Vân Lệ Lệ cũng Quý những lời khó gì, nhưng với sự thông minh của Tô, chẳng lẽ nghĩ , tám chín phần là mấy dựa Kiến Quân mới ngày hôm nay, là theo Kiến Quân mới cuộc sống như , bằng chả là cái thá gì cả.
Tuy rằng lời khác , nhưng ý tứ biểu đạt giống .
thể những lời như chứ? Tuy rằng Tô Trư Mao và Hứa Hà San quả thực là nhờ Quý Kiến Quân nâng đỡ cho nên mới ngày hôm nay.
nếu hai bọn họ cố gắng phấn đấu, bùn nhão trát tường, Quý Kiến Quân cũng sẽ khách khí với bọn họ mà đổi .
Hai họ thể sống càng ngày càng , đó cũng là bọn họ việc chăm chỉ !
Quý những lời khó thể lọt tai như , bà nghĩ cái gì ?
"Trư Mao và Hà San sẽ so đo với bà ." Tô Đan Hồng .
Đối với con của Tô Trư Mao và Hứa Hà San, trong lòng Tô Đan Hồng hiểu rõ, chuyện của nhà họ Quý, mười dặm tám thôn , ai cũng một chút ít, nhất là việc tay Quý Kiến Quân, thể nào .
Cho nên sẽ so đo vài ba câu với Quý.
“Không so đo là một chuyện, nhưng chúng cũng cần bày tỏ chút thành ý với họ, thịt một con gà chia cho bọn họ, ít nhiều cũng coi như là một cái xin !” Mẹ Tô như .
"Được, xử lý ." Tô Đan Hồng gật đầu .
Lần là Yên Nhi , nhất định cũng là ít lời khó , thì thôi, đương nhiên lời xin .
Tô Trư Mao và Hứa Hà San cho tới nay đều là trợ thủ của Quý Kiến Quân, lúc Tô An Bang giới thiệu hai bạn tới đây, cũng từng khiến Tô Đan Hồng thất vọng.
Ngay cả Quý Ngọc Lan, vợ của Hứa Hà San bây giờ, cũng là Tô Đan Hồng giới thiệu.
Vợ của Tô Trư Mao do Tô Đan Hồng giới thiệu, nhưng là một thích của Lý Lai Đệ, vợ của Tô An Bang cũng là một cô gái của nhà họ Cố.
Hiện giờ cuộc sống của hai đều , kém Tô An Bang.
Chuyện nếu Tô Đan Hồng tự Tô sẽ đồng ý, bà mượn chuyện khiến cho bà già sẽ ăn con gà nào của nhà con gái bà nữa!
Vì thế liền lên núi, trực tiếp bắt một con gà về thịt, hơn nữa còn là một con gà béo năm sáu cân, đẻ trứng sắp hết, thể thịt .
Bảo Quý Hồng Quân thịt, đó : "Hồng Quân , thịt con gà cho , đó đưa qua cho Tô Trư Mao và Hứa Hà San chia cho mỗi một nửa, cũng coi như là xin bọn họ chuyện ngày hôm qua, với họ một tiếng.”
Cha Quý lúc tới đây nhặt trứng gà, thời gian chính là lúc bắt đầu nhặt trứng, Tô cố ý nhỏ giọng xuống, nhưng cũng ông .
Ông ngây một chút, đó trong lòng trầm xuống, vui vẻ nghĩ, nhất định là bà già bắt đầu kiếm chuyện, gây khó dễ !
"Cậu lặng lẽ qua là , đừng để thấy." Mẹ Tô nhỏ giọng .
"Được." Quý Hồng Quân nghi ngờ gì, gật đầu .
Trong lòng cũng rõ, đây nhất định là bởi vì Quý chuyện gì, xin một nửa con gà, chắc là gây chuyện gì quá đáng lắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-khue-tu-xuyen-qua-lam-ruong-nuoi-con/chuong-450.html.]
Quý Hồng Quân liền giao gà, vẻ mặt Tô như chuyện gì bắt đầu nhặt trứng, đó xoay liền thấy cha Quý, đơ một chút, : "Ông thông gia ông tới đây? Ông đến đây khi nào thế?”
