Đại Khuê Tú Xuyên Qua Làm Ruộng Nuôi Con - Chương 470
Cập nhật lúc: 2025-08-15 14:34:46
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong nháy mắt thấy Quý Vân Vân, Vân Đại Hải dường như thấy mối tình đầu của , loại cảm giác tim đập thình thịch , quả thực khiến cho cảm động thiếu chút nữa nước mắt cũng chảy xuống.
“Lần vẻ đây là chuyện như thế nào.” Quý Vân Vân hề sự đa sầu đa cảm của , trực tiếp cau mày .
Thậm chí cô còn ghét bỏ Vân Đại Hải.
Trước khi hợp tác ăn cùng ở bên , nhưng đó chỉ là vì giải quyết một chút tịch mịch mà thôi.
Cô cũng là phụ nữ, cũng nhu cầu bình thường, hơn nữa là đàn ông kết hôn, cô để cho vợ , mới đầu cũng dự định phá hoại gia đình , chỉ là giải quyết một chút nhu cầu sinh lý thôi.
cũng những cái , tóm cô cũng nguyện ý thấy Vân Đại Hải, ai bảo chứng kiến lúc cô bất đắc dĩ nghề buôn bán của đời chứ?
Cho nên cô cũng vô cùng chán ghét.
suy cho cùng là yêu cầu an ủi , trong thời gian dài như gặp mặt, đúng là ngoài gặp một .
“Gần đây sống ? Mới vợ thấy em, tìm phiền chứ?” Quý Vân Vân thuận miệng .
“Không cần chú ý đến cô , vẫn sống , còn em? Con trai thì ?” Vân Đại Hải vội hỏi , hồi lâu thấy con của .
“Đều .” Khi ba chữ “con trai ”, Quý Vân Vân nhíu mày, chút ghét bỏ về phía Vân Đại Hải, : “Anh gần đây bận cái gì, ăn mặc như ?”
Cô tiếp xúc nhiều với những nhân sĩ thượng lưu tầng cao, nhất là những đàn ông độc nhiều tiền như Lý Thiên Thắng cũng bắt đầu thần phục gối cô , cô càng chướng mắt Vân Đại Hải.
Mới đầu còn cảm thấy tồi, quả nhiên là dốt phí tuổi trẻ.
Lúc ngửi một loại mùi , Quý Vân Vân chút chịu nổi, thật sự là quá thô tục , học hỏi Lý Thiên Thắng , khỏi cửa đều xịt nước hoa!
“Anh gần đây chạy xe cho , em ở cữ, nên chạy thêm mấy chuyến, tích cóp chút tiền cho em, em xem, đây là 300 đồng, em giữ tiêu !” Vân Đại Hải từ trong túi móc 200 đồng, lấy lòng Quý Vân Vân .
Dáng vẻ bây giờ của Quý Vân Vân, đúng thật là còn xinh hơn so với những minh tinh từ trong TV .
Giống như một ngôi lóa mắt, lộng lẫy thôi, tản hào quang mê .
“Em tự tiền , cứ giữ tiêu !” Quý Vân Vân liếc mắt một cái, đạm mạc .
300 đồng tính tiền gì chứ, tiền mà cô dùng để dừng ở con !
“Hôm nay đến đây là tới nghiêm túc với một chuyện.” Quý Vân Vân để ý tới ánh mắt mất mát của Vân Đại Hải, thẳng.
“Có chuyện gì em , chỉ cần thể giúp , chắc chắn sẽ giúp!” Vân Đại Hải tinh thần chấn động, .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-khue-tu-xuyen-qua-lam-ruong-nuoi-con/chuong-470.html.]
“Sau cứ xem như đứa con trai là Hạo Hạo !” Quý Vân Vân
Một câu, khiến cho Vân Đại Hải mơ hồ, phục hồi tinh thần , bực : “Lời của em là ý gì? Hạo Hạo vốn dĩ con trai , em còn xem như đứa con trai ?”
“Em Hạo Hạo là con trai , nhưng em hết lời !” Quý Vân Vân nhíu mày .
“Em !” Vân Đại Hải hít một thật sâu, bực .
Muốn đồng ý chuyện , chắc chắn là chuyện khả năng, bây giờ những đứa con trai khác của đều việc Nam, chỉ còn một cây độc đinh là Hạo Hạo, thể từ bỏ Hạo Hạo chứ?
