Đại Khuê Tú Xuyên Qua Làm Ruộng Nuôi Con - Chương 383
Cập nhật lúc: 2025-08-12 22:42:51
Lượt xem: 31
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ừm.” Lý Trí gật đầu.
“Anh xem em mang gì về nè?” Hà Thiến , mở cái túi cô xách về .
Lý Trí nhìn, cũng là đào, đây nhất ̣nh là cha vợ mua rồi, với lại cũng hẹp hòi, một túi này sợ cũng phải ba bốn cân.
“Em ăn , ngon lắm.” Lý Trí .
Hà Thiến gật gật đầu: “Mẹ em cũng rất thích ăn, nói dùng để nuôi em bé, nhưng mà xác thực em ăn xong rất dễ chịu, cũng ăn nhiều một chút, đừng để dành cho em, chính mình lại nỡ ăn.”
“Không phải nỡ.” Lý Trí .
Cơm tối của hai vợ chồng mặc dù đơn giản nhưng rất phong phú.
Một đầu cá trong tủ lạnh, còn có trứng tráng khoai tây, mặc dù chỉ có hai món, nhưng đã đủ để cho hai vợ chồng ăn.
Hà Thiến kén ăn, lại nói tay nghề của Lý Trí rất tốt.
Sáng sớm hôm , Lý Trí ngoài mua xương heo về hầm cùng đậu nành.
Trên cơ bản mỗi ngày đều có một món canh, nhất là bữa sáng, Lý Trí rất xem trọng, dù một đêm dài như vậy mà ăn gì, đương nhiên cần ăn chút đồ dinh dưỡng rồi.
Cho nên Hà Thiến mỗi ngày ngoại trừ thịt cá thì canh là thể thiếu, còn có hoa quả nữa.
Mặc dù Lý Trí có ấn tượng gì tốt với Quý Vân Vân, nhưng thể nói, đoạn thời gian lúc Quý Vân Vân mang thai có khẩu vị rất tốt, có gì ăn đó, để lại chút thừa nào.
Cho nên Viện Viện khi sinh mặc dù còn uống đủ một ngụm sữa mẹ thì thể vẫn rất tốt, trừ bỏ khi được mẹ chăm sóc thì có chút nhát gan thì có chút cảm mạo nào.
Lý Trí là một giáo viên, cũng thích xem sách, lúc ấy khi Viện Viện đời, rất vui nên đã đọc ít sách về phương diện này.
Vì vậy nên rất coi trọng dinh dưỡng.
“Đợi đến nghỉ hè, ̣m gác công việc lại, hít bụi phấn nhiều quá cũng tốt.” Lý Trí .
“Ừm, em .” Hà Thiến gật đầu .
Lý Trí lúc mới gì thêm, ăn bữa sáng phong phú xong, Lý Trí rửa bát, đó Hà Thiến cùng ngoài dạo.
Chủ nhật nên có ít nhà máy làm, ngoài đường vẫn có rất nhiều người, lúc đầu Lý Trí muốn đưa Hà Thiến Thành phố Giang Thủy bên xem phim, nhưng Hà Thiến đồng ý, cảm thấy quá phiền phức, phải ngồi xe vừa vừa về, cũng quá giày vò người rồi.
Đi dạo là được rồi.
Sau khi kết hôn, Lý Trí rõ ̀ng rất hạnh phúc, khí chất đều đã đổi, cũng thêm một ít thịt, trông rất là hào hoa phong nhã.
Sau khi qua thăm Viện Viện thì mẹ Quý thấy được, mặc dù hiện ̣i mẹ Quý cũng cho Lý Trí sắc mặt tốt, thế nhưng thể nói, trách lúc trước con gái bà cực kỳ hối hận, sống chết muốn ́i hợp lại với Lý Trí.
Hai năm qua, Lý Trí càng ngày càng có phong phạm rồi, nhưng ánh mắt chẳng cả, Vân Vân tốt như vậy mà lại cần, con bé vẫn còn là mẹ của Viện Viện, nếu hai người ́i hợp thì cũng coi như là gương vỡ lại lành, đối với Viện Viện thì thể tốt hơn.
Thế nhưng lại bướng bỉnh, sống chết cũng muốn ́i hợp, xem trọng đứa con gái diêm dúa của Giám đốc Hà, nhất ̣nh là vì nhà bọn họ có tiền, nhưng mà đã tính toán sai rồi!
Nhà Giám đốc Hà có con trai đấy, dù có bao nhiêu ̀i sản thì cũng sẽ cho con gái, nhất ̣nh sẽ cho con trai, cái gì cậu cũng có!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-khue-tu-xuyen-qua-lam-ruong-nuoi-con/chuong-383.html.]
Đương nhiên, mẹ Quý sẽ có những suy nghĩ âm u như vậy rồi.
