Mùa hè năm nay Yên Nhi sẽ về.
Đối với việc , Tô Đan Hồng chút kinh ngạc, Quý ở bên , còn để Yên Nhi trở về?
Vân Lệ Lệ gọi điện đến để rõ tình hình: “Mẹ đến chỗ Quý Vân Vân để chăm sóc con trai cho cô , mà em với Kiến Văn đang bận, thời gian chăm sóc Yên Nhi, vì gửi con bé về.”
Tô Đan Hồng tỏ vẻ ý kiến gì, nhưng mà đối với việc Quý Vân Vân sinh con trai, cô khá kinh ngạc.
“Lúc mới xong em cũng khá kinh ngạc, sinh tháng mười năm ngoái.” Vân Lệ Lệ .
“Gửi Yên Nhi về đây , đúng lúc chỗ chị đang thiếu một bé lao động trẻ em, vặn trở về cho chị sai bảo.” Tô Đan Hồng như .
Vân Lệ Lệ , ngày hôm liền tiễn Yên Nhi về quê.
Lúc Quý vẫn qua chỗ Quý Vân Vân, vẫn còn ở nhà.
Sau khi Vân Lệ Lệ tiễn Yên Nhi , liền hờ hững : “Mẹ, chỗ con cần bận tâm, nếu thương con gái như , thì chăm cháu ngoại cho con gái , chúng con cần quan tâm!”
Vẻ mặt Quý đầy hổ thẹn: “Lệ Lệ, cũng con dễ dàng, nhưng mà…”
“Mẹ, đừng dễ như , con tự nhận là từ khi gả nhà họ Quý, bao giờ chuyện gì với nhà họ Quý, chẳng hạn như căn nhà , tuy rằng lúc cho con mượn năm trăm đồng, nhưng mà nhà đẻ của con cũng , căn nhà cũng của một con, Kiến Văn cũng phần, lúc cũng nhờ con quyết đoán, nếu đổi là bây giờ, với tiền hai ngàn đồng lúc , thể mua căn nhà , để Kiến Văn một chỗ che mưa chắn gió?” Vân Lệ Lệ .
Mẹ Quý cảm thấy áy náy.
“Công tác của con vốn dĩ định, nhưng khi Quý Vân Vân đây, chính nỗ lực xúi giục con, để con qua cùng với Quý Vân Vân? Cuối cùng thì , công tác thì mất, trong nhà thì nợ nần chồng chất, nhưng con cũng cái gì, chính con tự chịu trách nhiệm, đây ở với con, con cũng chiếu cố chu đáo, mặc dù còn đang tiết kiệm tiền, cũng dẫn xem một bộ phim điện ảnh, nhưng ơi, con ngờ rằng con nhiều như , ở trong mắt , cháu trai vẫn quan trọng hơn cháu gái!” Vân Lệ Lệ như .
“Không , Lệ Lệ ơi, tất cả những gì con trong lòng đều ghi nhớ, đều hiểu rõ hết, ở trong lòng , mặc kệ là cháu ngoại cháu nội, đều giống , đứa nào quan trọng, đứa nào quan trọng cả.” Mẹ Quý vội vàng .
Lần quyết định qua chỗ con gái ở một thời gian, bà thật sự cảm thấy áy náy, nhưng giờ đang nghỉ hè, Yên Nhi cần học, thể đưa về quê, ở bên đó vẫn thể sống .
Cho nên bà thừa dịp hiện tại qua chỗ Vân Vân ở một thời gian, như cũng thể giúp Vân Vân một việc.
“Được , thì , con với Kiến Văn hè cũng thời gian rảnh, thật sự bận, nhập một lô trang phục hè về bán, chính khóa cửa kỹ .” Vân Lệ Lệ kiên nhẫn .
Lúc Quý Kiến Văn tỉnh ngủ, Quý Vân Vân đón Quý .
“Không cần lo lắng cho , Quý Vân vân thể chăm sóc cho .” Vân Lệ Lệ .
Quý Kiến Văn chuyện, chỉ là sắc mặt rõ ràng cho lắm, ngờ rằng, Quý Vân Vân thật sự sinh con trai của Vân Đại Hải, chẳng lẽ đúng như chị dâu cả Vân , nó bày mưu tính kế tài sản của tên nhà giàu ?
