Thực Tô Đan Hồng nghĩ thông suốt về việc cô vẫn mang thai bé gái.
Đã ba đứa con trai, thực cuộc sống cô viên mãn, nếu thêm con gái thì cũng là dệt hoa gấm, nhưng cuộc sống chuyện như ?
Có thể viên mãn tám chín phần cũng tệ.
Tô Đan Hồng cũng bắt buộc.
Với ngay đó, sự chú ý của cô cũng thu hút.
Bởi vì bên thành phố Giang Thủy xảy một vụ bê bối lớn!
Tô Đan Hồng ban đầu còn , cho đến khi thấy sắc mặt của Quý Kiến Quân u ám đến mức thể u ám hơn, lúc mới hỏi .
Quý Kiến Quân kể thế nào, thậm chí kể chuyện cho vợ , để bẩn lỗ tai cô!
mà chuyện giấu , Tô Đan Hồng vẫn chuyện, khi cả của Vân Lệ Lệ ngoại tình với Quý Vân Vân, cô cũng ngẩn ngơ.
“Còn chuyện như ?” Tô Đan Hồng sửng sốt .
Sắc mặt Quý Kiến Quân vô cùng u ám, : “Không cần dính líu đến việc , chúng cũng bận.”
Tuy tránh xa chuyện , nhưng Quý mẫu cho, khi sự việc bại lộ, bà liền lập tức tới cầu xin Quý Kiến Quân.
“Kiến Quân, Kiến Quân ơi, con đến giải quyết quyết chuyện , con giúp em con mà, giúp em một cuối con.” Mẹ Quý như .
Quý Kiến Quân , thể là thất vọng.
tuyệt đối sẽ nhúng tay chuyện , từ đầu đến cuối đều liên quan gì đến , tại xen ?
“Con thể giúp nó, chuyện do chính nó gây , con nghĩa vụ giải quyết cho nó, hơn nữa bọn con cũng cắt đứt liên lạc với từ bốn năm !” Quý Kiến Quân một cách kiên quyết.
, từ khi Quý Vân Vân ly hôn với Lý Trí, còn xem cô là em gái .
Anh tuyệt đối một đứa em gái tính đổi như cô !
“Sao con thể nhẫn tâm như , thể tàn nhẫn như thế, con yêu thương em mà!” Mẹ Quý lóc kể lể .
Tô Đan Hồng thờ ơ, cô đương nhiên suy nghĩ của Quý, trong mấy đứa con trai, cũng chỉ Quý Kiến Quân là năng lực thể mặt giúp Quý Vân Vân, bà đương nhiên đến tìm Quý Kiến Quân.
Chỉ là Quý Kiến Quân nhà cô sẽ coi Quý Vân Vân là em gái nữa thì tuyệt đối sẽ đổi quyết định.
Cho nên Quý đến cũng như .
Mẹ Quý chớp mắt một cái thấy sắc mặt của cô, lập tức chỉ cô : “Là cô, là do cô ? Là cô xúi giục Kiến Quân, Kiến Quân quan tâm đến em gái ruột của , ?!”
Không đợi Tô Đan Hồng cái gì, bà liền tiếp tục : “Lúc là mắt như mù, thế nhưng để Kiến Quân cưới thứ như cô về, để cô ở nhà hại Vân Vân nhà thành thế !”
“ , con hại Quý Vân Vân thành như , con còn hại thể nhiều sức lực gây rắc rối như , từ khi đến đây, Tô Đan Hồng con cũng bao giờ bất kính với , nhưng ngờ rằng bộ lòng hiếu thảo của con đều vứt cho chó!” Tô Đan Hồng khẩy : “Hôm nay con cũng , đừng đến chính con trai sẽ xen chuyện của Quý Vân Vân, dù ảnh xen , con cũng tuyệt đối đồng ý, trừ khi hai bọn con ly hôn.”
“Ly hôn thì ly hôn, cô cho rằng gia đình yêu thích cô , Kiến Quân, cô còn thể hung hăng ngang ngược đến !” Mẹ Quý tức giận : “Nếu cô cút , Kiến Quân thể cưới về một cô vợ trẻ trung xinh , còn sợ sẽ .”
Ánh mắt Quý Kiến Quân c.h.ế.t lặng khi về phía .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-khue-tu-xuyen-qua-lam-ruong-nuoi-con/chuong-385.html.]
