Đại Khuê Tú Xuyên Qua Làm Ruộng Nuôi Con - Chương 359

Cập nhật lúc: 2025-08-11 21:52:13
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi Tô Đan Hồng biết thì mẹ Quý đã ngồi xe Thành phố Giang Thủy tìm Quý Vân Vân rồi.

Đây cũng là do Tề Tề nói cho cô biết.

Mẹ Tô xong cũng cười lạnh: “Bà ngược lại là có bản lĩnh, ăn uống chùa nói, còn lấy tiền nuôi con gái tốt của bà !”

“Đó cũng là chuyện của bà.” Tô Đan Hồng lúc này cũng đã lạnh lòng, hiện ̣i xem Quý Vân Vân chính là kế thừa cái tính tình đó từ mẹ Quý, điển hình là cái tính vô ơn bạc nghĩa.

Vì loại người này mà tức giận thì đáng.

Mẹ Tô muốn để ý tới nữa, nói: “Loại người này về con và Kiến Quân tránh xa một chút, bà muốn thì , thích về thì về, cần quan tâm bà , càng quản bà càng ỷ lại!”

Tô Đan Hồng : “Mẹ cứ yên tâm, đừng nóng giận.”

“Mẹ tức giận, mẹ chỉ tức trước lại thấy bà cũng tệ lắm!” Mẹ Tô .

Tô Đan Hồng cười, trước quan hệ giữa mẹ cô và mẹ Quý khá hòa thuận, nhưng mà bây giờ thì có khả năng hòa hảo như ban đầu nữa rồi.

Chuyện của mẹ Quý, Tô Đan Hồng làm như biết, cô cũng để ý tới nữa vì cô đang rất bận đây.

Đem mứt dâu tây đã được chế biến tốt đậy kín lại, những hũ này đều được làm theo yêu cầu, một hũ mứt dâu tây hai đồng, lời được một nửa, cũng xem như đắt.

khi ăn rồi sẽ thấy rất ngon, ngay cả mẹ Tô cũng phải bội phục con gái bà lại có nhiều ý tưởng như vậy.

Một hũ dâu cũng khoảng hai cân, thêm mật ong thì mắc hơn chút, nhưng cũng bao nhiêu, lợi nhuận của một hũ cũng khá đáng kể.

Bây giờ làm được nhiều hũ như vậy thì khi bán cũng sẽ kiếm được một khoản.

Trong nhà làm mứt dâu tây, ngay cả Nhân Nhân cũng chịu nổi dụ hoặc này, chớ nói gì tới Tề Tề và Tường Tường, nhưng mà cũng được ăn nhiều, một người chỉ nên ăn một hai muỗng thôi, còn có mật ong nữa nên thể ăn quá nhiều, nếu sẽ dễ bị tiêu chảy.

Tô Đan Hồng có ý ̣nh bán mứt dâu tây ở Thành Phố Đại Học mà đợi khi làm xong toàn bộ sẽ đưa tới cửa hàng ở Bắc Kinh để bán.

Cửa hàng ở Bắc Kinh mặc dù danh nghĩa là cửa hàng ngũ cốc nhưng nếu có một chút đặc sản thì Quý Kiến Quân đều sẽ gửi qua.

Cũng khác với tiệm ̣p hóa cho lắm, nhưng chủ yếu là ngũ cốc bán được tương đối nhiều, mấy cái khác thì để cho đa dạng hàng hóa, hấp dẫn một ít khách hàng khác.

Ví dụ như mỗi năm đưa qua ít thịt khô đã nhận được phản hồi khá tốt, rất nhiều khách quen đều hỏi có còn , Tô Đan Hồng để bên trả lời với khách hàng rằng, hằng năm vào tháng mười hai âm lịch thì mới làm thịt khô được, gió lúc đó phơi thịt mới ngon, cho nên nếu muốn ăn thì phải đợi sang năm .

Đúng vậy, bà chủ như cô chính là tùy hứng như vậy đấy, có tiền cũng muốn kiếm.

Gần đây, Tô Đan Hồng đang nghiên cứu cách làm cá ướp muối, cô muốn phơi một ít cá ướp muối mang qua, cá bên trong đập chứa nước vô cùng nhiều, ăn rất ngon nhưng có cách nào vận chuyển tới Bắc Kinh bên do quá xa.

Cá ướp muối cô tính làm đặc sắc một chút, dù cũng ̉nh rỗi, những chuyện này thì Quý Kiến Quân cũng nghĩ tới, nên cô phải suy nghĩ một chút phải ?

Thực theo mẹ Tô dù đặc sắc thế nào cũng chỉ là cá ướp muối thôi, có gì đặc biệt chứ.

Tô Đan Hồng ̣nh làm một chút cá ướp muối, một chút cá khô cay, những cái khác thì đến lúc đó tính tiếp, bên trong đập chứa nước có nhiều loại cá, đủ để cho cô làm.

cá quá tanh, cô tính đợi Quý Kiến Quân về, đến lúc đó sẽ cùng Quý Kiến Quân qua bên đập chứa nước làm chứ ̣nh làm ở nhà.