Hơn nữa nó còn nhỏ như , nó cần cha như !
“Đại Hải, em thương Hạo Hạo, nhưng hiểu rằng, Hạo Hạo con trai của một , nó cũng là con trai em, em cũng hy vọng nó sống , cuộc sống bây giờ của Hạo Hạo như thế nào ? Nó sống trong nhung lụa như đại thiếu gia, bảo mẫu mang theo, ông Quách chiều chuộng, nó sống vô lo vô nghĩ, còn sẽ học trường nhất thành phố Giang Thủy, mỗi học kỳ đều cần nhiều tiền như , Đại Hải, em là thương con trai, nhưng thể cho nổi Hạo Hạo những thứ đó ?” Quý Vân Vân chất vấn .
Sắc mặt Vân Đại Hải trắng bệch.
“Đại Hả cho Hạo Hạo những thứ đó, cách khiến cho Hạo Hạo từ nhỏ thắng ở vạch xuất phát so với con nhà , nhưng ông Quách bên thể, cho nên Đại Hải, nếu là thật sự vì cho con trai , cần ý nghĩ nhận nó, để cho Hạo Hạo sống cuộc sống thiếu gia của nó , nếu nhận Hạo Hạo cũng đúng, Hạo Hạo sẽ theo sống cuộc sống bữa bữa , xem nó hận cha vô dụng như !” Quý Vân Vân .
Lời của cô thể nghi ngờ là trúng tim đen, khiến cho Vân Đại Hải quả thực là chỗ dung .
Anh từng lén thăm con , nhưng thế giới là thế giới mà vĩnh viễn , con bảo mẫu chăm sóc, ngoài xe nhỏ đưa , những thứ ăn, mặc, dùng, tất cả đều là đồ nhất.
nếu theo mà , thì thể cho con của thứ gì chứ? Anh cái gì cũng cho con trai, cuộc sống thiếu gia , căn bản cho !
Đột nhiên Vân Đại Hải vội vàng : “Không, như thế, Vân Vân, nghĩ đến nhận con trai , nghĩ như , em cần ……”
Quý Vân Vân gián đoạn lời của : “Em , kế hoạch của chúng vẫn đổi, em sở dĩ như với , đó là bởi vì em lo lắng qua để cho ông Quách thấy, đại khái , Hạo Hạo quá giống , nếu để ông Quách thấy, thì ông Quách sẽ nảy nghi ngờ, em sinh con trai thứ hai cho ông Quách , đó là con ruột của ông thể nghi ngờ, chỉ cần em xin nhận sai với ông , ông sẽ vì con trai thứ hai mà trách em, nhưng Hạo Hạo thì ? Anh cảm thấy Hạo Hạo của chúng , còn thể cuộc sống bây giờ ?”
Vân Đại Hải xong vui vẻ: “Hạo Hạo giống em ?”
“Giống, quả thực là như một khuôn mẫu khắc .” Quý Vân Vân nhàn nhạt .
“Em yên tâm, Vân Vân, , lòng cũng hiểu rõ, chỉ là ngẫu nhiên sẽ qua lén một cái, chỉ liếc mắt một cái là , sẽ để ông Quách thấy, hơn nữa cũng là mang theo khẩu trang qua!” Vân Đại Hải .
Tuy rằng như thật là an , nhưng Quý Vân Vân nếu là tận lực miễn cho qua, : “Có thể cũng đừng nữa, chờ Hạo Hạo trưởng thành, nó đương nhiên sẽ cha ruột của là ai, bây giờ qua thăm cũng vô dụng, bệnh quên của trẻ con lớn, nhớ !”
Lại : “Hơn nữa những cái cũng tác dụng, chi bằng chạy xe nhiều thêm mấy chuyến, cũng thể tích cóp chút tiền cho Hạo Hạo, tuy rằng tiền nhiều lắm, nhưng giữ cho Hạo Hạo cũng tồi!”
Lời Vân Đại Hải lọt , vội vàng : “Em yên tâm, nhất định sẽ, nhưng tiền em nhận lấy !”
Quý Vân Vân tuy rằng nhận tiền dơ từ tay , nhưng vẫn nhận lấy cho túi, : “Anh lòng , nhưng tiền cho Hạo Hạo, tự tích cóp , thời gian cũng còn sớm nữa, em về đây!”