Nếu lúc trước Lý Trí đồng ý với bà ́i hợp với Vân Vân, Vân Vân sẽ tìm con gái của Giám đốc Hà gây phiền phức, về cửa hàng sẽ bị đập phá, làm cho con bé thể ở huyện thành bên này mà chỉ có thể tới Thành phố Giang Thủy.
Không tới Thành phố Giang Thủy thì Vân Vân sẽ cùng cả Lệ Lệ gặp .
Một loạt chuyện này, Lý Trí làm thoát khỏi liên can?
Nói đến chuyện này, mẹ Quý lặng lẽ thở , hiện giờ Vân Vân và cả Lệ Lệ đã chia tay, vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi, chuyện trước ai cũng sẽ biết, ai cũng sẽ nói ngoài.
Bất quá, Lý Trí vẫn phải chịu mặt lạnh của mẹ Quý nhưng để trong lòng, đến thăm Viện Viện rồi về.
Năm nay, trấn đã bắt đầu sửa đường rồi, sang xuân là tu sửa, sửa đến bây giờ khó khăn lắm mới xong, chỉ là thông đến thôn mà thôi, nhưng rõ ̀ng là đường lớn ở trấn đã sửa rất tốt rồi, cũng vô cùng rộng ̃i.
Quý Kiến Quân thấy đường trong thôn được sửa thì tìm trưởng thôn.
“Hiện ̣i cũng là như vậy, đường trong thôn cũng sợ phải chậm mất mấy năm.” Trưởng thôn .
“Đường trong thôn dễ lắm.” Quý Kiến Quân , nhất là khi trời mưa, mỗi lần trời mưa đường rất gồ ghề, xe rất khó khăn.
“Vậy cậu nói với họ một tiếng, cho ít tiền, để bọn họ lấy một ít cát đá lấp lên , cũng chỉ một đoạn ngắn mà thôi, tốn bao nhiêu tiền.” Trưởng thôn .
Quý Kiến Quân tự mình lái xe tới đội thi công, nhìn lái chiếc xe chở hàng, vừa nhìn là biết gia ̀nh mười vạn đồng, quả nhiên đơn giản.
Nghe hỏi có tu sửa đường trong thôn , liền nói là có, về có thì biết.
Thấy cần cát đá, lại trả tiền, thế là xế chiều hôm đó, đốc công kêu người chở tới một chút, thậm chí còn sửa sang lại một chút đoạn đường này.
Quý Kiến Quân sang đây nhìn thì rất hài lòng, cho hai mươi đồng quả nhiên có hiệu quả, vô cùng xứng đáng.
Như thế thì dù trời có mưa to thì cũng sợ.
Kỳ thật nếu tu sửa một con đường thì lấy ̀i lực của Quý Kiến Quân cũng có thể làm được, chỉ là cho đến trước mắt thì có ý nghĩ đó.
Trong nhà có già, dưới có trẻ, có tiền thì được, về phần đường thì cũng cần lắm.
Lại nói, người giàu nhất trong thôn phải là , còn có em trai trưởng thôn nữa mà, đó mới là phú ông, chỉ là bây giờ chút vô lực rồi, vì ư? Bởi vì lò gạch bên ngoài ngày càng nhiều, bằng người .
Năm ngoái nhịn được nữa mà mua thêm một chiếc máy kéo về để vận chuyển đá, nhưng cũng theo kịp tốc độ của người khác.
Bất quá người ngoài vẫn thấy nhà kiếm nhiều tiền hơn Quý Kiến Quân, bởi mỗi tháng Quý Kiến Quân đều trả tiền lương nhiều như vậy, còn thì có bao nhiêu nhân công chứ? Tính toán thì cũng chỉ có bảy ́m người, tiền lương cũng ít hơn so với bên Quý Kiến Quân.
Với lại Quý Kiến Quân còn phải nuôi cả đại gia ̀nh, mấy đứa bé gào khóc đòi ăn, tất cả đều ăn được, chơi được nhưng thể làm, tất cả đều cần phải chi tiêu.
Cho nên, dù thực tế thu nhập của Quý Kiến Quân hơn em trai trưởng thôn làm gạch đá, nhưng cũng tiết lộ ngoài, mọi người đều cảm thấy nhìn thì nhiều tiền nhưng lại nhiều đến như vậy.
Bởi vì từ trước tới giờ Quý Kiến Quân khoe khoang, quần áo người cũng đổi, cực kì tiết kiệm.
Lại nhìn em trai trưởng thôn xem, cổ là dây chuyền vàng, tay đeo nhẫn, còn đeo một chiếc đồng hồ nhập khẩu hơn ba trăm đồng, nói túi xách cũng phải mấy trăm đồng, là da cá sấu đấy!
So sánh như vậy thì có ai là rõ chứ?