Quý Vân Vân từ trong túi lấy một vạn đựng trong một cái bọc lớn.
“Em cũng bao nhiêu tiền, đây là một vạn, chị dâu tư cứ cầm .” Quý Vân Vân .
“Tiền ở ?” Vân Lệ Lệ hỏi.
“Đây là do em kiếm .” Quý Vân Vân , mặt .
“Em lừa ai chứ?” Vân Lệ Lệ , lúc đó các cô đều cùng đường , cũng may là cô còn tiền lương của Kiến Văn, nếu thì sống nổi nữa.
“Em thông minh như còn cần ? Chị dâu tư chăm sóc tư , cũng chăm sóc Yên Nhi cho , em về đây.” Quý Vân Vân .
“Tiền em cầm về .” Vân Lệ Lệ cắn răng .
Quý Vân Vân ngây một lúc, nghĩ tới chị dâu tư mà cần tiền.
“Anh tư em , khoản nợ để hai vợ chồng chị tự trả, coi như là mua một bài học.” Vân Lệ Lệ : “Tiền em cầm ăn , chị bên em cần quan tâm.”
Lúc đầu cô tức giận với cô em chồng , nhưng cô em chồng vẫn quên cầm một vạn tới đây cũng tắt lửa giận của cô .
Cô cũng là kẻ vô ơn, thật sự là quan hệ giữa cô em chồng và nhà cô tương đối hòa hoãn.
mà hòa hoãn thì hòa hoãn, Vân Lệ Lệ vấp ngã như khiến cô thật sự sợ, ở cùng một chỗ với cô, chừng về còn ngã thêm một .
Cuối cùng thì Quý Vân Vân cũng để tiền ở , bởi vì thái độ của Vân Lệ Lệ hết sức rõ ràng, cô định cho chính một bài học sâu sắc.
Cho nên tiền cô cần, cũng giữ .
Hiện nay cô và Kiến Văn vất vả phấn đấu cũng để dành một vạn, trong vòng năm năm bọn họ nhất định thể trả hết nợ.
Bởi vì Yên Nhi trở về, cho nên bọn họ cũng thể sống cuộc sống khó khăn như nữa, Vân Lệ Lệ theo Tô Đan Hồng, dùng xương hầm đậu nành ăn, thỉnh thoảng nấu để bồi bổ thể, ít nhất thì sắc mặt Quý Kiến Văn lên ít.
Chỉ là thịt xương cũng mấy, nhưng vẫn thể húp canh.
Lại tới Quý Vân Vân.
Đưa tiền qua mà từ chối, nhận lấy, điều ngoài dự liệu của cô, cô khá hiểu Vân Lệ Lệ, cứ tưởng cô nhất định sẽ nhận lấy.
nghĩ tới từ chối.
Số tiền cô cầm về, cả Vân hiểu lắm: “Sao cầm về ?”
“Chị dâu tư lấy.” Quý Vân Vân .
“Không lấy?” Anh cả Vân ngạc nhiên, tính tình cô em gái quá rõ: “Nhất định là tư em cho con bé lấy.”
“Ừm.” Quý Vân Vân trả lời.
“Không lấy thì lấy, chỉ vì đó là em gái , nếu thì nhất định cho con bé , bây giờ là nó cần đấy!” Anh cả Vân .
Vốn dĩ hôm nay tính để Quý Vân Vân lấy tiền , đang xem trọng một căn nhà, tính mua , mặc dù nhỏ nhưng vẫn thể ở .
Dù thì mấy ngày qua ăn cũng tệ, thể mua căn phòng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-khue-tu-xuyen-qua-lam-ruong-nuoi-con/chuong-369.html.]
cô đến đòi tiền, mang qua cho chị dâu tư, chị dâu tư của cô là em gái , mặc dù nỡ nhưng vẫn đưa.
Không nghĩ tới con bé cần, cần thì thôi!
“Em hiện tại bao nhiêu tiền?” Quý Vân Vân hít một thuốc lá, hỏi.
