Người trong thôn đương nhiên cũng sẽ về phía Quý.
Trong thôn chỉ lớn cỡ đó, chuyện gì thôn thoáng cái liền truyền khắp nơi.
Từ khi Quý Vân Vân ăn thất bại, bồi thường hết sạch của cải, Quý liền trở về, cũng việc, chỉ chờ ăn.
như , Tô Đan Hồng cũng tính tiền lương cho bà , để cho bà an dưỡng tuổi già thật , lo lắng.
Con dâu như tìm chứ?
thỉnh thoảng Quý xuống núi còn Tô Đan Hồng, xong tin lời bà ?
Mẹ Quý nhận sự ủng hộ, thành kiến về Tô Đan Hồng càng lớn.
Lại Tô Đan Hồng đưa gà tới đây, Quý cảm thấy bất mãn, nhưng hiện tại cách quê nhà xa như , căn bản thể gì.
Mẹ Quý đương nhiên cũng cảm thấy một con gà là gì, nhưng vì đưa tới cho bà ăn?
Trên núi nhiều gà như , thì thể nào, cô cho bà ăn, khi Quý nghĩ rõ điểm cũng tức giận.
Có điều cũng may Quý Kiến Văn khuyên bảo một hồi, sự tức giận Quý cũng thoáng bình .
Chờ Vân Lệ Lệ trở về, Quý Kiến Văn liền bảo cô mua một con gà về.
“Bảo mua là , em mệt mỏi như .” Vân Lệ Lệ bất động, .
Quả thật là mệt , bày sạp nào dễ dàng như ?
Cũng vì trong nhà nợ tiền nhưng ăn tệ, bằng cô thật bán mạng như .
“Mẹ là .” Mẹ Quý liền .
“Con cùng .” Vân Lệ Lệ Quý Kiến Văn, liền .
Quý Kiến Văn lúc mới gì, đó cô cùng Quý , bà : “Đi theo gì? Mua một con gà chứ gì chứ.”
“Không theo , Kiến Văn hiếu thuận thế nào con cũng là , nếu thấy ngoài mua bán, con ở nhà, nhất định đồng ý, đều cưới vợ quên , Kiến Văn cưới vợ, ở trong lòng vẫn là 1.” Vân Lệ Lệ .
Nếu , như thế nào trong bốn cô con dâu, Quý hài lòng nhất là con dâu út , lời, lấy lòng khiến bà vui vẻ.
“Mẹ Kiến Văn hiếu thuận, cũng con vất vả , chút việc nhà tính là chuyện gì, hơn nữa nhàn rỗi ở nhà cũng việc gì .” Mẹ Quý .
“Mẹ cũng vất vả , yên tâm , con và Kiến Văn đều hiếu thuận với , thành tích của Yên Nhi bây giờ cũng , đến lúc đó cũng thể học đại học, là bà nội cũng nở mày nở mặt.” Vân Lệ Lệ .
“Được .” Mẹ Quý vui vẻ vô cùng, liên tục .
“ , Kiến Văn đột nhiên ăn gà?” Vân Lệ Lệ .
Kiến Văn nhà cô dễ nuôi, cuộc sống như thế nào cũng thể sống, dù khó khăn dễ dàng, cũng sẽ để ở trong lòng, tâm tính .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-khue-tu-xuyen-qua-lam-ruong-nuoi-con/chuong-404.html.]
Trên cơ bản đều là cho cái gì ăn cái đó, kén ăn chút nào, một con gà bây giờ giá cũng tăng lên, mấy đồng, hiện tại một con gà chín đồng, lớn hơn một chút là mười mấy đồng, đây đúng là rẻ chút nào, căn bản cũng giống chuyện Kiến Văn nhà cô thể yêu cầu, còn tiết kiệm hơn cô.
“Nhất định là Tô Đan Hồng gọi điện thoại cho Kiến Văn!” Mẹ Quý hừ lạnh một tiếng.
Đừng tưởng rằng bà Kiến Văn đột nhiên ăn gà là , bà chính là giả vờ mà thôi.
Kiến Văn tiết kiệm như , bình thường ăn một thịt, ăn thịt cũng khi nào, thể tự ăn thịt gà? Hôm nay đều canh xương, còn thịt lợn bên mang tới.