Tô Đan Hồng thật sự nổi giận, nhưng cô vẫn giữ bình tĩnh, : “Câu sai, nếu cùng con ly hôn, đúng là con trai thể cưới một cô, nhưng hỏi thử ảnh ly hôn với con .”
“Con sẽ ly hôn!” Quý Kiến Quân hít một thật sâu, một cách mạnh mẽ, cũng với Quý: “Mẹ về , nếu ở với con vui thì về thôi, con sẽ gửi cho tiền sinh hoạt mỗi tháng.”
Mẹ Quý về phía con trai với ánh mắt khó tin: “Con thật sự vì Tô Đan Hồng mà cần ruột của ?”
“Không , mỗi tháng sẽ cho tiền sinh hoạt, cũng tệ.” Tô Đan Hồng thản nhiên .
“Nơi chỗ cho cô chuyện!” Mẹ Quý la lối lóc .
Tô Đan Hồng vẫy tay, Đại Hắc với dáng vẻ hung mãnh định lao cắn Quý, Quý sợ đến mức hồn bay phách lạc.
“Đây là nhà con, bây giờ rời ngay, nếu Đại Hắc gì thì con cũng phụ trách.” Tô Đan Hồng lạnh nhạt .
“Con xem xem vợ của !” Mẹ Quý liếc Quý Kiến Quân một cách hung hăng, tức giận rời .
Quý Kiến Quân hít một thật sâu, : “Vợ đừng để bụng những gì bà .”
Người đàn ông hiếu thảo hiện tại ngay cả một tiếng cũng gọi, đủ để thấy thái độ lúc của bà khiến thất vọng nhường nào.
Tô Đan Hồng đương nhiên sẽ để trong lòng, : “Hiện tại là thời điểm bận rộn, phấn chấn tinh thần cho em, nên bận lòng.”
Quý Kiến Quân gật đầu, nhưng vẫn đau lòng.
Thời điểm Quý đến đây ầm ĩ, tụi nhỏ đều ngoài, ở nhà, cho nên .
vẫn khá nhạy bén, nhất là ít thấy Quý từ trong nhà lóc ngoài, còn mắng chửi Tô Đan Hồng suốt quãng đường.
Sau khi Quý Kiến Quân những gì Quý khi rời khỏi đây, càng thêm vui.
“Đưa bà đến chỗ Kiến Văn, sống ở bên đó.” Quý Kiến Quân khi trở về liền như với Tô Đan Hồng.
“Ừm.” Tô Đan Hồng ước gì như , bây giờ cô chán ngán, vô cùng khó chịu khi thấy Quý.
Mẹ Quý cũng ở lâu, bà ngay lập tức lên núi thu dọn đồ vật, cầm sổ tiết kiệm để chuẩn tới thành phố Giang Thủy, nhưng mà hiện tại xe.
Vì thế bà liền quấy rầy Quý Kiến Quân để đưa bà .
Quý Kiến Quân thể để ý tới bà, trực tiếp kêu Tô Trư Mao lái xe chở bà qua, nhân tiện tận dụng tối đa, vận chuyển một hàng hóa đến cửa hàng ở thành phố Giang Thủy.
Lúc đưa Quý đến chỗ Quý Kiến Văn, Tô Trư Mao cũng chuyển lời: “Ông chủ kêu chuyển lời, cụ nhà sẽ sống ở đây, bà thể sống ở quê nữa, về mỗi tháng ông chủ sẽ gửi tiền sinh hoạt.”
“Được .” Trong lòng Quý Kiến Văn cực kỳ rõ ràng.
Có thể ép như ba ép đến mức , thậm chí trực tiếp đưa đây ở, cho trở về, ở quê ầm ĩ đến mức nào.
Mẹ Quý cũng những lời , tuy rằng tức giận đến chửi mắng Tô Đan Hồng, nhưng quan mắt quan trọng nhất vẫn là chuyện của Quý Vân Vân.
Tô Trư Mao , Quý liền vội vàng : “Kiến Văn, Vân Vân ? Con bé hiện tại ?”
“Còn thể nữa, chúng ở đây ầm ĩ, nó còn thèm ló mặt!” Giọng điệu Quý Kiến Văn đầy căm phẫn.
Anh chỉ tức giận, mà là căm ghét tột cùng, thậm chí bóp c.h.ế.t Quý Vân Vân.
Nếu lúc Quý Vân Vân xuất hiện mặt , tất nhiên sẽ đá cô vài cái.