Bằng thì toàn bộ nhà toàn là mùi cá.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-khue-tu-xuyen-qua-lam-ruong-nuoi-con/chuong-359.html.]

Đập chứa nước bên thì thích hợp hơn, chỗ rất rộng ̃i, có thể để kệ phơi cá khô.

Ngày thứ ba thì mẹ Quý trở về, lúc thì Tô Đan Hồng biết, lúc về thì Tô Đan Hồng ngược lại có biết, bởi vì vừa vặn cô tự mình bưng canh đậu xanh lên.

“Mẹ cũng uống một bát .” Tô Đan Hồng nói.

Lúc đầu cũng chỉ là một câu nói thôi, nhưng nghĩ tới mẹ Quý nói dỗi lại một câu: “Lúc ở đây thì từng thấy cô bưng cái gì lên đây, vừa thì cô đã bưng lên, cái này cũng phải cho ăn !”

Ông Trương, cha Quý, còn có Quý Tiểu Đông tan học là đến giúp đỡ, còn có Nhân Nhân và Tề Tề đều ở đây, còn Tường Tường thì đang ở nhà, cô giao cho Tường Tường một nhiệm vụ, bà ngoại lại thoải mái, bảo thằng bé cô chăm sóc bà ngoại, cô rất nhanh sẽ về.

Tường Tường đặc biệt có cảm giác được trao cho nhiệm vụ vô cùng thiêng liêng nên hiện ̣i đang ngoan ngoãn ở nhà.

những người khác đều ở đây.

Tô Đan Hồng cũng nghĩ tới mẹ chồng cô sẽ có đầu óc như vậy, sợ là gặp phải kích thích gì ở ngoài nên gặp cô xả giận ?

“Mẹ nói đùa rồi ạ, Kiến Quân ở nhà nên con mới lên đây một chút, lúc Kiến Quân ở đây thì cũng cần con phải lên.” Tô Đan Hồng nói, biểu hiện rộng lượng một chút.

Mà cô cũng nói thật, cô ghét bỏ núi nuôi gà, mùi nồng, lúc Quý Kiến Quân ở nhà, cô cực kì ít khi lên núi, cho dù có đồ cần đưa lên thì cô cũng sẽ bảo Nhân Nhân hoặc Tề Tề đưa lên, hoặc gọi Quý Tiểu Đông, thực sự thì cô đúng là rất ít khi lên đây.

lúc Quý Kiến Quân ở nhà, những chuyện này cô phải lo, dù vui đến thì cũng phải lên núi xem tình hình một chút, coi như có chút quan tâm.

Cho dù là ông Trương thì cũng biết cô đạo đức giả như vậy, nhưng cũng nói gì, chả lẽ còn cho người khác có một hai điều vừa ý ?

Muốn tìm người mười phân vẹn mười thì lên trời mà kiếm.

Lời nói bới móc của mẹ Quý bị cô mềm mỏng khéo léo đẩy trở lại, bọn nhỏ đều nhìn bà nội của chúng, cha Quý cũng đen cả mặt: “Bà ăn thì về ngủ .”

Mẹ Quý cũng thấy xấu hổ, vừa rồi bà tức giận, thế nhưng trong lòng có việc, ̣n ở trong lòng đến khó chịu, lại chẳng thể nói cùng ai, thực sự rất ̣n khuất, nhìn thấy Tô Đan Hồng trôi qua tốt như vậy, còn giả nhân giả nghĩa bảo bà ăn canh đậu xanh, nên bà đã thốt lời nói đó.

Thế là mẹ Quý tự mình về phòng, cũng nói gì.

“Đan Hồng, con cũng ăn chút .” Ông Trương nói.

Ông cũng thấy vợ Kiến Quân cũng thật oan uổng, tự nhiên bị liên lụy.

“Trong nhà còn có việc, mọi người cứ ăn .” Tô Đan Hồng cười có chút miễn cưỡng, đó thì xuống núi.

Cô xuống núi bao lâu thì Nhân Nhân và Tề Tề rất nhanh cũng đã ăn xong, đó cùng xuống núi.

Quý Tiểu Đông xuống mà cau mày nói: “Bà nội vậy ạ? Thím ba cũng làm gì.”

“Không cần để ý tới bà nội, bà bị bệnh.” Cha Quý nói.

Quý Tiểu Đông nói gì, nó cảm thấy bà nội trước rất tốt mà, nhưng từ khi bị cô nó mang ngoài thì đổi hoàn toàn, trước rất thương bọn nó đấy, nhưng bây giờ thì chẳng thèm quan tâm.

Bây giờ còn có ý kiến rất lớn với thím ba, nhất ̣nh là do cô nó xúi giục!

Mẹ nó suốt ngày ở nhà mắng cô nó, nói cô là tai họa, làm hại mẹ nó thất nghiệp, tiền trong nhà cũng phải bồi thường theo.

Quả nhiên cô nó là một cái tai họa.

Loading...