Cho nên Quý , đây nhất định là Tô Đan Hồng với Kiến Văn, cho nên Kiến Văn mới trở về mua thịt gà về ăn.
Kiến Văn nhất định là ý thức bà ăn thịt gà, cho nên mới cố ý thành ăn, hiếu thuận như trong lòng bà vui vẻ, đương nhiên cũng vạch trần.
Vân Lệ Lệ ngẩn một chút, cô mới về nhà phòng bếp cũng , còn chuyện thế nào.
Mẹ Quý cũng với cô : “Hôm nay đưa tới một chút xương và thịt lợn, còn một giỏ trứng gà nhỏ xíu, nghĩ Yên Nhi cũng lâu uống canh gà, liền bảo truyền lời về, đưa một con gà tới đây, nào ngờ cô với Kiến Văn!”
Thật sự là khiến bà tức chết, xem, con dâu như bà thể hài lòng ?
Vân Lệ Lệ cũng những chuyện , đối với lời Mẹ Quý Yên Nhi lâu uống canh gà, cô vẫn tin tưởng.
Mẹ chồng đều yêu thương con gái và chồng cô .
Vân Lệ Lệ : “Mẹ, đừng so đo nhiều như , ăn gà ở đây mua là , chúng cũng mua nổi một con gà. Không cần phiền chị dâu ba, đồ ăn đưa tới cũng ít.”
Quả thật là ít.
Bây giờ giá thịt lợn thấp, một cân thịt lợn hai đến ba đồng, đắt tiền.
Mà ngoại trừ thịt lợn, còn xương và trứng gà, xương rẻ hơn một chút, nhưng nấu canh thì thể hơn, Tô Đan Hồng thích dùng cái nấu canh, dinh dưỡng.
Chỉ là bên nhiều xương lớn chớp mắt khác mua mất, mua cũng dễ mua, ngược ở nông thôn dễ mua hơn nhiều.
Trứng gà bây giờ cũng rẻ, cô một giỏ trứng gà nhỏ mà Quý , Tô Đan Hồng vẫn luôn dùng loại giỏ đưa trứng gà tới, một giỏ trứng gà nhiều lắm, nhưng ba cân, một cân trứng gà bây giờ tăng lên một đồng bảy, chỗ bao nhiêu tiền ?
Một tháng đưa hai , đầu tiên đưa năm mươi cân gạo, đó cũng là ít tiền, năm mươi đồng tiền tiêu vặt.
Cho nên thế lắm .
Phải rằng, Phùng Phương Phương và Quý Mẫu Đan từ khi Quý tới đây đưa cái gì tới? Quý Mẫu Đan đưa một hộp củ cải khô, Phùng Phương Phương đưa một hộp dưa muối!
Không gì khác!
“Cái gì mà ít, hiện giờ ở đó, ngay cả ăn một con gà cũng cho, chỉ gà, còn cá, nó cũng đưa tới cho , thức ăn núi mỗi ngày đều g.i.ế.c hai ba con cá, bữa cơm đều thịt ăn, con thấy con bé Quất Tử hiện giờ khuôn mặt nhỏ nhắn ăn đến mức tròn trịa !” Mẹ Quý hừ .
Quất Tử chính là cô bé phụ trách nấu cơm ở vườn cây ăn quả thứ nhất, trong thôn, cô bé nấu cơm cũng ngon, con cũng chăm chỉ, xong việc nhà, công việc trong vườn cần , cô bé cũng sẽ tự , thấy cái gì thì cái đó.
Cho nên Quý Kiến Quân cũng tính tiền ăn của cô bé, ba bữa của cô bé đều là ăn ở núi.
Bởi vì bữa ăn , cho nên Quất Tử ăn tới mức tròn trịa ít, thời đại còn chuyện giảm cân, ăn béo một chút đó là chuyện mặt mũi.
Người xưa còn khoa trương hơn một chút, thập niên sáu bảy mươi khi ngoài đều bôi một ít dầu lên tóc, để thấy dầu đầy mặt, như tương đối phú quý, phúc khí, cũng đại diện cho điều kiện trong nhà , bằng thể dầu ăn chứ?