Đại Khuê Tú Xuyên Qua Làm Ruộng Nuôi Con - Chương 466
Cập nhật lúc: 2025-08-15 14:34:42
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi Tường Tường học mẫu giáo, Tô Đan Hồng dặn dò nó: “Phải chăm sóc cho Viện Viện , con bé hiểu chuyện, cũng thật thà, con lo chơi mà chăm sóc em ? Đường cao tốc bên ngoài con quen thuộc, dạo lung tung, nếu chuyện gì tìm dượng của con, ?”
“Con , con còn thể , dong dài quá.” Tường Tường .
Thằng nhóc thể hiểu một phần nỗi lòng của một hiền như cô, khuôn mặt nhỏ nhắn chống đối của nó tổn thương, Tô Đan Hồng cũng để ý tới nó nữa.
“Đừng con nữa, ở nhà cũng lời một chút, cha bình thường dễ dàng gì, bận rộn bên ngoài cả ngày, về nhà, đừng kiếm chuyện với cha nữa.” Tường Tường chuyển sang nghiêm túc .
“Đi mẫu giáo ngay bây giờ cho !” Tô Đan Hồng thể chịu đựng nữa.
Cứ như , Tường Tường hạnh phúc học mẫu giáo.
Vốn là dự định ngày mùng một tháng chín mới để chúng học, nhưng Lý Trí học kỳ thể học , dù trong mẫu giáo cũng chỉ chút bài tập về nhà, chủ yếu là học một chút, cũng vấn đề gì lớn.
Cho nên, Tường Tường và Viện Viện học cùng .
Học phí mẫu giáo cũng khá đắt đỏ, nhưng cũng gì phàn nàn.
Buổi sáng tuy rằng ở nhà ăn no mới , nhưng hơn chín giờ, nhà trường sẽ cung cấp bữa ăn nhẹ, buổi trưa sẽ qua nhà Lý Trí ăn cơm, buổi chiều, cũng sẽ bữa ăn nhẹ cho bọn nhỏ.
Buổi tối sẽ đón về, sáng hôm đưa qua, thị trấn tuy rằng gần, điều lái xe qua cũng chỉ tốn gần một tiếng rưỡi.
Hôm nay Quý Kiến Quân tới đây, Lý Trí liền : “Anh ba để Tường Tường ở nhà em , thứ bảy chủ nhật đón về, cũng cần chạy chạy khó khăn như . ”
Tuy rằng chủ yếu hơn một giờ, nhưng kỳ thật cũng mất thời gian, quả thực cần thiết chạy qua chạy quá nhiều như .
“Thằng nhóc nghịch nghợm.” Quý Kiến Quân phân vân cũng như .
“Tường Tường ngoan ngoãn, còn thể chăm sóc em gái.” Hà Thiến .
Cô cũng sinh một cô con gái, điều bây giờ còn nhỏ, nhưng Tường Tường thích, hơn nữa con gái nhỏ của cô cũng thích Tường Tường, mỗi đều nó chọc cho khanh khách.
Quan trọng nhất là Tường Tường cũng quá ồn ào, trong nhà cô mua về ít đồ chơi, đều là cho Viện Viện học chơi, điều Viện Viện hứng thú gì, ngược Tường Tường vô cùng thích những thứ , nhất là những mảnh ghép, tuổi còn nhỏ mà nó thể ghép bộ.
Quý Kiến Quân liền hỏi ý của Tường Tường.
Tường Tường tỏ ý với cũng ở , như cha nó cần chạy chạy nữa, hơn nữa ở nhà dượng cũng .
Vốn dĩ Lý Trí và Quý Vân Vân ly hôn, gọi là dượng quả thực thích hợp lắm, nhưng vẫn gọi như , hơn nữa cũng gọi Quý Kiến Quân là ba, gọi là Tô Đan Hồng chị dâu ba .
Hà Thiến cũng loại nghĩ thông, bằng lúc cũng sẽ kết hôn với Lý Trí một đàn ông ly hôn còn con gái.
Cho nên cô cũng mấy để ý tới những chuyện xưng hô ngoài miệng đó, dù quá khứ đều qua, hơn nữa bây giờ cô sống cũng hạnh phúc.
Nhìn nó vui vẻ ở , Quý Kiến Quân cũng : “Hôm nay cha về ở , ngày mai cha mang theo quần áo của con tới.”
“Vâng ạ.” Tường Tường xách cặp sách nhỏ trở về với .
Về nhà chuyện với Tô Đan Hồng, Tô Đan Hồng cũng : ”Vậy cũng .”
Nếu Kiến Quân đưa đồ qua bên còn , nếu đưa đồ qua đó, chạy chạy như thật vô ích, phí bao nhiêu tiền xăng dầu?
