Đại Khuê Tú Xuyên Qua Làm Ruộng Nuôi Con - Chương 464

Cập nhật lúc: 2025-08-15 14:34:40
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Thành tích quả thật tệ chút nào.” Quý Kiến Quân gật đầu : “Có điều còn cố gắng hơn nữa.”

“Cháu cố gắng, nhưng thể hơn nữa, đó là cực hạn của cháu .” Tiêu Tuấn .

“Cái tính là cực hạn chứ, cháu còn bộ đội, đợi đến khi cháu bộ đội, cháu sẽ cái gì gọi là cực hạn.” Quý Kiến Quân .

“Chú, khi nào thể bộ đội ạ?” Tiêu Tuấn chờ mong .

Thằng bé trở thành bộ đội, điều cửa thì dễ , cha thằng bé cũng mặc kệ, nên thằng bé chỉ thể tới tìm chú nó.

“Cháu sắp nghiệp trung học , nghiệp sẽ .” Quý Kiến Quân .

“Vậy năm .” Tiêu Tuấn đột nhiên .

“Chờ khi cháu lính, cháu sẽ nhớ những ngày học hành bây giờ.” Quý Kiến Quân : “Uống thử , chú mua từ bên ngoài về, gọi là Thiết Quan Âm, cho cháu uống bớt ngấy đồ ăn ngày tết, năm nay cháu béo lên ít đấy.”

“Thức ăn thím cháu nấu ngon, nhịn .” Tiêu Tuấn .

Quý Kiến Quân cũng nở nụ : ”Đợi lát nữa cháu về thì mang về cho cha cháu một ít, để cho ông rảnh pha một tách uống, cháu xem hai ngày nay ông mập lên bao nhiêu chứ?”

Trước khung Tiêu Đại Quân to lớn, rắn chắc, kỳ thật lúc Quý Kiến Quân qua đón Tiêu Đại Quân tới, lúc đó Tiêu Đại Quân chỉ thể là bên ngoài mạnh mẽ bên trong yếu đuối.

Chỉ cái xác bên ngoài.

Có điều hiện tại đổi, mập tới mức sắp trở thành một con gấu đen lớn .

Bởi vì bản vô cùng cao lớn, so với Quý Kiến Quân thì thấp hơn một chút, nhưng Tiêu Đại Quân cũng cao một mét tám mươi năm, bụng to tròn, hiện giờ cân nặng của Quý Kiến Quân đoán chừng chắc cũng hơn một trăm cân.

Một đàn ông như Quý Kiến Quân, gần một mét chín, bây giờ cân nặng của là chín mươi cân thôi mà cảm thấy nặng , như , còn hơn nhiều.

“Vậy chút nữa cháu sẽ mang một chút về cho ông .” Tiêu Tuấn .

Cha thằng bé mấy năm nay quả thật là mập lên nhiều, chỉ cha thằng bé, bà của thằng bé cũng , bởi vì thím thằng quả thật là nấu ăn ngon, hơn nữa hai cha con bọn họ đều dễ nuôi, cho nên cân nặng đều tăng lên.

Đặc biệt là dịp tết .

Lúc Tô Đan Hồng về, Tiêu Tuấn còn , thằng bé nhà xem cây nho, hiện giờ cây nho chỉ còn dây leo khô, điều cũng cản trở Tiêu Tuấn đến thưởng thức vẻ của nó.

Năm ngoái khi nho chín, Quý Kiến Quân tặng riêng cho Tiêu Đại Quân hai chùm nho, nho ngon nên bọn họ yêu thích.

“Tiêu Tuấn tới .” Nhìn thấy thằng bé trai Tiêu Tuấn , Tô Đan Hồng vui vẻ.

Ngày khi Tiêu Tuấn cùng cha thằng bé và bà thằng bé tới, thằng bé gầy như khỉ, bây giờ đều lớn như , hơn nữa cũng tuấn tú.

“Thím, thím về .” Tiêu Tuấn .

“Ừm, dì chơi với một vài bạn về, nho năm ngoái ngon ?” Tô Đan Hồng hỏi.

“Ngon, là ngọt!” Tiêu Tuấn .

“Vậy năm nay nho của cháu chín , nếu cháu thời gian thì tới đây, mang theo cả em gái cháu cùng đến nữa, nho chỗ của thím đủ để các cháu ăn!” Tô Đan Hồng hồng.

“Chỗ nho còn đủ để cho đám nhỏ Nhân Nhân ăn.” Tiêu Tuấn .

“Nho vườn đủ, thì núi còn trồng ít, thiếu cho cháu ăn.” Tô Đan Hồng .

“Trên núi còn ? Trồng từ lúc nào ạ?” Tiêu Tuấn ngẩn một chút, liền .

“Năm nay mới trồng, điều với ai cả, dù cũng trồng , nên .” Tô Đan Hồng .