Anh vốn dĩ dính líu đến việc của Quý Vân Vân, thậm chí còn liên quan gì với cô .
căn bản là .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-khue-tu-xuyen-qua-lam-ruong-nuoi-con/chuong-428.html.]
Vậy nên mặc dù qua đó, cũng chỉ thể đồng ý.
Quý Kiến Văn cũng để tiếp tục đa sầu đa cảm, ăn sáng xong liền ngoài với Vân Lệ Lệ, nhập trang phục hè về bán.
Trải qua sự cố gắng ngừng của hai vợ chồng, ban đầu nợ Tô Đan Hồng hơn mười ba ngàn đồng, hiện giờ trả hơn phân nửa, phần còn hai vợ chồng họ ráng nỗ lực nỗ lực, ngày năm , lẽ thể trả hết .
Đặc biệt là nghỉ hè và nghỉ đông là hai thời gian thể kiếm tiền nhiều nhất, trong thời gian ngắn là thể gần bằng hai ba tiền lương cả năm của Quý Kiến Văn, thậm chí gấp hơn bốn , nhưng mà mệt mỏi.
Buổi sáng ngoài, vẫn luôn ở ngoài đến hơn chín giờ tối mới trở về, bởi vì hiện tại là mùa hè nóng bức, mặc dù màn đêm buông xuống, cũng nhiều ngoài dạo phố, cho nên ban đêm việc buôn bán .
Suốt quãng đường theo Quý Vân Vân, Quý cứ thở ngắn than dài.
“Mẹ, chuyện gì ư, mới sáng sớm mặt ủ mày chau.” Quý Vân Vân : “Qua đây sống với con còn thể chịu thiệt thòi ?”
“Mẹ ý đó, nhưng mà tư với chị dâu tư của con ai chăm sóc, còn bận việc ăn, hôm nay gì ăn, nhưng đừng bệnh.” Mẹ Quý .
Về chuyện sáng nay Vân Lệ Lệ mắng cho một trận, Quý cũng để trong lòng.
Bà , hẳn là khi con dâu tư đưa Yên Nhi trở về, Tô Đan Hồng chế giễu một trận, chút tức giận, cho nên mới sẽ trút giận lên bà .
“Việc gì lo lắng, tuy rằng hai bọn họ thật sự dễ dàng, nhưng mà bây giờ còn như , cơm đều ăn đủ no, hiện tại bọn họ dù bận đến mấy, vẫn thể ăn no bụng.” Quý Vân Vân thèm để ý .
“ là .” Mẹ Quý gật đầu.
“Mẹ, con mua cho mấy bộ quần áo, chờ về đến nhà, con dẫn tóc, con nhất định sẽ giúp ăn mặc cho hợp mốt nhất, biến thành quý bà hâm mộ nhất!” Quý Vân Vân .
Mẹ Quý mừng lắm, vội vàng : “Con tấm lòng thế vui, con cần mấy cái đó cho , cũng già .”
“Cũng tốn bao nhiêu, hơn nữa con thích trang điểm đẽ cho , như khi ngoài, khác đều sẽ coi trọng hơn.” Quý Vân Vân .
Bây giờ cô sống cuộc sống của một vợ giàu , cô mới nhận rằng trang phục mặc quan trọng như thế nào.
Nếu mặc hàng hiệu ngoài, ánh mắt khác bạn sẽ giống , hơn nữa là hàng thật hàng giả, khác một cái liền .
Cũng khó trách tuy rằng kiếp cô truy cầu những thứ , nhưng bởi vì điều kiện hạn, mua hàng giả, cho nên cho dù lừa dối , cũng ngăn khác với ánh mắt chế giễu.
Như đang chê cô tự lượng sức .
Có điều đời khác, hiện giờ cô là bà Quách, ngoài gặp những đối tác kinh doanh của ông Quách, nào gọi cô một tiếng chị dâu ư?
Đương nhiên quần áo cũng thể khó coi, nhất định ăn mặc thật tinh xảo, đây mới là bộ dáng nên của phụ nữ ?
Hiện giờ sống như thế , mới uổng phí cô sống một đời.