"Những lời bà thông gia , đều thấy hết , bà cũng cần gạt , bà già gây chuyện gì ?” Cha Quý hỏi.
"Không chuyện gì, chỉ là thấy Trư Mao và Hà San chạy xe vất vả, nên mới..." Mẹ Tô bộ dáng giấu , nhưng đến cuối cùng cũng dừng , bởi vì cha Quý rõ ràng tin.
"Ôi trời, ông thông gia, chuyện cũng trách nhiệm, ngày hôm qua con gà chọn con lớn hơn một chút, nếu chọn con lớn hơn một chút, bà thông gia sẽ với Trư Mao với Hà San những lời khó ." Mẹ Tô giấu , cũng chỉ thể thành thật bộ, khẽ thở dài .
Cha Quý gì.
Mẹ Tô tiếp tục : "Sáng nay vợ chú út của Đan Hồng gọi điện thoại tới, xin Đan Hồng, là lúc Trư Mao bọn họ mang gà qua, Kiến Văn và cô đều ở nhà, chuyện là từ chỗ cháu gái của Đan Hồng , là bà của con bé với Trư Mao và Hà San những lời khó , vốn đây là chuyện nhỏ, Trư Mao và Hà San cũng chấp nhặt, nhưng là , những còn tính, , chúng cũng nên tỏ chút thành ý với họ, nên liền chủ, cho hai bọn họ mỗi một nửa con gà, ít nhiều gì cũng coi như thành ý của chúng .”
“Bà thông gia bà đúng, chuyện nên xin họ!” Cha Quý mở miệng, gật đầu .
Sắc mặt của ông nhẫn nhịn, khó coi.
Mẹ Tô rõ vì đưa nửa con gà qua đó nhưng cha Quý cũng hồ đồ.
Lần là Yên Nhi ở nhà cho nên , Yên Nhi yêu quý bác ba gái của cô bé, cho nên bảo cô bé gọi điện thoại tới xin .
Yên Nhi hiểu chuyện, cha Quý .
Mà cô bé cũng chỉ hai ngày cuối tuần ở nhà, lúc ở nhà, chỉ một bà của cô bé, với bọn Tô Trư Mao bao nhiêu lời khó nữa chứ?
Mẹ Tô sai, lúc thì thôi, bây giờ xin họ đàng hoàng!
Tô Trư Mao và Hứa Hà San việc như thế nào, cha Quý cũng đều thấy, theo Kiến Quân nhiều năm như , Kiến Quân đối với hai bọn họ đều yêu quý, bà già của ông thể những lời khó như thế nào, ông ít nhiều cũng thể đoán , tất nhiên là chê đồ đưa qua ít, đó coi bọn họ như chỗ xả giận!
"Ông thông gia tính toán quản nhiều là ." Mẹ Tô .
Một con gà béo như , con đó cũng hơn mười đồng.
"Cái tính là gì cả, bọn họ hỗ trợ cho Kiến Quân, điều quan trọng hơn bất cứ thứ gì." Cha Quý như .
Ông tán thành cách của Tô.
Mẹ Tô liền tiếp tục nhặt trứng, cha Quý ít khi xuống núi, hôm nay là chủ nhật, Quý Kiến Văn nên cha Quý cũng xuống núi.
Ngày hôm ông mới xuống núi một chuyến, trực tiếp đến thôn ủy gọi điện thoại, gọi đến đơn vị của Quý Kiến Văn.
"Kiến Văn , bận ?" Cha Quý hỏi.
"Cũng ạ, tính là quá bận, cha, sức khỏe cha thế nào , đột nhiên thời gian gọi điện thoại tới cho con?" Quý Kiến Văn nhận điện thoại của cha nên vui vẻ.
Sau khi hai cha con hàn huyên một lát, cha Quý liền chuyện chính, : "Sau con sẽ sống cùng con và Lệ Lệ, cha bảo Đan Hồng mỗi tháng cho bà một trăm đồng tiền sinh hoạt phí, ăn cái gì thì để cho bà tự mua, một trăm đồng cũng đủ để bà ăn . ”
"Cha, ở nhà con , cơ bản cũng cần tiền." Quý Kiến Văn .
Anh cũng chuyện lấy tiền của ba và chị dâu để chi tiêu sinh hoạt cho gia đình.