“Anh đến đây để đợi em, đợi em mấy ngày liền , cuối cùng cũng gặp em.” Vân Đại Hải .
“Đợi em? Có chuyện gì ?” Quý Vân Vân nhíu mày hỏi.
Rõ ràng là chút thích, cô rõ với , đừng tiếp xúc như , thấy thì , đây là chẳng thèm coi lời của cô gì mà.
“Chỗ chỗ chuyện, Vân Vân em theo .” Vân Đại Hải .
Quý Vân Vân tuy vui nhưng cũng vẫn theo , hai đương nhiên thấy ánh mắt phẫn nộ cùng cực của chị dâu cả Vân.
Sau khi hai cùng tới một góc, Vân Đại Hải vội vàng hỏi: “Vân Vân, mấy hôm nay em vẫn khỏe chứ? Con khiến em mệt ?”
“Em vẫn khỏe, con cần lo lắng, ông Quách đồ gì ngon đều mua cho ăn cả, tổ yến các thứ quý giá đắt đỏ bao, cả đời cũng thấy .” Quý Vân Vân .
“Thế thì , thế thì .” Vân Đại Hải vô cùng vui vẻ.
Tên họ Quách , lợi con , vui cho ?
“Anh tìm em rốt cuộc chuyện gì, em đang bận lắm.” Quý Vân Vân : “Lâu lắm em tới chỗ chị dâu tư.”
“Giờ em nhất đừng đến đó.” Vân Đại Hải thở dài .
“Tại ?” Quý Vân Vân nhíu mày hỏi: “Quan hệ của em với chị dâu tư giờ vẫn , hơn nữa chị dâu tư của em còn là em gái , mong quan hệ của chúng em ?”
“Anh nào mong chứ, chỉ điều bây giờ… bây giờ bọn họ đều gặp em.” Vân Đại Hải cắn môi trả lời.
Mặt Quý Vân Vân sầm xuống, hỏi: “Rốt cuộc là chuyện gì, còn mau ?”
Vân Đại Hải thấy cô như , thở dài kể cho cô chuyện chị dâu cả Vân tiết lộ chuyện của hai bọn họ: “Tin tức em đang mang bầu bọn họ đều cả , chuyện mấy hôm ầm ĩ lắm, tư của em còn đến đánh nữa, đương nhiên là chịu để đánh, đánh nó.”
Vân Đại Hải coi như giải thích tất tần tật.
Quý Vân Vân kinh ngạc thôi: “Vợ kể chuyện ? Lúc nhận tiền , chị giữ mồm giữ miệng hả!”
Nói đến cuối, ngữ điệu của cô phẫn nộ đến cực điểm.
Cô quả thực ngờ đến xảy nhiều chuyện như , chị dâu cả Vân đúng là con phiền phức, chị dám công khai bộ chuyện ?
Với tính cách của tư cô , nếu mà gặp thì chắc chắn sẽ cho cô mấy cái bạt tai, chị dâu tư bây giờ chắc chắn sẽ tha thứ cho cô !
“Đều là do , đều là do cả!” Quý Vân Vân nghiến răng nghiến lợi, Vân Đại Hải một cách hung dữ.
“Chuyện thể trách ? Cô thấy em vác bụng bầu ngoài, tính toán ngày tháng mới nghĩ tới chuyện hồi Tết của chúng .” Vân Đại Hải .
“Chị còn gì nữa?” Quý Vân Vân vội vàng hỏi.
“Vân Vân em đừng lo lắng, cô chỉ chuyện thôi, những chuyện khác cô , hơn nữa giờ từng thừa nhận đứa con trong bụng em là của , vẫn chỉ rằng cô nghĩ linh tinh thôi.” Vân Đại Hải trả lời.
“ chị tin ?” Quý Vân Vân hỏi dồn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-khue-tu-xuyen-qua-lam-ruong-nuoi-con/chuong-390.html.]
“Mặc kệ cô tin , dù thì cũng chẳng liên quan gì tới cô .” Vân Đại Hải đáp lời.
