Đại Khuê Tú Xuyên Qua Làm Ruộng Nuôi Con - Chương 389

Cập nhật lúc: 2025-08-12 22:42:57
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ông Quách kể cho Quý Vân Vân xong, Quý Vân Vân liền cho ông ý kiến.

Chủ yếu là ông Quách thể cùng những bạn hợp tác ăn đạt thỏa thuận chung, lợi nhuận chia đều.

Lần ông bỏ vốn nhiều nhất, về lý mà lợi nhuận cao nhất, nhưng mấy yêu cầu chia đều, ông đương nhiên vui vẻ, kẻ tiêu tiền như nước, ông thể cho phép những kẻ c.ắ.t c.ổ .

Chính vì chẳng vui mà về.

“Ông Quách, chuyện đúng .” Quý Vân Vân .

“Sao thành đúng?” Ông Quách hỏi.

“Anh cũng đó, miếng thịt béo vốn dĩ một nuốt trọn , nếu nuốt trọn đượ, thì những tới chia hơn một nuốt trọn ?” Quý Vân Vân tiếp: “Nếu như chuyện mà thành công, ít nhất cũng kiếm hơn mười mấy nghìn, nhiều tiền như đủ để nuôi con em bao nhiêu năm hả? Vẫn hơn bây giờ cứ nhíu mặt nhíu mày đúng ?”

“Chỉ là trong lòng bất bình.” Ông Quách đương nhiên hiểu những điều , đáp lời.

“Em trong lòng bất bình, chính vì cần cố gắng hơn nữa, đợi chiếm vị trí cao nhất , đến lúc đó cần sắc mặt bọn họ đúng ?” Quý Vân Vân tiếp: “Nỗi buồn phiền bây giờ của đều do vẫn đủ lớn mạnh, đợi đủ lớn mạnh thì những thứ chẳng khiến chướng mắt nữa.”

Ông Quách bật : “Em cũng ít đạo lý nhỉ, chỉ điều ầm ĩ lên với bọn họ, giờ tìm đến bọn họ mất mặt ?”

“Người ăn còn cần mặt mũi gì chứ? Anh cứ mời bọn họ ăn một bữa, gọi thêm mấy chai rượu, uống say cũng đừng để bọn họ về, thuê một phòng khách sạch gọi mấy cô em xinh tới chăm sóc, chuyện xong .” Quý Vân Vân tiếp lời.

Trước đây cô cũng đám ông chủ lắm tiền gọi những việc , phục vụ đám bạn của lão cho thì mới lì xì.

Ông Quách bỗng nhiên hỏi: “Trước đây em chuyện hả?”

“Sao thể chứ!” Quý Vân Vân vội trả lời, nhận ông đang để ý tới những chuyện đây của cô , đảo mắt, chẳng mấy chốc mà nước mắt rơi xuống tí tách: “Ông Quách, em một lòng một đối xử với , chia sẻ buồn phiền cùng , thể nghĩ em như chứ?”

“Đừng đừng .” Ông Quách vội .

Thật lúc nãy ông cũng ý gì khác, chỉ là thuận miệng hỏi mà thôi, dù thì những chuyện ông cũng , cô sắp xếp như , hơn nữa cách chắc chắn là tác dụng, đám bạn rượu thịt là loại gì ông rõ ràng nhất.

Sắp xếp vài cô gái qua đó, thì chuyện ăn xong xuôi .

Ông cảm thấy ý kiến .

“Ông Quách, em chê em, nhưng khi em thai em cũng với , lúc ban đầu em chỉ để bao nuôi em mà thôi, đến chỗ em để giải trí, em cũng dám thăm dò gì khác, nhưng em cũng ngờ chúng con.” Quý Vân Vân nước mắt tràn mi, kể lể: “Ông Quách, là chúng cứ mà chia tay , đứa bé em tự nuôi, em sẽ dạy dỗ nó thật , để thất vọng , cũng cần lo lắng em dạy hư con, Quý Vân Vân em xa đến mức đó!”

Nói xong, cô bắt đầu ôm mặt to hơn.

