Đại Khuê Tú Xuyên Qua Làm Ruộng Nuôi Con - Chương 388
Cập nhật lúc: 2025-08-12 22:42:56
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đợi đến khi chị dâu cả Vân rời , Chu Chí mới lấy một điếu thuốc, trong mắt tràn đầy mỉa mai và châm biếm.
Anh tuyệt đối bỏ qua cho đôi cẩu nam nữ Quý Vân Vân và Vân Đại Hải.
thể khiến hai kẻ xong việc một cách đơn giản như ?
Khiến cho nhà Vân Đại Hải loạn thành một nùi mới chỉ là bắt đầu mà thôi, bên chỗ Quý Vân Vân nhiều chuyện một chút, đợi nhận tiền thì tới lúc đó cô đừng hòng mà chạy như !
Tuy nhiên mắt vẫn tiếp tục giả vờ bộ tịch.
Những ngày tháng như thế cũng còn lâu nữa, tin rằng nhanh nữa thôi!
Chu Chí suy nghĩ u ám, đó tìm một chỗ gọi một cô gái tới khách sạn, chuyện chỉ một Quý Vân Vân, thật chuyện nhiều đồng ý , vì thế dễ tìm mua kẻ bán.
Rất nhanh, đến hai phút là xong chuyện.
Trạng thái của Chu Chí rõ ràng là .
Đây là di chứng Vân Đại Hải cho tới đánh, lúc đó tới hơn một tháng liền thể hành sự chuyện đàn ông, đó mặc dù hồi phục nhưng chức năng vẫn gặp chướng ngại!
Giống như hôm nay , còn bắt đầu mà kết thúc .
Chu Chí cho tiền đuổi , buổi chiều lái xe, mãi cho tới năm rưỡi chiều mới tan .
Lúc trở về, Quý Vân Vân vẫn còn chuyện bên phía Vân Đại Hải.
Thấy Chu Chí đến tìm cô , Quý Vân Vân híp mắt : “Anh đến gì?”
“Không gì, đến tìm cô vay chút tiền.” Chu Chí khom lưng trả lời.
“Vay tiền? Anh còn cần vay tiền ? Mỗi tháng ông Quách trả lương cho thấp.” Quý Vân Vân nhướn mày .
Nhìn tên sở khanh mà dây dưa mãi thôi đây, giờ đây đến mặt nịnh nọt lấy lòng, cô đương nhiên sung sướng thôi.
“Lương thấp nhưng nghiện t.h.u.ố.c lá quá nặng, đốt tiền.” Chu Chí trả lời.
“Cần bao nhiêu.” Quý Vân Vân nhướn mày hỏi.
“Đưa mười, hai mươi đồng là .” Chu Chí lấy lòng.
“Đây là một trăm đồng, cầm lấy .” Quý Vân Vân đưa một tờ một trăm đồng.
Những năm chín mươi cho lưu hành tờ một trăm đồng, chỉ điều chỗ xa nên vẫn sử dụng rộng rãi.
“Đây là?” Chu Chí tỏ vẻ nhận .
Tờ tiền mệnh giá cao nhất mà thấy chính là tờ đại đoàn viên mười đồng.
“Đây là một trăm đồng, tiền là từ thủ đô, bây giờ cũng bắt đầu sử dụng tiền , chỉ là mấy từng thấy nó mà thôi.” Quý Vân Vân hất cằm lên giải thích.
“Hóa là , cảm ơn, cảm ơn.” Chu Chí liền nhận lấy.
Bây giờ là một lái xe danh xứng với thực của Quách Đông Lương , tốn ít công sức mới sắp xếp , cũng từng thấy những điều tương tự như thế, chính vì cũng nghi ngờ tiền là giả.
“Chỗ ông Quách tin tức gì ?” Quý Vân Vân hỏi.
Tiền đương nhiên thể cho Chu Chí , đây là cô cho tiền Chu Chí học lái xe là vì nhân giai đoạn , sắp xếp Chu Chí trở thành lái xe của Quách Đông Lương, lâu thì sẽ sa thải.
Như cô sẽ thể nắm chuyện của Quách Đông Lương.
Chu Chí liền báo cáo với cô , đối với chuyện Chu Chí giấu diếm gì hết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-khue-tu-xuyen-qua-lam-ruong-nuoi-con/chuong-388.html.]
Bởi vì Quý Vân Vân tính toán càng nhiều, tới lúc đó càng lợi cho , chính vì cho cô cũng cả.