Chuyện trồng nho núi quả thực bao nhiêu , cũng bên ngoài, tất cả đều chờ sang năm xem xét, điều Tô Đan Hồng cảm thấy nhất định thể thu hoạch bội thu, bởi vì cô tưới ít nước Linh Tuyền xuống, mức độ bảo vệ tương đương với Thạch Hộc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-khue-tu-xuyen-qua-lam-ruong-nuoi-con/chuong-464.html.]

“Nếu như thu hoạch bội thu, nhất định gọi cháu đến nhé.” Tiêu Tuấn .

“Không thể thiếu hai em các cháu .” Tô Đan Hồng .

Tiêu Tuấn ở một lúc, lúc mới về, Tô Đan Hồng một mực giữ thằng bé ăn cơm tối, ăn tối xong hãy về.

Bây giờ ăn tết sớm, bốn giờ bắt đầu ăn.

Ăn xong mới về về trời vẫn còn sáng.

Ăn cơm xong, lúc về còn mang theo cùng bánh ngọt về nhà.

Mà nhà họ Tiêu cũng chờ thằng bé, tuy rằng là năm mới, nhưng cũng so đo những thứ đó, giữ Tiêu Tuấn ở bên nhà họ Quý ăn cơm cũng là bởi vì nhà họ Quý và nhà họ Tiêu quan hệ thiết.

Mà Tiêu Đại Quân cũng hiểu rõ tính tình Quý Kiến Quân, cho nên cũng đợi con trai, nên liền gọi cha vợ tới cùng ăn .

“Cha, đây là lá mà chú biếu cho cha, bảo cha nhàn rỗi việc gì uống một chút để bớt béo , đây là ngon đấy ạ.” Tiêu Tuấn liền đem lá đưa cho cha thằng bé, đem bánh ngọt cho em gái: ”Đây là bánh ngọt do thím tự , ngon, thím bảo mang về cho em ăn.”

“Con còn ăn thêm một chút nữa ?” Trần Song Song hỏi.

Tuy rằng là con riêng, điều cô cũng loại khắc nghiệt, hơn nữa là, con gái trai cũng , ít nhất Tiêu Tuấn cũng thương con gái của cô , nên cô đối với thằng bé tuy rằng cách nào giống như con đẻ, nhưng cũng chăm sóc đầy đủ, từng nửa phần bạc đãi.

“Không cần , ở nhà chú con ăn no , nếu thật sự con ăn nổi nữa, thì thím còn múc cho con một bát tôm lớn ăn.” Tiêu Tuấn .

Ở nhà họ Quý ăn cơm cực kỳ náo nhiệt, nhất là mấy đứa con trai còn nhỏ của chú thằng bé, ví dụ như Tề Tề và Tường Tường vô cùng hoạt bát, bàn cơm chúng thể ngừng.

Thằng bé , Tường Tường ngừng lúc đang phạt úp mặt tường.

Không còn cách nào khác, ai bảo nó dám đánh bạc? Còn dám lừa mua pháo chơi, đương nhiên là trừng phạt.

“Con sai ?” Quý Kiến Quân hỏi.

“Biết .” Tường Tường ngẩng đầu một cái, liền cúi đầu xuống, .

“Biết sai là , chơi .” Quý Kiến Quân vỗ cái m.ô.n.g nhỏ của nó một cái .

Tường Tường ngờ rằng tha đơn giản như , vẻ mặt vui mừng bất ngờ, đó liền hoan hô chạy .

Tô Đan Hồng bên ngoài thấy , : “Bảo con đóng cửa suy ngẫm mà con dám chạy ?”

“Con chạy, là cha bảo con thể ngoài chơi, , tìm cha hỏi !” Tường Tường xong, liền bỏ chạy.

Tô Đan Hồng liền thấy Quý Kiến Quân bước , nhất thời : “Thằng nhóc nhân cơ hội dạy dỗ nó, còn chiều theo nó như .”

“Con còn nhỏ, hơn nữa hỏi nó sai , nó sai .” Quý Kiến Quân .

Tô Đan Hồng trợn mắt liếc một cái, đàn ông so với cô còn chiều con hơn, nào cũng để cô nghiêm khắc.

“Tề Tề đánh bạc ?” Tô Đan Hồng hỏi .

“Đặt cược một đồng.” Quý Kiến Quân .

“Cũng cần dạy dỗ một trận.” Tô Đan Hồng .

“Kỳ thật để cho bọn nhỏ qua đó một chút cũng , thể rèn luyện một chút, ngoài, cũng đến mức cái gì cũng hiểu.” Quý Kiến Quân .

“Anh còn lý lẽ ngang ngược ?” Tô Đan Hồng đỏ trừng mắt , : “Lúc còn bé cũng ít chứ gì?”

Quý Kiến Quân : “Khi còn bé nghiện, điều chỉ là chơi một chút, cảm giác cũng chỉ là chuyện như , cảm thấy gì nữa, bây giờ bọn nhỏ Tề Tề cũng thể chơi một chút, tới khi lớn lên một chút, sức hấp dẫn của mấy thứ đối với bọn nhỏ sẽ lớn như nữa.”

Bây giờ cho bọn nhỏ chơi, về thấy sẽ khiến chúng nó cực kì mê mẩn.

Loading...