“Ở nhà dượng, con quấy rối ? Trong nhà còn em gái nhỏ nghỉ ngơi, con , chăm sóc em nhiều một chút, như mới là một đàn ông.” Tô Đan Hồng .
Đối phó với đứa con trai của cô, dùng chiêu dỗ dành mới .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-khue-tu-xuyen-qua-lam-ruong-nuoi-con/chuong-466.html.]
“Con , em gái nhỏ cũng thích con, con chọc em em liền , vui vẻ nữa.” Tường Tường đắc ý .
Tô Đan Hồng thấy khả năng thích ứng của nó thật sự cần , quản nó nữa.
Sau đó liền chuẩn quần áo nhỏ cho nó, cô chuẩn hai bộ, hơn nữa nó mặc ba bộ nữa, mặc là đủ .
“Đồ ăn nhẹ ở trường mẫu giáo ngon lắm.” Tường Tường lắc đầu .
Học ở trường mẫu giáo mấy ngày , nó hài lòng với tất cả thứ, nhiều thể chơi với , học một cái gì đó dễ dàng, học là nó nhớ ngay lập tức.
chỉ là đồ ăn nhẹ ngon lắm, chỉ sữa và bánh ngọt.
Những đồ ăn đó đều ngon bằng nó cho nó, hương vị của bên trường chỉ là miễn cưỡng ăn mà thôi.
“Con thích ăn , những bạn nhỏ khác đều thích mà.” Tô Đan Hồng đỏ mũi nó, .
“ .” Tường Tường kinh ngạc : “Con cũng hiểu tại bọn họ thể ăn ngon như , trong khi đều là một hương vị giống của con!”
Nó thấy các bạn cùng lớp ăn ngon, liền lấy một miếng bánh nhỏ của hai đứa trẻ khác ăn thử, nó thấy tất cả đều giống !
“Sao con tất cả đều cùng một hương vị?” Tô Đan Hồng nheo mắt .
“Con ăn thử của bọn họ.” Tường Tường hợp tình hợp lý khẳng khái .
nó ăn thử cảm thấy đồ ăn của ngon, đương nhiên nếm thử của khác , chỉ là nếm xong, nó phát hiện hương vị cũng như khác gì.
Có một đứa bé còn , bởi vì nó cưỡng ép bẻ một miếng bánh, khi đứa bé đó , nó liền lấy một miếng bánh của nó đền cho đứa bé, lúc đứa bé đó liền nữa, hơn nữa còn ăn thỏa mãn.
Nó cảm thấy thích đồ ăn nữa, ngon chút nào.
“Lần nếu con còn dám như , sẽ cho con học mẫu giáo nữa!” Tô Đan Hồng .
“Con hai , đó con cũng nữa!” Tường Tường cãi .
Lần đầu tiên nó tin, thứ hai thấy ăn ngon như , nó vẫn tin, nhưng hai , thì thứ ba nữa, nó xem như là hiểu rõ, đồ ăn trong nhà trẻ ngon bằng nhà nó.
Cho nên bây giờ khi phát bánh ngọt, nó sẽ ăn cùng với sữa.
“ , táo cũng ngon.” Tường Tường tiếp tục chê bai .
“Đồ ăn trong trường mẫu giáo đều ngon bằng nhà chúng , điều bên nhiều bạn nhỏ như , con cố gắng một chút.” Tô Đan Hồng thành tâm an ủi.
Thật sự là cô nuôi hư , xem tính tình thằng bé , chê chê nọ.
“Mẹ cũng đừng tưởng rằng chỉ con chê, Viện Viện cũng chê, em cũng ngon lắm!” Tường Tường biểu cảm của nó, liền .
“Vậy một chút đồ ăn cho con, ngày mai con mang học ăn cùng với Viện Viện.” Tô Đan Hồng .
“Được, con ăn bánh gà, còn bánh vừng cũng chút cho con nhé, còn cả bánh đậu phộng nữa!” Tường Tường lập tức bắt đầu báo cáo một loạt những gì nó ăn.
“Biết .” Tô Đan Hồng rốt cuộc vẫn là thương con trai, cho nên liền một chút đồ ăn cho nó.
Bánh gà ngọt, bánh vừng cũng , nhưng bánh đậu phộng mặn, Tô Đan Hồng mỗi thứ một chút, chia ba phần bọc giấy nến bỏ hộp thức ăn nhỏ, để cho Tường Tường ngày hôm ăn sáng no mang theo.
“Tường Tường nhỏ như mà ở nhà, thật đúng là dễ dàng gì.” Tề Tề , chút cảm khái .