Hơn nữa cũng chính vì như mà Quý Vân Vân thỉnh thoảng mới chịu thưởng chút tiền cho Chu Chí.
Một trăm hai trăm đồng , đối với Quý Vân Vân mà chẳng đáng bao nhiêu, cho thì cho thôi.
Với cô hiện tại, nắm đường nước bước của ông Quách mới là điều quan trọng.
Hôm nay Chu Chí báo cho cô tin tức ích, Quách Đông Lương hình như đang bàn bạc với mấy ăn chung, vui vẻ cho lắm.
Lúc Quách Đông Lương vui, ông sẽ đến tìm cô , đến để thăm con trai tâm trạng của ông sẽ lên nhiều.
, với kinh nghiệm nhiều năm của giúp việc, cái thai của cô mười phần thì cũng chín phần là con trai, vì Quách Đông Lương càng coi trọng hơn.
Nghĩ tới sản nghiệp to lớn của ông , nếu con trai thừa kế, đến lúc đó quá đáng tiếc ?
Tuy còn một đứa con gái, nhưng con gái so với con trai rốt cuộc vẫn giống mà.
Quý Vân Vân thấy liền về nhà, tầm ông Quách đương nhiên đang ở bên nhà ăn cơm.
Tuy nhiên cô vẫn sai giúp việc hầm một chút tổ yến.
, từ lúc thai ông Quách liền đặc biệt coi trọng đứa con của cô, tổ yến, bào ngư, hải sâm , những đồ xa xỉ đắt tiền ông đều mua cho cô ít.
Ngoại trừ những thứ , còn đồ ăn phong phú giúp việc nấu cho, chính vì từ lúc Quý Vân Vân thai cho đến bây giờ, khí sắc cả chỉ lên một chút.
Hơn nữa cô cũng đẫy đà lên khá nhiều, cộng thêm đang mang bầu nên dáng vẻ quả thật trông phúc hậu.
“Về , ở đây cần chị trông nữa.” Sau khi Quách Đông Lương đến liền với giúp việc.
Giúp việc vội gật đầu, đó xách túi về.
Trong túi đó đang đựng những món ăn mà buổi tối Quý Vân Vân ăn còn thừa.
Cũng hẳn gọi là đồ ăn thừa, chị nấu bốn món ăn và một món canh theo quy định, nhưng Quý Vân Vân cũng chẳng ăn bao nhiêu, chỉ ăn nửa bát cơm và một bát canh, thêm chút thịt thà nữa, những món khác đều động tới.
Giúp việc cũng khuyên ăn thêm một chút nữa nhưng Quý Vân Vân ăn, sợ béo quá.
Những món còn thừa , giúp việc liền đem hết về.
Chỗ đồ ăn thừa cơ bản về nhà đều cần nấu cơm thêm nữa, tiền lương một tháng còn cho thêm một trăm năm mươi đồng, đúng quả thật là tệ chút nào.
“Giúp việc chăm sóc em thế nào?” Quách Đông Lương hỏi.
“Giúp việc lắm ạ, nhưng mà lắm lời quá, em ăn mà chị cứ bắt em ăn thêm một ít, xem em béo ơi là béo ?” Quý Vân Vân trả lời.
Quách Đông Lương liền phì, : “Ăn nhiều một chút mới cho con.”
Vừa lấy tăm xiên trái cây mà giúp việc gọt sẵn khi về cho cô ăn, tiếp: “Ăn nhiều trái cây cũng cho con.”
“Mẹ con em cần quan tâm, , mấy ngày gặp mà nhíu hết cả mày thế , chú ý sức khỏe đấy!” Khuôn mặt Quý Vân Vân tràn đầy lo lắng.
“Anh , chỉ là chút chuyện ăn thôi.” Ông Quách .
“Chuyện gì ?” Quý Vân Vân hỏi.
“Đàn bà con gái nên những chuyện .” Ông Quách : “Giúp việc tổ yến sắp hầm xong , lát nữa là ăn .”
“Anh đừng đánh trống lảng, em chuyện bên ngoài của , hơn nữa chỉ em , còn con trai nữa đây , gì cho nó , đây gọi là dưỡng thai hả? Đợi đời, vững chắc y như cha của nó, là một giỏi ăn.” Quý Vân Vân .
là cách chuyện, gãi đúng chỗ ngứa của ông Quách, nịnh cho ông vui mở cờ trong bụng, là kể cho cô .