“Vân Vân, Vân Vân sai , thật lòng cố ý tổn thương em, chỉ thôi, nhưng tuyệt đối em đau lòng, chuyện đây đều qua , giờ em đang mang thai con của , thể chứ, đương nhiên chịu trách nhiệm với hai con em.” Ông Quách vội vàng .

Sau đó ít lời nữa Quý Vân Vân mới bỏ qua cho: “Lời là do tự , em , còn nhắc những chuyện của em, em sẽ bỏ qua cho như hôm nay !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-khue-tu-xuyen-qua-lam-ruong-nuoi-con/chuong-389.html.]

“Nhất định nhất định.” Ông Quách hứa.

“Thật em cũng ép còn cách nào khác nên lúc đó mới chuyện còn mặt mũi đó, chỉ điều em mới hai ngày, mới tiếp vài vị khách liền gặp , hơn nữa em đều dùng biện pháp tránh thai với bọn họ, chỉ mỗi , tối đó bảo dùng thì chịu, giày vò khổ c.h.ế.t , giờ còn cho to bụng, mà còn ghét bỏ em.” Quý Vân Vân lầm bầm.

Ông Quách : “Trước đây trai của em cũng ở thành phố Giang Thủy?”

“Vâng, giáo viên, tuy nhiên hiểu lầm em nên cãi chẳng vui vẻ gì.” Quý Vân Vân thở dài .

Ông Quách vốn còn dặn cô thời gian thì ngoài dạo, nhưng thấy liền nữa, chỉ : “Thường ngày nếu việc gì thể đưa giúp việc cùng em ngoài, nếu như tiền thì một tiếng, thời gian tới bận.”

“Anh việc của , nhưng nhất định ăn uống đầy đủ, lúc nào cũng nhớ là con đều trông cậy cả , dù bận rộn ăn cũng nhớ điều đó.” Quý Vân Vân dịu dàng.

Còn lấy tay ông đặt lên bụng , đứa bé liền đạp Ông Quách một cái, khiến ông Quách mừng như điên.

Hai ăn xong tổ yến mới ngủ.

Sáng hôm ăn sáng xong Ông Quách mới , là Quý Vân Vân liền nhàn rỗi việc gì .

Giúp việc : “Vân Vân, đợt cô sai ngóng cửa hàng, giờ còn cần nữa ?”

“Không cần nữa .” Quý Vân Vân khoát tay .

Đợt cũng tự ăn, nhưng bây giờ cô chẳng thiết gì hết, chỉ cần cô chống chế ông Quách trong tay, còn sợ tiền tiêu ?

Ông Quách là một trong những trở nên giàu đầu tiên, sắp trở thành tỉ phú , đến lúc đó tài sản lên đến trăm triệu, thậm chí mấy trăm triệu, cô sinh con trai cho ông , cô sẽ thiếu tiền ?

Đó là chuyện thể.

Chính vì dứt khoát gì cả, dù thì ông Quách cũng sợ cô tủi nên tháng nào cũng cho cô bốn nghìn đồng tiền tiêu vặt.

Cái còn tính tiền sinh hoạt ông đưa cho giúp việc cùng với mĩ phẩm ông mua cho cô.

Quý Vân Vân nhàn rỗi việc gì , liền tới nhà tư chơi, tiện thể đem theo ít tiền qua đó.

Lần đưa cho năm nghìn, thêm đem thêm bốn nghìn, tiền nợ cũng hòm hòm , chỉ điều cô còn đến, gặp Vân Đại Hải đang quanh quẩn đợi cô bên ngoài khu nhà của Quý Kiến Văn.

Vân Đại Hải cũng đoán thời gian cô sẽ tới, quả thực đợi .

Vừa thấy bụng Quý Vân Vân giờ lùm lùm, trong lòng Vân Đại Hải bỗng nhiên vô cùng vui vẻ, rằng trong đó là giống của đó.

Còn Quý Vân Vân, mới một thời gian gặp, khí sắc lên nhiều, chắc chắn là chăm sóc , thể thấy kẻ tiền coi trọng cô và đứa con của bao nhiêu.

“Sao ở đây?” Quý Vân Vân thắc mắc lên tiếng hỏi.

Loading...