùng chơi đùa, xem tranh vẽ em Hồ Lô các loại.
Đối với em Hồ Lô thì mấy thằng bé đều xem chán, tranh vô cùng , nhất là những con yêu quái rắn, bọ cạp thì vô cùng căm ghét đến tận xương tủy, một là mắng một .
mà dù thì vẫn , sinh hoạt ở nhà trẻ vẫn thú vị.
Bây giờ đã nghỉ hè, tất cả đều về nhà, Tô Đan Hồng bận rộn .
cũng may Yên Nhi tới, Yên Nhi bây giờ thế nhưng là cô gái lớn , để con bé trông Tường Tường và Viện Viện thì thể hơn, Tô Đan Hồng cũng khách khí, nên gì thì , tình cảm của cô và Yên Nhi vẫn luôn , bao giờ ảnh hưởng.
“Thím ba, những món là đưa cho con dưỡng da ạ?” Yên Nhi hỏi.
Tô Đan Hồng để mỹ phẩm bên cạnh bàn trang điểm, Tề Tề, Tường Tường đều có hứng thú, bao giờ hỏi qua, lúc còn nhỏ thì còn cầm bôi loạn xạ, nhưng bây giờ thì còn nữa.
“Ừm, cháu cần ? Muốn thì cứ cầm một hộp.” Tô Đan Hồng .
“Mẹ cháu cháu cần dùng những thứ .” Yên Nhi .
“Những cái là cái gì khác , tác dụng phụ, chủ yếu dùng để dưỡng da, cháu xem, cháu mụn , ở đây cũng hai ba cái, cháu ăn cái gì nóng , mụn lớn như ?” Tô Đan Hồng hỏi.
“Cha cháu do cháu đang ở tuổi dậy thì, về sẽ hết.” Yên Nhi ngượng ngùng .
Cô bé đúng là mấy cái mụn nho nhỏ , nhưng nhiều lắm.
“Đợi tự hết thì đến chừng nào, cái cho cháu, cầm bôi , nên ăn đồ nóng, ăn nhiều hoa quả, uống nhiều nước, mấy đồ ăn vặt cũng nên ăn nhiều.” Tô Đan Hồng khuôn mặt của cô bé, cầm thuốc bôi cho bé, .
“Gương mặt cháu cần quá để ý .” Yên Nhi mím môi , thím ba thấy cô bé mọc mụn còn lo lắng hơn so với bé nữa.