Nếu đổi thành đời , thấy cô trang điểm sành điệu như , còn tự mở hai cửa hàng.
, bây giờ là hai cửa hàng, là một cửa hàng, bây giờ là hai cửa hàng.
Một cửa hàng chuyên bán quần áo, một cửa hàng bán túi xách và giày, việc kinh doanh đều , tổng cộng lợi nhuận hàng tháng của cả hai cửa hàng 150 tệ, thu nhập hết sức khả quan.
Với giá nhà hiện giờ, cô chỉ cần một năm là thể mua nổi nhà, chỉ điều bây giờ giá nhà tăng quá nhanh, cô vội mua, cô mở thêm mấy cửa hàng nữa tiếp!
Không xa, nếu đời Tô Đan Hồng thấy cô như bây giờ, chắc chắn quấn quýt theo như chó Nhật.
Đừng tưởng rằng bây giờ cô trở nên thế thì thể thoát bản chất, nâng lên và hạ thấp khác luôn là kỹ năng mà Tô Đan Hồng am hiểu nhất.
Tô Đan Hồng cô thế cũng : "Có vẻ như cô hiểu lầm, đối với những liên quan, sẽ khái niệm khinh thường."
Lời khiến sắc mặt Quý Vân Vân tối sầm, thẳng: "Bây giờ ba kiếm tiền, nhưng cũng chỉ là lợi dụng việc thiếu thốn nguyên liệu hiện giờ, những trại chăn nuôi khác, những vườn trái cây khác đều lượt mọc lên, còn về xã hội phát triển, một lượng trái cây lớn sẽ tràn từ phía Nam đến thị trường chúng , sản nghiệp của sẽ còn thuận lợi nữa!"
, cô vẫn cảm thấy vườn trái cây với việc chăn nuôi của ba cô chỗ nào hơn , dân nông thôn dù vẫn là dân nông thôn, tóm là thoát địa bàn .
Cái mặc dù phát đạt, nhưng cũng dựa nó kiếm ăn, xã hội phát triển thành thế nào? Người khác , nhưng cô sống nên rõ ràng.
Về tất cả trái cây ở phía Nam đều vận chuyển tới đây, còn những trại chăn nuôi phát triển, ba cô mắt cũng tệ lắm, quanh năm suốt tháng hẳn thể thu kha khá, nhưng cái căn bản duy trì bao lâu, chỉ một vài năm, sản nghiệp sẽ giảm mạnh.
Tô Đan Hồng nhăn mày chút nào: "Có thể thuận lợi , chuyện nhọc cô lo lắng."
Xem dáng vẻ hờ hững của cô, Quý Vân Vân cũng để ý tới cô, vốn đang nghĩ nhắc nhở cô một chút, để cô tranh thủ bây giờ ba chút tiền, thành phố Đại học, tệ lắm thì thành phố Giang Thủy mua một hai căn nhà cũng , về sẽ giá trị.
thái độ của Tô Đan Hồng khiến cô đột ngột dằn .
Chỉ : "Em thăm Viện Viện, chị gọi nó đây !"
"Viện Viện ở chỗ , cô đến nhầm chỗ ." Tô Đan Hồng sớm đoán mục đích cô tới đây, trực tiếp .
“Không ở đây?” Quý Vân Vân nhíu mày.
Tô Đan Hồng cô , Quý Vân Vân chắc chắn cô bé đang ở núi.
"Đó là núi của , cô quên gì ? Núi của , dù mời cô tới, cô cũng tới." Tô Đan Hồng nhàn nhạt .
Quý Vân Vân bĩu môi, cô : "Chị khinh thường như thế, cảm thấy đời gượng dậy nổi?"
"Không hề, bây giờ cô bản lĩnh, kinh doanh cửa hàng cũng cực ." Tô Đan Hồng , .
"Nếu , chị còn chuyện với như ?" Quý Vân Vân cô .
"Cửa hàng cô buôn bán thì liên quan gì đến , chuyện với cô như thế nào, lời buồn thật." Tô Đan Hồng bật .
"Chị dâu cả đến tìm , cùng mở cửa hàng, còn đang suy xét!" Quý Vân Vân bỗng nhiên .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-khue-tu-xuyen-qua-lam-ruong-nuoi-con/chuong-311.html.]
