Đại Khuê Tú Xuyên Qua Làm Ruộng Nuôi Con - Chương 462
Cập nhật lúc: 2025-08-15 14:34:38
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Những tính toán của Chu Chí chị dâu cả Vân đều , : “Quý Vân Vân ngộ nhỡ cô phát điên, che chở cho em đấy nhé, cô bây giờ tiền quyền thế cũng quá đáng, chúng thể đấu cô .”
“Yên tâm , sẽ để cho em xảy chuyện, chỉ là con trai của em giữ thật cho .” Chu Chí .
“Cái cần dặn dò, bây giờ khẩu vị của em , nhất định thể sinh cho một đứa con trai trắng trẻo mập mạp.” Chị dâu cả Vân .
Sau khi chia tay Chu Chí, chị dâu cả Vân tự xe trở về.
Con cái trong nhà đều đang chờ chị về ăn cơm đoàn viên, Vân Đại Hải thì vẻ mặt tối sầm: “Đi ngoài gặp riêng tên gian phu ?”
Ra ngoài lâu như mới trở về, cần cũng phụ nữ gì.
“Vân Đại Hải, cơm thể ăn lung tung, nhưng lời thì thể lung tung nha, nếu còn ăn lung tung ở mặt các con của như thì sẽ để yên cho !” Chị dâu cả Vân trực tiếp chống lưng .
Bây giờ chị chỗ dựa , lúc sống c.h.ế.t chịu ly hôn, cũng là vì cách nào, bởi vì chị tiền, ly hôn thì , nhà đẻ ai, đều là ở nông thôn, thể trông cậy , cho nên chị mới chịu ly hôn.
bây giờ thì khác, bây giờ chị tiền, cho dù một ngoài thuê nhà, tiền đó, một năm rưỡi sẽ cần lo lắng đói gì ăn!
Cho nên chị cần sợ gì Vân Đại Hải nữa, căn bản sợ gì cả.
Quả nhiên khi chị cãi , tuy rằng sắc mặt Vân Đại Hải tối sầm, nhưng cũng gì nữa.
Về phần các con, chúng căn bản quan tâm tới chuyện của cha chúng, chúng đều chán , đợi sang năm chúng sẽ ngoài việc, sẽ trở về nữa.
Vân Đại Hải ăn cơm xong liền ngoài, tìm Quý Vân Vân, cũng thăm con trai của một chút, chỉ là bây giờ Quách Đống Lương nhất định đang ở nhà, cách nào thăm con.
Chỉ là hôm nay cũng , gia đình cũng còn là một cái gia đình nữa, bọn nhỏ đối với cũng gì nhớ mong gì nữa, chúng đều đang lên kế hoạch sang năm ngoài việc.
Về phần vợ của , chỉ còn là danh nghĩa, cũng khác biệt gì.
Vốn là một gia đình , bây giờ chỉ còn một .
Vân Đại Hải dạo đường cái, đột nhiên thấy Quý Kiến Văn và Vân Lệ Lệ ở phía , còn đưa theo Yên Nhi và Quý ngoài dạo phố.
Hôm nay là ngày ba mươi Tết, tuy rằng bên ngoài lạnh, nhưng cũng náo nhiệt, ít đồ ăn vặt bày bán phố đều là chuẩn cho ngày hôm nay, kinh doanh cũng .
Vân Lệ Lệ thấy cả của cô , vốn đang nở nụ , nhưng đó nụ liền nhạt .
Quý Kiến Văn cũng thấy, Quý và Yên Nhi thì thấy, hai bà cháu đều đang bên cạnh máy nổ bỏng ngô xem bỏng ngô nổ.
“Không cần để ý tới , tự tạo nghiệt thì tự chịu!” Quý Kiến Văn trực tiếp nhỏ giọng với Vân Lệ Lệ.
Theo Quý Kiến Văn thấy, bộ dạng bây giờ của Vân Đại Hải là do chính tự , vốn dĩ cuộc sống thích, hết tới khác tự biến thành như .
Vợ con của cũng mặc kệ, mà cùng Quý Vân Vân mưu đồ những âm mưu quỷ kế đó, hình như hiện giờ Quý Vân Vân sống cũng tệ lắm, còn bên nhà tan cửa nát.
Quý Kiến Văn còn chuyện chị dâu cả Vân mang thai, nếu như , thì chắc sẽ càng bất cứ liên quan gì tới tên .
Vân Đại Hải từ xa thấy bọn họ, ngẩn một chút, đó xoay rời mà ngoảnh đầu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-khue-tu-xuyen-qua-lam-ruong-nuoi-con/chuong-462.html.]