Hiện tại Quý Vân Vân tức điên lên !
giờ đây chuyện bung bét như , tìm chị dâu cả Vân cũng chẳng ích gì, cô vẫn tìm cách để gặp chị dâu tư, cũng giải thích một phen.
“Lệ Lệ giờ đang tức giận, nó chắc chắn gặp em, nhưng em thì em thể gặp .” Vân Đại Hải khuyên.
“Mẹ em? Mẹ em cũng đến hả?” Quý Vân Vân ngây .
“Mẹ em đương nhiên đến , bây giờ bà đang ở nhà tư em, chắc nhà khác nữa, là ba em đuổi hả?” Vân Đại Hải .
“Quý Kiến Quân dám đuổi em ?” Quý Vân Vân nghiến răng nghiến lợi: “Anh càng ngày bản lĩnh , cứ xem xem, chỉ cần một câu của em, chỗ vườn trái cây của đừng hòng nữa!”
“Vân Vân, em đừng nghĩ quẩn mà đối chọi với ba em, cái chỗ chó ăn đá gà ăn sỏi đó quen thuộc lắm, em , tầm em chắc cũng sắp ngoài chợ mua rau , em thể đợi bà.” Vân Đại Hải .
“Vậy , mau , nếu để thấy hiểu lầm.” Quý Vân Vân một cách chán nản.
“Này hiểu lầm gì .” Vân Đại Hải : “Đây vốn dĩ là con của .”
“Anh mau về nhà quản mụ vợ nhà , kêu chị đừng chuyện , mà chuyện gì thì tự tự chịu!” Quý Vân Vân chửi rủa.
Vừa mới từ ngõ nhỏ thấy cô xách theo làn chợ, quả thật là ngoài chợ mua rau.
Vân Đại Hải cũng ở đây đợi nhiều ngày như , hành động của Quý cũng nắm rõ, quả nhiên sai.
“Vân Vân?” Nhìn thấy con gái của , Quý còn tưởng đang mơ, hỏi dụi mắt .
“Mẹ, là con, ở đây tiện, tư cũng sắp tan trường , theo con qua bên chuyện.” Quý Vân Vân .
“Được.” Mẹ Quý vội vàng gật đầu đồng ý.
Đi trong ngõ nhỏ, ánh mắt Quý mới dừng bụng cô , bỗng chốc lo lắng đến phát : “Vân Vân , con… con xem con hồ đồ như chứ, Vân Đại Hải vợ con , con thể mang thai con của nó, con như là tương lai gì con ?”
“Mẹ, ai linh tinh gì , đứa con trong bụng con là của ông Quách, là con của Vân Đại Hải ?” Quý Vân Vân trả lời.
“Ông Quách là ai?” Mẹ Quý ngây .
“Ông Quách là bạn trai của con, bạn trai của con bây giờ cũng là bố của con con, hôm nào thời gian con đưa tới gặp .” Quý Vân Vân giải thích.
“Thật sự con Vân Đại Hải?” Mẹ Quý tiếp: “Bọn họ đều …”
“Vân Đại Hải là loại nào chứ, nào xứng để con sinh con cho, con ngốc , nghèo rớt mồng tơi, khó khăn lắm mới mua nhà cũng nhờ vả đến con, loại đàn ông như thể dựa chứ? Anh còn vợ con nữa!” Quý Vân Vân vui .
Mẹ Quý gật đầu: “Không đạo lý ? nếu như tại đều đó là con Vân Đại Hải?”
“Con thừa nhận đây dấm dúi với Vân Đại Hải mấy , ngoài việc, con là gái một , hai kết hợp giải quyết cô đơn cũng chẳng gì, chỉ là khiến vợ Vân Đại Hải con theo ông Quách, thấy bụng con còn tưởng con bầu với Vân Đại Hải nên lu loa khắp nơi, đúng là bệnh nhẹ!” Quý Vân Vân nghiến răng nghiến lợi .
“Cái con đó, chẳng hạng gì.” Mẹ Quý lập tức chửi mắng.
So sánh với con gái của , bà đương nhiên tin con hơn, gì chuyện tin chị dâu cả Vân!