Tô Đan Hồng bất ngờ, đợt Tết cô mới Phùng Phương Phương Quý Vân Vân xong, chỉ chớp mắt mà Phùng Phương Phương tìm Quý Vân Vân .
Người phụ nữ đúng là đáng tin, vài lời thể quá nhiều, nếu đảo mắt một cái khác bán.
Quý Vân Vân nâng cằm cô, Phùng Phương Phương vẫn là Phùng Phương Phương đời , tính tình sửa, nhất là luồn cúi, chẳng qua đời cuộc sống Phùng Phương Phương chả , đời cũng tệ lắm, nhưng vẫn giống .
Nếu thể hợp tác với chị mở cửa hàng, nhà cả cô chắc chắn sẽ phát đạt.
Chỉ điều Phùng Phương Phương tiền, chị vẫn tương đối hợp tác với Tô Đan Hồng, dù nếu đến thành phố Giang Thủy hoặc nơi khác mở cửa hàng cần nhiều tiền.
"Chị dâu cả hợp tác với cô là chuyện của chị dâu cả, cô cần riêng với ." hiển nhiên Tô Đan Hồng chút hứng thú nào với chuyện , thờ ơ .
"Chị mở cửa hàng với ?" Quý Vân Vân khỏi cô : " với chị nhiều như , ba dựa công việc đồng áng căn bản duy trì , chị tìm một đường khác?"
" phiền cô lo lắng, , bận lắm, quần áo kịp phơi đây." Tô Đan Hồng xua tay đuổi .
Quý Vân Vân thấy cô nể mặt như , thật sự tức giận chịu .
Cô lên núi, nhưng theo tính tình của cha, sự đồng ý của cô đánh gãy chân cô luôn.
Vì thế do dự mãi, cô lên núi.
Sau khi Lý Trí đến chuyện con gái lên núi qua Tô Đan Hồng, cũng trực tiếp lên.
Nhìn như Tô Đan Hồng liền , hẳn là bắt gặp Quý Vân Vân, nếu bây giờ chắc chắn sắc mặt .
Tuy nhiên cô mặc kệ những việc , nhưng Phùng Phương Phương bên xem tiếp tục cửa hàng bách hóa bao lâu.
Lại Quý Vân Vân bên , khi giận dữ trở về, lập tức gọi điện cho Vân Lệ Lệ.
"Chị dâu tư, chị Tô Đan Hồng quá đáng thế nào , em ý khuyên nhủ chị , đừng đặt tâm tư ở , hỏi chị ăn với em , mà chị trực tiếp đuổi em , nhờ chị giúp đỡ mấy câu với cha , chị cũng thèm để ý tới!" Cửa hàng Quý Vân Vân điện thoại, hiếm , ít đều tới đây dùng, nhưng mất tiền.
"Em ít qua chỗ chị dâu ba thôi." Vân Lệ Lệ tan lớp, còn soạn bài, đương đối bận, rảnh cô nhiều như , chỉ : "Em tập trung buôn bán , đừng quan tâm chuyện khác nhiều quá."
"Em quá đó thăm Viện Viện, con bé là con gái em, em thăm nó thì ?" Quý Vân Vân .
Vân Lệ Lệ đầu bên thầm trong lòng, em còn nó là con gái ruột của em, hồi ?
cô gì, trò chuyện hai câu cúp điện thoại, nhưng khi cúp máy, Quý Vân Vân vẫn nhắc nhở cô để cô tích góp tiền mua nhà.
Vân Lệ Lệ tắt điện thoại liền mặc kệ, mua nhà?
Vẫn là thôi , đối với việc mua nhà , mấy năm cô với Quý Kiến Văn trải qua cuộc sống thế nào?
Mỗi ngày ăn ở căn tin, bản nỡ tiêu một xu, kể cả lúc bệnh, bây giờ trả xong tiền, cô và Quý Kiến văn trải qua những ngày tháng nữa.
Hơn nữa bây giờ con gái lớn thế , nhà đủ ở thì mua thêm gì, dù mua cũng chờ về trong tay dư dả, mua cho con gái một cái.