Nhìn thấy như , Quý Kiến Văn càng chắc chắn tránh xa Quý Vân Vân, về phần Vân Lệ Lệ, chuyện chút khó xử.
Dù đây cũng là cả ruột của cô , cả cô đối với cô là cực kỳ , nhưng khi theo Quý Vân Vân, con đổi, trở nên đặc biệt lạnh lùng hề còn chút tình nghĩa gì nữa.
Thậm chí thể vì Quý Vân Vân vứt bỏ vợ, khiến cho bây giờ vợ con ly tán, năm nay cháu trai cũng tới tìm cô , rằng năm nay bọn chúng ngoài việc, miền nam, chừng cũng sẽ trở về nữa.
Vân Lệ Lệ vẫn yêu thương những đứa cháu bên ngoại của cô , cho nên cho chúng hai trăm đồng, cho bọn chúng tự giữ tiêu tiết kiệm một chút để miền nam việc.
Đây là việc nhất mà cô thể giúp đỡ cho những đứa cháu trai .
Vân Đại Hải đầu , Quý Kiến Văn và Vân Lệ Lệ cũng ảnh hưởng tâm trạng, tâm trạng vốn đang tệ, hiện giờ đều ảnh hưởng ít.
Có điều Quý và Yên Nhi vẫn vui vẻ.
“Tết ở thành phố Giang Thủy, vốn tưởng rằng sẽ vắng vẻ, ngờ tới thể đông vui náo nhiệt hơn so với năm ngoái.” Mẹ Quý .
“Năm nay nhiều bán đồ ăn vặt trở về nhà, Tết , kiếm chút tiền của những đứa nhỏ, tiền một tháng kiếm thể ngang với hai ba tháng ngày thường.” Vân Lệ Lệ .
“ , thời gian tiền trong túi bọn nhỏ cũng ít.” Mẹ Quý .
Bà lâu dịp cùng con trai dạo phố, cho nên vui.
Vân Lệ Lệ kéo tay áo Quý Kiến Văn, ý bảo nên mất hứng, Quý Kiến Văn : “Mẹ ăn chút bánh trôi , nó là đồ ăn của miền nam đấy, ăn ngon.”
“Bánh trôi là bánh như thế nào?” Mẹ Quý liền .
Quý Kiến Văn dẫn ăn, đó chê, hương vị thơm ngon, nhưng quá ngọt, bọn họ đều ăn quen.
“Năm mới là nên ăn ngọt , hôm nay là cố ý thêm nhiều đường hơn, miễn phí thêm, ngày thường đến ăn, nhiều đường hơn cũng .” Bà chủ quán .
“Các là miền nam ?” Mẹ Quý hỏi.
“ , chúng là Trạm Giang.” Bà chủ cửa hàng .
“Nghe bên đó phát triển, còn tới đây kiếm tiền chứ?” Mẹ Quý hiểu hỏi.
“Đâu là tự tới đây , là lấy chồng ở đây, chồng của sống ở đây, chút đồ ăn vặt quê hương, thế nền liền thành một cửa hàng buôn bán.” Bà chủ tiệm .
Tuy rằng Vân Đại Hải phá hỏng tâm trạng, điều Quý Kiến Văn vẫn mang theo cả nhà chơi tương đối vui vẻ.
Tết ở Trung Quốc luôn nhộn nhịp.
Lúc quê nhà bên đó cũng như , ở đình thôn ít đánh bạc tiền, đây đều là quy tắc cũ từ ngày xưa, hàng năm năm nào cũng .
Trước khi Quý ở đây, năm mới đều sẽ qua đó, về phần Tô Đan Hồng, từng tới xem qua, nhưng chỉ liếc mắt qua một cái cô chịu nổi, là lộn xộn ồn ào cũng quá đáng một chút nào.
Không thể nào thể ở mấy chỗ như , ồn ào đành, còn hút thuốc khói bay nghi ngút.
Có điều hai Phùng Phương Phương và Quý Mẫu Đan thích đến những nơi , năm cũng , năm nay hai cũng .
Hiển nhiên năm nay vận khí Quý Mẫu Đan còn , bước ngoài cảm giác tiền vốn năm nay tệ, còn tới gọi Tô Đan Hồng cùng qua: “Đan Hồng em cùng chị đánh cược một chút , năm mới mà cứ ở nhà chán , chúng cũng chơi lớn gì, thắng thua cũng tốn bao nhiêu tiền, đối với em mà càng là gì.”