“Chưa tới hai vạn.” Mắt cả Vân lóe lên, : “Em tiêu xài cũng quá nhiều, mấy mỹ phẩm đều là hàng , còn rượu, thuốc lá, quần áo đều là hàng cao cấp, bình thường còn mua mấy thuốc nữa.”
Quý Vân Vân nhăn lông mày khi kiểu , nhưng cũng gì.
“Anh em ngừng, nhưng mà Vân Vân, tiền bây giờ còn đủ, em suy nghĩ một chút, chúng bây giờ gì để kiếm tiền đây, còn nguy hiểm? Anh em dễ dàng nhưng dành dụm cũng còn nhiều nữa, chỉ cần đúng năm vạn, lập tức nữa.” Anh cả Vân .
Trên thực tế, trong túi bốn vạn , lúc nghỉ hè, đưa Quý Vân Vân gặp mấy ông chủ lớn, mấy ông chủ đó, ai cũng vô cùng hào phóng.
Không ít cho tiền boa tới một trăm đồng.
“Biết .” Quý Vân Vân .
Đến đêm, Quý Vân Vân bắt đầu công việc kiếm sống của , cả Vân thì canh chừng cho cô.
Tất nhiên là bọn họ , ở một nơi bí mật gần đó một đôi mắt đầy ác ý chằm chằm hai bọn họ.
Người ai khác chính là Chu Chí cả Vân thu thập, chằm chằm họ lâu, khi thì sẽ theo dõi bọn họ, quả nhiên ngoài dự đoán của , Quý Vân Vân gái , hơn nữa còn cùng với đàn ông , lai lịch của đàn ông tìm hiểu rõ ràng, chờ đến khi rõ , đến lúc đó sẽ cho đôi cẩu nam nữ tay!
Chờ mà xem!
Chỉ là chằm chằm liên tiếp mấy ngày đêm mà phát hiện manh mối gì.
Anh cả Vân đều gửi tiền về nhà, mỗi tháng một thời gian nhất định sẽ gửi tiền cho vợ nuôi con, cho nên vợ đều tưởng ăn ở bên ngoài, bận đến nỗi về .
Mà với vợ mà , chỉ cần hàng tháng nhớ gửi tiền về là , về phần về thì cô thèm để ý.
Dù mỗi tháng gửi năm mươi đồng về đủ cho con họ sinh hoạt .
Chu Chí cảm thấy nhất định là trong lúc , cả Vân gì đó, nghỉ việc nhưng vợ đồng ý.
Nếu nghỉ việc thì sẽ dựa cô nuôi , cô đương nhiên vui, Chu Chí biện pháp nào nghỉ việc nên chỉ thể chằm chằm .
Công việc của cả Vân và Quý Vân Vân vô cùng thuận lợi.
Hiện tại giá trị của Quý Vân Vân tăng lên, cô chỉ cùng những ông chủ lớn lui tới, mấy nhiều tiền thì cô sẽ .
Bởi vì mấy một cũng chỉ cho hai ba đồng, chịu biện pháp an thì năm đồng, mệt c.h.ế.t thì cũng bao nhiêu ?
Đương nhiên là sẽ bằng những ông chủ , một cho từ hai mươi đồng trở lên, gặp nào hào phóng thì khi hầu hạ khi trả tới một trăm đồng, còn sẽ đến tìm cô nữa!
Này thôi cũng đủ cho cô sống .
Còn một ít cô nên nghề , trực tiếp theo luôn, vợ bé nuôi ở ngoài của , tuy tiền cũng nhiều nhưng vẫn bằng cô tự .
Với vợ bé cho nhất định là sinh con riêng đấy, cô cũng nuôi con gì cả, đời nuôi một đứa, chính là kẻ vô ơn bạc nghĩa!
Thế nhưng ngờ tới ngày cô gặp một ông chủ vô cùng giàu ở Thành phố Giang Thủy.
Ông chủ tay hào phóng nhất từ đến nay, trực tiếp cho cô hai trăm đồng, ông hết sức hài lòng với sự phục vụ của cô, một tháng cho cô hai vạn, hỏi cô nguyện ý theo ông .