Hơn nữa hai còn là trẻ vị thành niên, ăn cơm khỏe, chút tiền thì nên giữ tiêu .
Có điều quan trọng nhất là bọn họ thể nghĩ cách tự kinh doanh chút gì đó ở miền Nam.
Miền Nam là tương đối phát triển ? Giữ tiền tự tìm xem con đường nào , đó cố gắng thử đầu tư gì đó.
Nếu gửi tiền về hết thì cho dù cũng tiền để .
“Tính tình chị dâu cả con cũng là , mắng hai bọn họ ở bên ngoài ăn đồ ăn ngon, mà quan tâm tới một tay vất vả nuôi bọn họ lớn lên.” Mẹ Tô : "Có điều hai thằng nhóc cũng coi như tương đối thông minh, bình thường sẽ xảy vấn đề gì, bây giờ trong xưởng việc, cũng tệ lắm.”
"Vào nhà máy việc cũng là kế hoạch lâu dài, nếu thể, vẫn nên là tự ngoài tìm xem thể kinh doanh thứ gì đó ." Tô Đan Hồng .
"Vậy thì vướng mắc bao nhiêu chuyện nữa chứ." Mẹ Tô đồng ý : "Ở trong xưởng mấy, thu nhập cũng định, tích góp tiền để , chờ cưới vợ thể lấy dùng, đợi tới lúc bọn chúng cưới vợ, tiền sính lễ cho bên chúng ít nhất cũng mấy ngàn!”
"Tiền sính lễ thì nữa, điều nhà máy việc sẽ lâu dài, cả đời lo ăn uống, thì tự ngoài lập nghiệp mới ." Tô Đan Hồng Nói.
"Nói lung tung." Mẹ Tô vẫn là lời .
Ở trong mắt các bà, thể yên sống qua ngày lắm , những thứ khác, cần suy nghĩ nhiều như .
Dù gì cũng là con trai của trai cả cô, Tô Đan Hồng cũng nhiều, liền cùng bà sang chuyện khác.
"Mẹ, cuộc sống bây giờ của con, ?" Tô Đan Hồng Nói.
"Bây giờ mà ? Con còn lên trời nữa ? Mẹ Tô .
Tô Đan Hồng mỉm : "Ý của con , con cũng cảm thấy cuộc sống của bây giờ ."
"Biết thì sống thật với Kiến Quân , những chuyện linh tinh khác nên để ở trong lòng, cái gì đáng để bận tâm chứ, cuộc đời vốn là như ?" Mẹ Tô .
Đến tuổi của bà, thì thật sự gì là thấu nữa, cuộc đời con , chỉ sự khác giữa cuộc sống và cuộc sống mà thôi, thứ gì khác nữa, sống cuộc sống của là thành công, nếu cuộc sống trôi qua bấp bênh sóng gió, chỉ thể xem như thất bại .
Hai con trò chuyện hơn một tiếng đồng hồ mới di ngủ.
Tô Đan Hồng cũng từ của cô, thấy sự thông minh thuộc về phụ nữ.
Mẹ cô thông minh, tuy rằng đôi khi sẽ so đo một chút, nhưng sẽ mất hòa khí, tóm bà cũng sẽ bỏ qua mà bận tâm.
Theo như lời cô : "Phải hảo như thế để gì chứ?" Con càng hảo, khác càng yêu cầu càng cao hơn với con, thể sai một chút nào, bằng khác sẽ ở lưng đàm tiếu.”
Tô Đan Hồng mỉm , nhưng những lời là quả thật là đúng.
Người chuyện cả đời, sai một bước, thì đánh giá đó là ngờ đó là loại như , thật sự là bề ngoài dối trá của đó lừa gạt !
Người chuyện cả đời, thỉnh thoảng lương tâm bộc phát một , đánh giá đó là kỳ thật vẫn , đến mức đó!
Thấy đó, đây là tiêu chí đánh giá của thế giới.
Vì , Tô Đan Hồng cảm thấy cô thông minh và khôn ngoan!
Đến giữa tháng, đến ngày đưa đồ cho Quý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-khue-tu-xuyen-qua-lam-ruong-nuoi-con/chuong-447.html.]
Đầu tháng gửi một , giữa tháng cũng gửi một .
Lần đây đồ đưa tới đó vẫn như cũ, trứng gà cùng mấy con cá muối, còn một cân thịt ba chỉ.
"Một tháng đưa hai nhiều đồ như ?" Mẹ Tô qua, trừng mắt .
"Lần đưa đồ lúc đầu tháng còn thêm năm mươi mét mì sợi." Tô Đan Hồng .
“Bà già ăn như sợ bội thực c.h.ế.t !” Mẹ Tô liền mắng một tiếng, xoay liền ha hả với cha Quý: "Cũng mang mấy thứ đưa qua, bà thông gia bên đó chê ít .”
"Những thứ cũng ít." Cha Quý lắc đầu .
Nhà thằng ba quả thực là hiếu, những quả trứng gà đưa qua , tất cả đều là chọn những quả hai lòng đỏ trứng đưa sang đó, tâm.
Hơn nữa thịt cá, như thế còn đủ thì còn nữa?
Phải rằng, bốn con trai, thằng hai thằng cả, đều chỉ cho một chút củ cải dưa muối khô, những thứ trong lòng ông đều rõ.
"Đủ thì , Đan Hồng , thịt thêm một con gà nữa mang qua, bà thông gia bên đó cũng bồi bổ mới ." Mẹ Tô như .
"Gà thì cần, mang những thứ qua là đủ ." Cha Quý .
“Cần chứ , hỏi Đan Hồng , con bé lâu mang gà qua, nó cũng nghĩ tới, dù cũng bồi bổ thể cho bà thông gia ?" Mẹ Tô .
Sau đó nhanh nhẹn gọi Quý Hồng Quân bắt một con gà về thịt, đưa luôn một thể qua đó.
Lúc về nhà, Tô Đan Hồng còn vẻ mặt ngây thơ, chỉ còn hai con họ, cô liền hỏi: "Mẹ, còn đang chê là cho nhiều thứ, còn thịt gà mang qua đó?”
"Con bé ngốc, ở mặt bố chồng con, vẫn nên biểu hiện một chút, là đang mặt mũi cho nhà đẻ của con đó, , hình tượng của , hình tượng nhà họ Tô chúng , trong mắt bố chồng con sẽ tăng lên, phẩm tính của con gái là do dạy dỗ , sẽ kém đến , nếu chuyện gì xảy , cha chồng con tuyệt đối sẽ khó con nửa lời, sai, thì cũng bà già ngu ngốc ăn đến bội thực đó!" Mẹ Tô hừ lạnh .
Ăn đồ của con gái bà , thực sự nghĩ rằng ăn dễ dàng như !
Tô Đan Hồng tròn mắt há hốc mồm, nhưng thể , cô nghĩ xa!
Hơn nữa những lời thực tế, cho Mẹ Quý ăn gà bao giờ quả thật là , hiện giờ cô bày tỏ thành ý như , đúng dịp.
Quả nhiên cha Quý cùng ông Trương ở núi đều thấy.
"Mẹ đẻ của Đan Hồng cũng phẩm tính cực ." Ông Trương như .
" , lúc nếu sức khỏe ông thông gia , chỉ sợ Đan Hồng tới lượt Kiến Quân cưới." Cha Quý cảm khái .
Ông , lúc Lý Trí ý cưới Đan Hồng, chỉ là Tô tiền chữa bệnh cho cha Tô, nhà họ Lý lúc mới cưới con dâu cả, thật sự thể lấy tiền sính lễ mà Tô đòi.
Lúc mới đến lượt Kiến Quân nhà ông.
Có điều những thứ đều là chuyện cũ, cũng tính là chuyện gì to tát, dù cũng chuyện thẳng thắn mặt , đều là bà mai đang , cho nên gì đáng khúc mắc cả.
Mà chuyện , cha Quý cũng coi trọng nhà họ Tô hơn, nhà họ Tô quả thực là , Tô Tiến Đảng cũng cần , bây giờ ở trấn bên đó là mặt mũi , Tô Tiến Quân bây giờ cuộc sống cũng định, con cái đều xuống miền Nam việc, trong nhà mấy kiếm tiền, cuộc sống đều phát triển mạnh mẽ.
Ngược nhà ông, cũng bởi vì nuôi một đứa con gái như , hiện giờ ngay cả bà vợ già cũng dẫn dụ thành bộ dạng đó, giống như bỏ bùa, suốt ngày chỉ gây chuyện!